Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ông Xã Hình Thù Kỳ Quái Não Yêu Đương Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 3: Quỷ Hồ ở thôn hoang (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khuôn mặt quỷ ngoài cửa rất đáng sợ.

Bên trong hốc mắt trống rỗng không có tròng mắt, máu loãng đỏ tươi theo hốc mắt chảy xuôi xuống tụ lại ở cằm, tiếp tục nhỏ giọt xuống dưới không ngừng.

Khóe miệng bị xé rách kéo dài sang hai bên, tạo thành một độ cung quỷ dị thật lớn. Như là chú hề trong công viên giải trí, chẳng qua không phải vẽ lên, mà là hiệu quả của việc dùng vũ khí sắc bén xé mở.

Đôi tay tựa hồ bị thứ gì đó nghiền nát, vặn vẹo thành trạng thái mà một người bình thường không thể nào có được. Một chân cũng biến thành bộ dáng tương đồng, đây hẳn là nguyên nhân phát ra tiếng “sàn sạt” lúc đi đường.

Hiện tại hốc mắt trống rống kia đang đối mặt với Ngu Thời.

Ngu Thời vẫn duy trì nụ cười tươi thân thiện trên mặt, nói với nữ quỷ: “Tôi vốn muốn tặng cho cô cái này, nhưng thoạt nhìn, cô giống như càng cần thứ khác hơn?”

Y nói, ý bảo cánh tay bị cắt cụt đang nằm trong tay y.

Đây là cánh tay y vừa mới chặt từ trên người bà già kia xuống.

Vốn muốn dùng cái này làm giao dịch với nữ quỷ, nhưng sau khi nhìn thấy hình dạng của nữ quỷ, Ngu Thời liền phát hiện, bộ phận cô ta bị thiếu hình như rất nhiều.

Dứt khoát hướng về phía nữ quỷ vẫy vẫy tay, Ngu Thời chủ động dẫn cô ta vào phòng.

Nữ quỷ: ?

Thậm chí ngay cả những người trong thôn cũng sẽ không chủ động mở cửa cho cô ta.

Hiện tại người này không chỉ mở cửa, còn dẫn cô ta vào nhà, nói muốn tặng quà cho cô ta.

Đây……

Đây là người tốt sao?

Ngơ ngác đi vào phòng, sau đó liền nhìn thấy Ngu Thời móc con mắt như hạt châu trên thi thể đang nằm trong phòng ra.

Nhìn về phía nữ quỷ, y cười đến xán lạn: “Tôi giúp cô ghép mắt nhé, nếu cô có yêu cầu, tôi cũng có thể giúp cô làm phẫu thuật ghép tay chân, giúp cô khôi phục lại bình thường. Làm bằng hữu phải giúp đỡ lẫn nhau, cô giúp tôi tìm quỷ, được không?”

Nữ quỷ không hé răng.

Ngu Thời móc con mắt còn lại ra, một lần nữa đi tới trước mặt nữ quỷ.

Một tay y cầm tròng mắt, đưa tới hốc mắt nữ quỷ.

Một cái tay khác để sau lưng, gắt gao nắm chặt dao phẫu thuật.

Dám dùng loại thái độ này với nữ quỷ, là bởi vì y xác định trên người cô ta không có hơi thở cuồng bạo lạnh lẽo.

Đơn giản mà nói.

Cô ta hiện tại không có tính công kích.

Mà một khi cô ta muốn công kích, Ngu Thời liền ra tay.

Thẳng đến khi y nhét tròng mắt vào hai hốc mắt cô ta, đối phương hoàn toàn không có ý công kích.

Ngu Thời biết.

Lần này là do “Nhắc nhở thông quan” của trò chơi, có một chút tác dụng.

Nhưng khi đổi tròng mắt xong rồi, nữ quỷ chớp chớp mắt với y, sau đó liền duỗi cánh tay của mình ra trước mặt y.

Ngu Thời rất nhanh đã hiểu ra.

Lập tức lấy ra kinh nghiệm phẫu thuật nhiều năm của mình, dùng tốc độ nhanh nhất phẫu thuật cánh tay cho nữ quỷ.

Không chỉ có như vậy, y còn chặt một chân của “người vợ” kia ra, giúp nữ quỷ thay chân, nhân tiện khâu lại miệng vết thương bị xé rách trên má cho cô ta luôn.

Làm xong hết thảy, Ngu Thời nở nụ cười: “Như vậy thoạt nhìn xinh đẹp hơn nhiều rồi, tôi tên Ngu Thời, cô có nguyện ý kết bạn với tôi không?”

Nữ quỷ không trả lời.

Mà vươn một bàn tay của mình ra, lại dùng ngón trỏ hư thối của bàn tay khác, viết lên lòng bàn tay đó hai chữ: Thất Thất.

Ngu Thời mỉm cười: “Đây là tên của cô sao?”

Nữ quỷ gật đầu.

Điều này chứng minh hai người bọn họ đã kết bạn thành công.

Ngu Thời vừa lòng lại một lần nữa lấy điện thoại ra, mở tấm ảnh của Tư Úc cho Thất Thất xem.

Quả nhiên phản ứng của Thất Thất và “người vợ” kia không giống nhau.

Cô lập tức làm ra biểu tình hoảng sợ, giơ tay chỉ về phương hướng nào đó bên ngoài. Sau đó dùng sức lắc lắc đầu, tựa hồ đang dùng phương thức này nhắc nhở Ngu Thời, ngàn vạn lần đừng tới gần vị trí kia.

Đáng tiếc, Ngu Thời chính là vì tìm quỷ mà tới.

Nếu Thất Thất đã chỉ rõ phương hướng, vậy y đương nhiên phải nhanh chân đến xem.

Gật đầu tỏ vẻ cảm ơn, Ngu Thời liền đứng lên định rời đi.

Thất Thất phía sau lại lần nữa duỗi tay ra kéo kéo vạt áo Ngu Thời.

Sau đó, thời điểm Ngu Thời quay đầu lại nhìn cô, thân thể nữ quỷ đột nhiên thu nhỏ lại, sau đó rơi trên mặt đất, biến thành một con búp bê xám xịt, thủ công thô ráp.

Ngu Thời nhìn lướt qua, liền trực tiếp nhặt búp bê lên nắm trong tay.

Giây tiếp theo, điện thoại trong túi rung lên.

Ngu Thời lấy ra kiểm tra, trên màn hình hiện lên thêm mấy lời nhắc nhở mới.

“Chúc mừng người chơi Ngu Thời, nhiều lần lợi dụng đạo cụ đặc thù: Dao phẫu thuật, thành công tăng thêm tính năng của dao phẫu thuật, đạt được thân phận chức nghiệp ẩn: Tử vong thánh y”

(Tử vong thánh y: Bác sĩ chết chóc)

“Chúc mừng người chơi Ngu Thời thăng cấp chức nghiệp thiên phú. Lệ quỷ được ngài phẫu thuật sẽ tăng độ hảo cảm đối với ngài, độ hảo cảm này không có hạn mức cao nhất, khi độ hảo cảm đạt đến 5, lệ quỷ sẽ không gây ra bất luận tổn thương gì cho ngài.”

“Chúc mừng người chơi Ngu Thời đạt được đạo cụ nguyền rủa cấp C, búp bê nhuốm máu. Cô là vật hiến tế trong vòng đầu tiên của tế điển, vì ngăn cô trốn thoát, bọn họ đã đánh gãy tay chân và móc đôi mắt cô ra. Vì ngăn cô gào thét, bọn họ xé rách miệng và cắt đứt lưỡi cô.”

“Độ hảo cảm của búp bê đối với ngài là 5, sẽ không phát động công kích với ngài, mời người chơi sử dụng đúng cách.”

Đại khái hiểu được kịch bản trò chơi này, Ngu Thời mỉm cười đem búp bê cất vào túi áo.

Xem ra phó bản này vẫn còn rất nhiều tình tiết khác.

“Bọn họ” trong nhắc nhở, cũng là nội dung y cần chú ý.

Trực tiếp rời khỏi phòng mình.

Chờ đến khi ra đến đường phố bên ngoài, Ngu Thời mới hiểu được cái gì gọi là bách quỷ dạ hành.

(“Bách quỷ dạ hành” (Hyakki-yagyo/ Hyakki-yakou – 百鬼夜行) là một truyền thuyết nổi tiếng Nhật Bản thường xuất hiện trong các câu chuyện kể từ thời Heian đến thời Muromachi. Bách quỷ dạ hành có thể xem là một hoạt động của các loài yêu quái, chúng tụ họp lại thành đoàn và đi khắp các khu phố, ngõ ngách vào ban đêm.)

Trên đường phố nơi nơi đều là quỷ hồn đang du tẩu.

Diện mạo của chúng mà đem so sánh với Thất Thất thì chỉ có hơn chứ không kém.

Trong đó có mấy quỷ hồn có hình dạng phụ nữ, thoạt nhìn giống đồng loại của Thất Thất. Hẳn là như trong nhắc nhở, các cô cũng chỉ là người bị hại trong những lần trước của tế điển.

Không có cách nào cứu được mỗi một người bị hại.

Hơn nữa đã nhận được đáp án y muốn, Ngu Thời nhìn đại khái xung quanh một vòng, sau đó hít sâu một hơi, trực tiếp cất bước chạy về hướng Thất Thất vừa chỉ.

Đó là con đường đi thông lên núi.

Chỉ là thời điểm y chạy đến chân núi, con búp bê vốn được y cất trong túi chủ động ra khỏi túi, rớt xuống mặt đất.

Nó không dám lên núi cùng y.

Không chỉ có nó.

Ngay cả những quỷ hồn cảm nhận được hơi thở người sống điên cuồng đuổi theo Ngu Thời đến chân núi cũng đột nhiên dừng bước, không dám đến gần sườn núi.

Đôi tay búp bê lôi kéo ống quần Ngu Thời.

Mặc dù không có tác dụng gì, nhưng vẫn cứ cố gắng ngăn cản y.

Ngu Thời cười cười.

Vỗ vỗ đầu búp bê.

Sau đó dứt khoát rút ống quần ra, hướng tới phương hướng sườn núi nhanh chóng chạy lên.

Y không sợ chết.

Hoặc là nói y cảm thấy chính mình sớm đã chết rồi.

Lệ quỷ có cái gì đáng sợ? Đối với y mà nói, tất cả đều là đồng loại.

Chẳng qua là lệ quỷ không biết hô hấp.

Còn y tạm thời vẫn thở.

Thời điểm lúc y dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến giữa sườn núi, rốt cuộc cũng nhìn thấy ở nơi đó có một ngôi miếu nhỏ thoạt nhìn bên ngoài tà tính âm u.

Chữ trên bức hoành phi đã không nhìn thấy rõ nữa.

Chung quanh treo đầy mạng nhện.

Cột đá sụp xuống, miếu nhỏ cũng lung lay sắp đổ, tựa hồ tùy thời đều sẽ sụp xuống toàn bộ.

Ngu Thời không chút nào để ý bước vào trong miếu, lúc nhìn thấy một cái quan tài rất lớn dán đầy lá bùa màu vàng được đặt ở giữa miếu, Ngu Thời trực tiếp tiến lên, xé những lá bùa đó xuống, sau đó dùng hết sức lực đẩy nắp quan tài ra.

Thời điểm thấy rõ tồn tại bên trong, Ngu Thời đột nhiên lộ ra tươi cười.

Các hộ sĩ ở bệnh viện không lừa y.

Y đã tìm được tồn tại y muốn tìm rồi.

Nằm trong quan tài chính là một bộ thi thể bị cắt thành mười mấy khúc, đại đa số làn da trên thi thể đều bị lột ra sạch sẽ.

Ngay cả làn da trên khuôn mặt bạch ngọc kia cũng bị lột bỏ hơn phân nửa.

Lộ ra bên dưới là máu thịt đỏ tươi, còn thoáng nhìn thấy xương trắng.

Bất quá cho dù như vậy, Ngu Thời cũng có thể nhận ra.

Đây là người bạn trai Tư Úc của y.

Đừng nói là như vậy.

Cho dù bị đốt thành tro, y cũng có thể nhận ra hắn.

Cảm thấy mỹ mãn đem đầu đối phương từ trong quan tài ra nâng trong lòng bàn tay, thời điểm y hôn lên đôi môi lạnh lẽo tái nhợt kia, đôi mắt trên đầu vốn dĩ đang khép kín đột nhiên mở ra.

Bốn mắt nhìn nhau.

Đôi mắt màu xanh đậm với hai con ngươi dựng đứng lên.

Đôi mắt đó tuyệt đối không thuộc về nhân loại.
« Chương TrướcChương Tiếp »