Ông Xã Không Thể Cưng Chiều

6/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô em gái đáng yêu, dễ thương vô cùng, bất kỳ người con trai nào đến gần bên cô đều bị anh xua đuổi! Người con trai đó không ai khác chính là anh trai của cô. Tình anh em đơn thuầ …
Xem Thêm

Cô cố tình muốn đắm mình. . . . . .Phiên Phiên muốn cùng anh sa đọa.

Shit! Lời này không nên đùa một chút nào, trò chơi cấm kỵ này một chút cũng không kí©h thí©ɧ, anh không muốn chơi, cũng không muốn theo đuổi kí©h thí©ɧ, chỉ muốn đem đến cho cô một cuộc sống an bình hạnh phúc, anh thật lòng mong muốn. . . .

Nhận lời mời từ thế vận hội, rất nhiều kiến trúc sư nổi tiếng thế giới đã đến họp tại thế vận hội này, triễn lãm được chính vị kiến trúc sư đất nước mình thiết kế mang đầy tinh hoa của dân tộc, với niềm tin như vậy, vị kiến trúc sư ma pháp Thượng Quan Thác Dương đương nhiên cũng có trong danh sách, không chỉ như vậy, anh còn được mời đến thiết kế cho sân khấu tại buổi lễ khai mạc.

Linh cảm tựa như thứ trò chơi, có khi suy nghĩ khô cả ruột nhưng đến cái rắm cũng không phóng ra được, nhưng đôi khi lại liên miên không dứt nói muốn ngăn cũng không ngăn được.

Một bản vẽ phác thảo mang tên “quan điện Pandora” đã được hoàn thành, lấy các mái quan đình truyền thồng của người Hoa trau truốt, to lớn điểm xuyết thêm vài nét thiết kế hiện đại, bất đồng nhưng lại dung hợp không mâu thuẫn, là sự thăng cấp của “hộp báu Pandora”, có thể nói chính bản thân anh cũng rất hài lòng với tác phẩm này.

Một bản vẽ phác thảo tinh tế như vậy, từ lúc nổi lên ý tưởng đến hoàn thành phác thảo, anh chỉ tốn mất hai tuần lễ.

Ngâm mình thoải mái trong nước nóng, mấy ngày liên liếp đại não quay vòng như chong chóng bây giờ mới có chút thả lỏng, đang hết sức thích ý, nếu trong lòng có mèo con mềm mại, nũng nịu thì quá hoàn hảo rồi.

Ha ha! Thì ra anh lại tương tư rồi sao? Thượng Quan Thác Dương cẩu tha lơ đễnh từ trước đến nay cuối cùng lại có ngày đau khổ tương tư, sợ rằng sẽ khiến ko ít người làm rơi mắt kính! Một năm vừa rồi đã xảy ra quá nhiều chuyện khiến anh cảm thấy hết sức hoài niệm.

Nhưng người đời biết Thượng Quan Thác bất quá tất cả chỉ là hư danh, người nào thật sự hiểu thâu tâm tư của anh? Anh thậm chí còn chưa bao giờ để ý đến vấn đề này, sau này cũng sẽ không để trong lòng, chỉ cần hy vọng biết người biết anh là đủ rồi.

Chờ hết việc trên tay, anh tính sẽ đối mặt với thực tế, làm thế nào mới khiến cha mẹ bớt giận? Về phần vài ngượi bạn tốt. . .. .bọn họ sẽ ủng hộ chứ?

Anh đã sớm tính đến tình huống xấu nhất đó chính là thân bại danh liệt, không sao cả! Giá trị thân phận cùng sự nổi tiếng, vốn không phải là mục địch anh muốn đạt được, kiến trúc sư là nghề anh yêu thích, ngày sau cho dù không có cơ hội đạt được thành tựu xuất sắc, anh vẫn sẽ tiếp tục thiết kế.

Chỉ là mèo con khiến người ta thương tiếc cũng phải từ bỏ toàn bộ mọi thứ có được hiện giờ, còn có khả năng sẽ phải cùng anh đi thật xa để che dấu tai mắt người đời, anh thật sự cực kỳ không nỡ ủy khuất cô.

Trước kia là anh đã quá xem nhẹ dũng khí của cô, mới có thể nghĩ rằng cô sẽ vì bị người đời phỉ nhổ làm xấu hổ mà bỏ chạy, cẩn thận nghĩ lại, mặc dù cô gái kia rất ngốc, nhưng cô cũng có rất nhiều dũng cảm không cần hoài nghi.

Chỉ cần việc vụиɠ ŧяộʍ yêu đơn phương nhiều năm đã cần biết bao dũng khí để chống đỡ, bước tới gần thứ tình cảm cố kị cũng cần phải có dũng khí, thừa nhận ko cẩn thận trượt chân cũng cần phải có dùng khí, ko sợ tiếp tục phạm sai lầm một lần nữa bước tới càng phải cần dũng khí. . . .dũng khí vớ vẩn đó đúng là ko thể xem nhẹ.

Tự xem lại anh, rõ ràng tình cảm của mình còn lo chưa xong không biết phải làm thế nào, lại còn tự cho mình là đúng vì cô làm ra một số việc hành hạ lẫn nhau, tất cả đều do anh ồn ào, xem ra dũng khí của anh còn thua xa cô!

Nhưng không quan hệ, nếu như nàng là Thiêu thân lao vào lửa thì ta sẽ nguyện ý dập tắt lửa, làm vầng sáng bảo hộ nàng, vĩnh viễn không cho kẻ ngốc như nàng có cơ hội một mình gánh chịu đau thương

Tắm sạch thoải mái trong nước nóng, anh đi ra khỏi phòng tắm liền thấy điện thoại di động tiện tay ném trên giường đang phát sáng, nhìn thấy có đến mấy chục cuộc gọi nhỡ. Kỳ quái, vợ chồng nhà họ Viêm ăn no rảnh rỗi vội vã tìm anh để làm gì? Còn có chị Trạch Hòa Noãn? Đã xảy ra chuyện quan trọng gì sao?

Anh đang suy nghĩ nên gọi điện thoại cho ai trước, thì Duật Đát Yên lại trùng hợp gọi tới.

“Mọi người muốn hẹn ăn mừng tôi xuất quan sao?” Nói xuất quan không hề quá, khi đó anh vẽ căn bản là cách ly với thế giới bên ngoài.

“Anh đang nói gì vậy?” Dương nói hơi là lạ, phải là mừng lấy chồng mới đúng, nhưng mà nhân vật chính cũng không phải anh, “Anh không đến hội trường sao?”

“Hội trường?”

“Đúng vậy! Anh đang tức giận à?”

“Tức giận?” Cô gái này thời điểm không nên nói lại nói rất nhiều, thời điểm nên nói rõ ràng lại luôn hàm hồ.

“Kỳ thật tôi cũng cực kỳ tức giận nhưng mà cũng chưa nói cái gì, đợi nghi lễ kết thúc tôi sẽ tra khảo cô ấy thật tốt.”

“Nghi lễ?”

“Tôi cũng hiểu được tâm trạng của anh, sáng nay chúng tôi cũng mới nhận được thông báo, cho nên. . . .”

“Tiểu Yên, nói trọng điểm.”

“Thì ra là anh không biết nha!” Cô rất muốn xem náo nhiệt nhưng Dương thế nào giờ này còn chưa tới? “Phiên Phiên cùng với mẹ anh lần trước có đề cập qua vấn đề người đàn ông nên kết hôn, Uy! Anh tức giận thì quay về mà tức giận, đúng là em gái mình hôm nay kết hôn, anh vẫn nên duy trì phong độ, sau đó hãy cùng chúng tôi liên thủ trừng phạt lại. . . .”

“Tiệc cưới được tổ chức ở đâu?” Đáng chết! Không khí sao đột nhiên lại trở nên lạnh nhạt như vậy? Không! Hẳn là phổi của anh bị tức giận chiếm đóng không có thời gian giải phóng dưỡng khí rồi!

Duật Đát Yên báo lại địa chỉ, vẫn còn không quên nhắc nhở anh lửa thiêu tới mông rồi, “Nghi thức sắp bắt đầu rồi!”

Thượng Quan Thác Dương trở tay làm rơi vỡ điện thoại, cầm áo khoác cùng chìa khóa xe lên liền xông ra ngoài, đừng nói là lửa thiêu tới mông, cho dù là cả xe lửa anh cũng đuổi tới đúng lúc được! Cái con mèo chết tiệt ngu xuẩn tới rốt cuộc đang chơi cái trò gì? Chết tiệt đáng chết! Nếu như cô còn chưa cho anh một cái công đạo vừa ý, anh sẽ không tiếc dùng một trận lửa hủy đi hôn lễ này!

Phòng nghỉ cô dâu.

“Thượng Quan Phiên Phiên, cậu quá ko không suy nghĩ rồi!” Duật Đát Yên dẫn đầu gây khó dễ.

“Thực xin lỗi, tớ không phải cố ý, tớ. . . .” Cô còn chưa kịp sử dụng sát chiêu cuối cùng để giải thích cho mình, Duật Đát Yên đã nén nước mắt cầm tay cô.

“Tớ biết cậu nhất định có thể dành được hạnh phúc của chính mình, đồng ý với tớ, cậu nhất định phải cực kỳ hạnh phúc, cực kỳ hạnh phúc nhé!”

Cô chần chờ một hồi, lập tức lại nở ra một nụ cười, “Tớ sẽ, cảm ơn cậu.” Cô quyết định muốn ép buộc một lần, để cho cái tên vô lại mạnh miệng kia đầu hàng triệt để.

“Anh hy vọng lần sau Tiểu Yên mang thai sẽ có người cùng làm bạn, chúc mừng em!” Viem Dập Hi chúc mừng nhưng trọng điểm vẫn nằm trên người bà xã.

“Uh, cám ơn.”

“Chúc mừng, thật sự cực kỳ vui vẻ thay em.”

Ha! Thật có tác phong của Trạch, gọn gàng đơn giản, “Cảm ơn.”

Khuôn mặt lạnh lùng của Viêm Dập Noãn cũng khó nén được ý cười, “Chúc mừng em, còn có tự giải quyết cho tốt.”

“Nha! Được, cảm ơn.” Đúng nha! Điều động nhiều người như vậy để lừa gạt người đàn ông đó nói ra những lời thật lòng, da của cô thực sự căng đến cự kỳ khẩn trương.

Cửa phòng nghỉ lại được đẩy ra, chú rể một thân tây trang trắng diện mạo phi phàm đi tới, nở một nụ cười mỉm không nói nhìn Thượng Quan Phiên Phiên.

Mới qua một phút đồng hồ, cửa phòng nghỉ lại bị mở ra, xuất hiện tại của chính là Thượng Quan Thác Dương, khí thế như kèm theo cả mưa gió sắp tới, phía sau còn có phục vụ dẫn đường lên lầu, giữa đường lại đυ.ng phải Thượng Quan Bối Vân cùng Y Vịnh Tình.

Cái đứa nhỏ này, nhìn thấy cha mẹ tới cũng không chào.” May mà vợ chồng bọn họ chăm sóc thích đáng, nếu không sợ rằng xương cốt khẳng định bị anh đυ.ng đến rời rạc, Y Vịnh Tình nghiến răng nghiến lợi.

Thêm Bình Luận