Chương 36: Không có chồng? Vậy Hoắc Bắc Cảng hắn là quỷ à?

Mãi sau khi Hoắc Bắc Cảng đi khỏi, tai Mộ Sơ Tình vẫn quanh quẩn với những lời nghiến răng nghiến lợi vô cùng phẫn nộ trước khi anh rời đi: "Báo cáo tài vụ của giám Mộ làm không đạt tiêu chuẩn, cần phải làm lại, trước ngày mai nộp lên văn phòng tôi."

Hiện giờ Mộ Sơ Tình bị dọa mắt trợn tròn rồi, cô làm không đạt chỗ nào chứ, lại phải làm lại một lần nữa ư?

Hoắc Bắc Cảng hoàn toàn chính là cố ý vạch lá tìm sâu không phải sao ?

Nhưng, mặt Mộ Sơ Tình khổ sở không thể tả, muốn phản đối nhưng không được.

Mộ Sơ Tình tức muốn khóc quay về ghế ngồi, vẻ mặt não nề...

Giản Cầu ở bên cạnh cảm thấy rất áy náy, anh ta nghĩ là lời tỏ tình với Mộ Sơ Tình lúc đến văn phòng đã bị Tổng giám đốc nghe được, nên tổng giám đốc mới cho là bọn họ ở công ty yêu nhau, vì vậy mới đối xử với Mộ Sơ Tình thế này.

Giản Cầu sắc mặt khó coi xin Mộ Sơ Tình tha thứ: "Sơ Tình, xin lỗi, tôi không nghĩ mọi việc lại thành ra như vậy."

Mộ Sơ Tình bịt tai lại, tức giận gào thét phía hắn: "Anh à, tôi xin anh đấy, đừng có nói chuyện với tôi nữa, bây giờ tôi không muốn nghe thấy giọng của anh nữa. Địa cầu to như thế, phiền anh cút xa đến một chút cho tôi!"

Hoắc Bắc Cảng mang theo âm khí nặng nề rời khỏi phòng họp, bỗng nhiên nghĩ ra cái gì đó, hỏi

Giang Thừa bên cạnh: "Người đàn ông bên cạnh Mộ Sơ Tình là ai?"



Giang Thừa rất nhanh mở miệng đáp lại câu hỏi: "Người đó là Giản Cầu, Giám đốc bộ phận phát triển công ty."

Hoắc Bắc Cảng ngừng lại mấy giây, thái độ kiên quyết không có chút cảm tình nào: "Sa thải hắn." 2

Giang Thừa nói không thành lời, không phải tổng giám đốc đang ghen đấy chứ? Ăn giấm có nhất thiết là phải sa thải người ta không?

"Lý do? Tổng giám đốc, công ty sa thải nhân viên nhất định phải có lý do."

Hoắc Bắc Cảng ngậm chặt môi, trả lời không chút do dự: "Bộ dạng làm tôi chướng mắt."

"..." Lý do này cũng mạnh mẽ quá.

Hoắc Bắc Cảng nghĩ đến đoạn đối thoại nghe được trong phòng họp, cứ nghĩ đến việc Mộ Sơ Tình chết tiệt kia đã kết hôn với mình rồi mà còn dám nɠɵạı ŧìиɧ, trong lòng anh liền cảm thấy khó chịu.

Đã từng cảnh cáo người phụ nữ chết tiệt kia đừng nghĩ cho anh đội mũ xanh, thế mà cô ta lại cho anh đội mũ xanh ngay tại công ty.

Tốt lắm! Anh nào biết Mộ Sơ Tình ở công ty lại được chào đón như vậy.

Điều quan trọng nhất là người phụ nữ chết tiệt kia lại nói cô ta không có chồng ngay trước mặt anh!



Rất tốt! Không có chồng, Vậy Hoắc Bắc Cảng anh là quỷ à ?

3

Sau vài vài giây cân nhắc, Hoắc Bắc Cảng nhếch miệng ra lệnh cho Giang Thừa: "Giang Thừa, hay là đừng đuổi việc hắn, thăng chức cho hắn rồi điều hắn ta làm tổng giám đốc của chi nhánh công ty ở châu Phi đi."

Giang Thừa: "..."

Châu Phi... Anh có thâm thù đại hận thế nào mà làm đến mức này chứ ? 10

...

Sau khi Mộ Sơ Tình từ phòng họp đi ra liền mang theo tử khí trầm trầm trở về văn phòng mình.

Trợ lý gõ cửa, Mộ Sơ Tình vì việc xảy ra ở phòng họp làm phiền lòng, cứ nghĩ đến khuôn mặt của Hoắc Bắc Cảng thì rất khó chịu, vì vậy giọng nói bây giờ vẫn còn bực bội: "Vào đi."

Trợ lý bước vào, miệng mỉm cười đem đồ trong tay đưa cho Mộ Sơ Tình, "Giám đốc, đây là thư mời của Mạc Thị gửi tới ạ. Doanh nghiệp Mạc Thị ngày mốt có bữa tiệc rượu, Tổng giám đốc Mạc Thị hy vọng giám đốc có thể đến ạ."

"Tôi?" Mộ Sơ Tình cầm thư mời lên với vẻ nghi hoặc, "Mạc Thị? Là Mạc Thị mà lần trước bên ta bàn về cái dự án đó ư? Là Mạc Diệc Phong đưa tôi sao?"