Chương 14:

Tôi là một người mà ở trong tiểu khu nhà mình cũng có thể lạc đường. Đoạn thời gian đó hỏi đăng ký ở bệnh viện, làm thủ tục nhập viện phức tạp, nộp phí, tìm tòa nhà nằm viện cho mẹ Nhϊếp Phong, đến căn tin, mở nước, tìm lò vi sóng, tìm chỗ mua đồ dùng sinh hoạt đều do một tay tôi làm.

Tôi còn phải chờ ở bên ngoài phòng phẫu thuật, sau khi phẫu thuật xong còn phải chăm sóc mẹ hắn rửa mặt sinh lý mát xa ăn uống. Khi ấy cuộn mình trên ghế, nhìn chằm chằm điện tâm đồ của mẹ hắn phẫu thuật xong mà không dám nhắm mắt lại.

Khi mẹ hắn có thể xuống giường đi lại, tôi bởi vì mệt mỏi quá độ và hạ đường huyết mà ngất xỉu ngay trong hành lang bệnh viện.

Đến khi tôi được truyền đường glucose vào người mới tỉnh lại.

Nằm trên giường bệnh, tôi nhìn thấy ảnh của những người bạn chung của chúng tôi đăng tiệc ăn mừng trong nhóm.

Kia thoạt nhìn giống như là một thế giới khác, rộn ràng náo nhiệt, ca múa mừng cảnh thái bình.

Bọn họ giơ chén rượu cười to chúc mừng, trong ảnh Cố Tiếu Yên ngồi ở bên cạnh Nhϊếp Phong, cười ngã vào trên người hắn.

Nhϊếp Phong nghiêng đầu nhìn cô ta chăm chú, trên mặt mỉm cười, trông thật hạnh phúc vui vẻ.

Tay kia của hắn hư hư bảo vệ ở phía sau của cô ta, như là sợ cô ta cười quá vui vẻ không cẩn thận té ngã.

Đó là một tư thế cử chỉ bảo vệ người con gái mình yêu.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra trong hai tuần họ ở thành phố B.

Nhưng mảnh đất ươm mầm tình yêu thực ra không khó đoán.

Đó là sự chăm chỉ phấn đấu ngày đêm ở bên nhau, sự ăn ý cao trong triết lý kinh doanh, sự trao đổi truyền đạt kiến thức chuyên môn cho nhau và những khó khăn chung đã trải qua khi đàm phán với các nhà đầu tư.

Hoặc có lẽ là buổi tối cùng nhau tăng ca thương lượng phương án đề xuất, có lẽ là mỗi ngày cùng nhau thưởng thức tách cà phê nóng hổi, có lẽ là đêm khuya cùng nhau ăn khuya trong bầu không khí ấm áp này, hoặc là Cố Tiếu Yên đang tán gẫu kỹ thuật thuật toán thì rạng rỡ phát huy tự tin.

Vô số câu hỏi thoáng qua này tạo nên lý do khiến Nhϊếp Phong động tâm.

Tuy rằng không có đạo đức, nhưng Gustav Le Pen đã từng nói trong "Đám ô hợp" của ông từ rất lâu:

"Trong cuộc xung đột với lý trí vĩnh cửu, tình cảm không bao giờ thất bại."

Đại khái là vào tuần lễ thứ ba từ thành phố B trở về, có một lần lúc tôi vào phòng tắm, nhìn thấy hắn đứng trước gương trong phòng tắm, soi gương luyện tập hết lần này đến lần khác: