Chương 8: Mệt mỏi

Tôi cùng hắn và Cố Tiếu Yên đã dây dưa quá lâu, tôi nghĩ hắn cũng không nghĩ tới có một ngày tôi sẽ nghĩ thông suốt đề nghị ly hôn với hắn.

Trong khoảnh khắc tôi đề cập đến việc ly hôn, có lẽ hắn đã trút được gánh nặng.

Bởi vì dựa theo tính cách của Nhϊếp Phong bị ý thức trách nhiệm chết tiệt trói buộc, cho dù hắn muốn cùng Cố Tiếu Yên yêu đương mặn nồng, hắn cũng sẽ không chủ động đề nghị ly hôn với tôi.

Thật ra ngày ly hôn không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.

Chỉ là chủ nhiệm lớp Tiểu Hải gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi đến trường một chuyến, bởi vì cậu lại đánh nhau với bạn nhỏ.

Khi tôi đến, Tiểu Hải và một đứa bé mập mạp đang đứng dựa vào tường.

Bố của bạn nhỏ kia đã đến, cao lớn thô kệch rất khôi ngô, đứng đó trừng mắt nhìn tôi nói:

"Cô dạy con cô như thế nào vậy, cô xem cái này là do con cô đánh..."

Tiểu Hải ngẩng đầu nhìn tôi một cái, cả người cậu đều là vụn cỏ và bụi bặm, mặt bẩn thỉu, quật cường nhìn tôi không nói một lời.

Tôi đi tới bên cạnh cậu ngồi xổm xuống, yên lặng dùng ngón tay lau vết bẩn trên mặt cậu, sau đó nhỏ giọng hỏi:

"Tại sao con lại đánh bạn?"

Cậu mím môi không nói lời nào, bố đứa bé kia thấy tôi không để ý tới mình, cho nên từ phía sau tôi dùng sức đẩy vai tôi một cái.

Tôi không phòng bị, ngã chúi đầu về phía trước, còn chưa kịp đứng lên, Tiểu Hải buồn bực không lên tiếng như một con thú nhỏ vèo một cái liền xông tới ôm đùi người kia cắn...

Thầy giáo trong văn phòng kinh hãi thét chói tai, cả văn phòng phía sau hỗn loạn không chịu nổi.

Rời khỏi trường đã là khi đèn leon mới sáng, tôi và Tiểu Hải đều chật vật không chịu nổi. Tôi kéo tay cậu, chỉ vào tủ kính hỏi:

"Con có muốn ăn kem không?"

Cậu nhìn chằm chằm mũi chân gật gật đầu.

Đứa bé rất dễ dỗ, lúc lái xe trở về cậu đã không còn buồn bã như trước nữa. Nhưng trước khi về đến nhà một khắc, cậu hỏi tôi:

"Mẹ, bố đâu?"

Ánh mắt cậu có chút phiếm hồng, tôi biết hôm nay cậu đã phải chịu sự bắt nạt.

Cậu kỳ thật không thích khóc, tuổi còn nhỏ đã quật cường muốn chết.

Nhưng hôm nay khi tôi ở văn phòng cùng người đàn ông cao lớn thô kệch rất khôi ngô kia xin lỗi, cậu đứng ở một bên, đột nhiên "Oa" một tiếng liền khóc lớn lên.

Mặc dù cậu và Nhϊếp Phong vẫn không gần gũi, nhưng tôi biết cậu đang muốn có bố ở đây là được rồi.