Chương 16

"Câm miệng!" Mục Thiên Dã đột nhiên đứng dậy, "Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì về giá trị thương hiệu, nếu anh không thể giúp tôi kiếm tiền, vậy thì đừng làm ở đây!"

"Vâng, Mục tổng!" Giám đốc phụ trách hạng mục gật đầu như mổ thóc, "Chúng tôi lập tức trở về sửa lại phương án."

Bọn họ nhanh chóng bước ra khỏi phòng làm việc của tổng tài, Chu Trợ Lý liền cẩn thận đi tới

"Mục tổng, đã gần 9h, ngài là không phải cũng nên về nhà rồi?"

Công việc còn không có làm xong, vậy mà dám gọi hắn về nhà?

Mục Thiên Dã bên cạnh mắt, "Cậu cũng không muốn làm ở đây nữa rồi?"

"Dĩ nhiên không phải." Chu Đào bồi cái khuôn mặt tươi cười, "Ngài. . . Không phải cùng phu nhân buổi tối sao?"

Thân là phụ trợ của Mục Thiên Dã, Chu Đào đương nhiên không chỉ an bài các công việc xã giao, còn phải ghi nhớ tất cả các loại cuộc hẹn, trước đo Mục Thiên Dã ở dưới hầm xe đã hẹn với Ninh Tiểu Phi "Buổi tối chờ anh", Chu Đào đã sớm nghe được, đương nhiên cũng phải thận trọng ghi ở trong đầu.

Đây chính là nữ nhân đầu tiên vị này để bụng, vạn nhất chậm trễ thời gian hẹn hè, đến lúc đó Diêm Vương Gia tức giận, cũng chỉ có Chu Đào anh là người chịu khổ.

Phu nhân?

Hình ảnh Ninh Tiểu Phi hiện lên trong đầu Mục Thiên Dã, ghé mắt quét qua một vòng văn kiện trên bàn, những việc quan trọng đều đã xử lý xong, những cái khác ngày mai lại xử lý cũng không muộn.

Mục Thiên Dã từ trên ghế đứng dậy, Chu Đào lập tức đem áo khoác lấy ra đưa cho anh, giúp anh mặc vào rồi lại xoay người đi ra mở cửa.

Hai người một trước một sau rời phòng làm việc, đi đến thang máy bên cạnh, Chu Đào đã gọi điện thoại cho lái xe, để hắn lái xe đến trước sảnh

Sau một lát, Mục Thiên Dã ngồi lên xe hướng về biệt thự, ngửi được mùi hoa trong xe, Mục Thiên Dã nhíu mày xoay mặt, lập tức liền chú ý tới hộp quà ở góc ghế.

"Tôi giúp ngài chuẩn bị một phần hoa, là hoa hồng Champagne tốt nhất."

Hoa hồng?

Mục Thiên Dã liếc mắt qua hộp quà, khinh thường hừ một tiếng.

"Không cần như thế."

Hắn lại không phải đi lấy lòng Ninh Tiểu Phi, tại sao phải đưa cô hoa hồng?

Chu Đào không hiểu được tâm tình của Mục thiên Dã, bày ra nụ cười khổ, nhìn đi chỗ khác.

Rất nhanh, xe đã chạy vào khu biệt thự đắt đỏ nhất thành phố A, dừng trước khu biệt thự có vị trí đẹp nhất, có thể nhìn thấy toàn cảnh không gian hồ nước bên trong biệt thự.

Nhìn lên trên lầu 3 vẫn sáng đèn, Mục Thiên Dã duỗi chân ra khỏi xe.

Chu Đào đã sớm lấy ra chìa khóa dự phòng giúp anh mở cửa, lái xe nhìn thấy hoa hồng vẫn còn trên xe, vội vàng đưa tới.

"Mục tổng, hoa của ngài!"

Lúc này, Chu Đào đã mở cửa, Mục Thiên Dã nhìn hộp hoa tài xế đưa tới, tiện tay cầm lấy, tiến vào bên trong.

Chu Đào thức thời dừng ở ngoài cửa, "Ngài xem, ngày mai mấy giờ tôi có thể qua?"

Mục Thiên Dã đem hoa hồng tiện tay đặt lên chiếc bàn nhỏ trong đại sảnh.

"7 điểm."

"Được rồi, Mục tổng, ngày mai gặp."

Tạm biệt một câu, Chu Đào nhẹ nhàng đem cửa đóng lại, quay người lên xe cùng tài xế rời đi.

Bước vào bên trong, Mục Thiên Dã cởϊ áσ khoác treo lên mắc áo, liếc mắt một vòng đại sảnh trống rỗng, cất bước đi lên lầu, đi vào lầu ba, trực tiếp đẩy cửa phòng ngủ chính bước vào.

Trong phòng không có người, đầu giường trên ghế sa lon còn có cái áo ngực màu đỏ rượu, mới nhìn thoáng quá, Mục Thiên Dã đã nhận ra đó là cái áo Ninh Tiểu Phi đã mặc hôm qua.

Nghe được tiếng động nhỏ bên trong phòng tắm, Mục Thiên Dã khẽ nhếch môi hài lòng.

Biết tắm rửa sạch sẽ chờ anh, coi như cũng hiểu chuyện!

Đưa tay kéo cà vạt vứt qua một bên, Mục Thiên Dã cất bước đi vào phòng tắm, tay phải giơ lên cởi cúc áo, tay trái không khách khí đẩy cánh cửa phòng tắm đang khép hờ.

. . .

. . .