Chương 21

Lên giường chờ? !

Ninh Tiểu Phi nuốt một ngụm nước bọt, lên giường, chẳng phải là bại lộ hết sao.

Hơn nữa, cô hiện tại còn có thể là người mắc bệnh AIDS, vạn nhất lây cho Mục Thiên Dã, chẳng phải là một tội lỗi vô cùng lớn sao?

Nhìn theo bóng lưng Mục Thiên Dã đi về phía phòng khách, Ninh Tiểu Phi chân trần đuổi theo.

"Ông. . . Ông xã, anh khẳng định còn chưa có ăn cơm tối đi. . . trong nhà có mì ăn liền, em đi làm cho anh một bát?

"Tôi không ăn rác"

"Mì ăn liền làm sao mà lại là rác được? Không chỉ có bột đường, còn có chất béo cùng với đạm. Điều quan trọng nhất là nó có hàm lượng calo cao, vừa ngon vừa rẻ. . ."

Mục Thiên Dã cau mày dừng bước, Ninh Tiểu Phi trở tay không kịp, trực tiếp đập đầu vào lưng anh, Ninh Tiểu Phi hốt hoảng ngẩng đầu lên, bắt gặp dáng vẻ không kiên nhẫn của Mục Thiên Dã, nhanh chóng tươi cười nhìn anh.

"Nếu anh không đói, hừm. . . Đúng. . . em còn có cà phê, có muốn em pha cho anh một ly không?"

Mục Thiên Dã nhíu mày.

Nha đầu chết tiệt kia, còn đang suy nghĩ quỷ kế gì nữa? !

Nhìn ra hàn ý bên trong ánh mắt cảu Mục Thiên Dã, Ninh Tiểu Phi thối lui về sau một bước.

"Uống cà phê trước khi đi ngủ không tốt cho sức khỏe, em. . . em hiện tại liền đi tắm rửa sạch sẽ."

Nói xong, cũng không đợi anh đáp lại, Ninh Tiểu Phi xoay người lao về phía cầu thang như chạy trốn, bước chân có chút gấp gáp, xém chút ngã trên cầu thang, theo bản năng kêu lên một tiếng, nhanh tay với lấy tay vịn, giật mình tưởng chết.

Nghe được tiếng kêu chói tai của Ninh Tiểu Phi, Mục Thiên Dã nghi ngờ quay sang, chỉ thấy cô gái chính là từ trên cầu thang đứng lên, đôi chân trần nhỏ bé bước bước từng bậc thang chạy đi.

Trên những bậc thang đen, nổi bật lên đôi chân trần trắng nõn mà thanh tú tuyệt đẹp của cô, oánh nhuận như ngọc, gấu quần lộ ra mắt cá chân, cổ chân kia, phảng phất còn chưa bằng cổ tay của anh.

Ánh mắt nhìn theo bước chân của cô, trước mắt Mục Thiên Dã lại một lần nữa hiện ra khung cảnh đêm qua.

Mắt cá chân của cô đều nằm gọn trong lòng bàn tay, mảnh khảnh như thể chỉ cần anh hơi dùng chút sức liền có thể bẻ gãy, thân thể lại mềm mại có thể tùy ý anh trêu đùa. . .

Nơi dưới bụng lại là một trận trướng lớn, miệng cũng theo đó mà trở nên có chút khô.

Đi đến quầy bar phía trước, Mục Thiên Dã tùy ý chọn một bình rượu từ trên giá xuống, mở ra rót xuống hơn nửa ly, nhấc đến bên môi nhấp một cái, rượu vào cũng không làm giảm sự khô nóng nơi yết hầu, ngược lại nhiệt ý dưới bụng lại càng tăng lên mãnh liệt.

Cầm theo cái ly, Mục Thiên Dã bước nhanh lên lầu.

. . .

. . .

Trong phòng tắm.

Ninh Tiểu Phi ngồi trên bồn vệ sinh, hai tay nâng má, đôi mắt xoay tròn đảo loạn.

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ a?

Vị Diêm Vương Gia kia xem ra là đã hạ xuống quyết định, chuẩn bị đêm nay muốn cùng cô viên phòng, loại chuyện này Ninh Tiểu Phi nguyên bản đã sớm chuẩn bị, dù sao cũng chỉ là chuyện nam nữ, nhẫn nhịn một chút, vừa nhắm mắt, cắn răng một cái liền qua.

Cùng lắm thì cũng chỉ có chút đau.

Thế nhưng là. . .

Ninh Tiểu Phi đứng trước gương, kéo kéo cổ áo, nhìn tới những dấu hơn kia đã chuyển sang sắc tím, lập tức nẫu ruột, vò đầu bứt tai.

Cái bộ dạng này mà ra ngoài, vị Diêm Vương Gia kia mà biết cô dám ở sau lưng qua mặt anh, khẳng định là có thể gϊếŧ cô đi!

Tắt đèn rồi làm?

Không được, vạn nhất anh bật đèn, cuộc đời cô liền chấm hết.

Nói gì thì nói, đêm nay cũng phải nghĩ ra lý do để cự tuyệt anh, thế nhưng hiện tại lúc này, cô còn có thể biện ra cái cơ gì cơ chứ.

Ngoài cửa đã mơ hồ truyền đến tiếng bước chân của Mục Thiên Dã, Ninh Tiểu Phi cấp tốc đứng dậy, cân nhắc chạy tới một bên cửa, áp tai lắng nghe.

Quả nhiên, tiếng bước chân càng ngày càng gần, Diêm Vương Gia đến rồi!

Ninh Tiểu Phi lui lại cạnh cửa, khẩn trương thái quá, lại đυ.ng ngay vào cánh tủ phòng tắm, ngăn kéo tự động mở ra, lộ ra bên trong một loạn đồ vật dụng phụ nữ.

Xoay người, Ninh Tiểu Phi cẩn thận đỡ lấy ngăn kéo muốn đem ngăn kéo đóng lại, ánh mắt đảo qua bên trong lại phát hiện ra gói băng vệ sinh, bất giác mỉm cười.

Có rồi!