Chương 25: Xuân náo nhiệt

Kiếp trước, Mặc Tử U mới trở về Mặc gia, chưa đến Tết nàng đã vào phủ Tần Vương. Sau đó, nàng hầu như bị Sở Liệt cấm túc trong nội viện và hậu cung, chưa bao giờ tham gia vào yến hội náo nhiệt như thế nên cũng có chút mong chờ.

Đến ngày mùng tám, toàn bộ trên dưới Mặc phủ đều trở nên bận rộn. Mặc gia là gia đình mới phất lên, không thể so với những thế gia vọng tộc có nền tảng sâu dày. Nhưng Mặc lão phu nhân là một người coi trọng rất sĩ diện và háo thắng, nên yêu cầu của bà cụ về mọi mặt trong yến tiệc, từ món ăn đến hoa quả, hay đồ bài trí, đều không được có vấn đề, sợ bị những gia đình sống xa hoa kia chê cười chế nhạo.

Yến tiệc dành cho quan khách được tổ chức ở ngoại viện, còn yến tiệc dành cho khách nữ được tổ chức ở nội viện, cả hai viện đều dựng sân khấu mời đoàn kịch. Chẳng những vậy, Mặc gia còn dọn dẹp hai hoa đình lớn và hai ba gian trống để làm thoái cư, dùng trà trước khi khai tiệc. [1]

Từ sáng sớm khi mở cửa giữa đón khách, trong Mặc phủ vô cùng náo nhiệt. Ở ngoại viện, khách nam được Mặc Việt Thanh và Mặc Vân Thiên tiếp đãi uống trà vui chơi. Ở nội viện, nữ quyến được Phong phu nhân cùng với Mặc lão phu nhân khoản đãi. Ngay cả mấy cô gái cũng đều bận rộn tiếp đãi những cô bạn thân của mình, trò chuyện rôm rả.

Đoàn kịch mà Mặc gia mời đến chính là đoàn Phù Dung nổi tiếng gần đây ở Kim Lăng. Đoàn Phù Dung quả nhiên vừa đến Kim Lăng đã nổi danh như những gì ở kiếp trước mà Mặc Tử U nhớ. Đặc biệt là chủ đoàn Cơ Uyên, người diễn vai đán chính, được nhiều người ái mộ và săn đón nhất. Nhà nhà tranh nhau mời hắn đến diễn hí khúc, mọi người đều khen ngợi vai đán của Cơ Uyên, hóa trang tuấn tú dịu dàng, giọng hát ngọt ngào da diết, tư thái duyên dáng quyến rũ. Nhất là vai Đỗ Lệ Nương [3] trong《Mẫu Đơn Đình》do hắn diễn, thật sự là tuyệt vời.

Hôm đó, hắn đã diễn trọn bộ《Trường Sinh Điện》[3] suốt ba ngày tại Phúc Đức Lâu, thu hút cả ngàn người ở Kim Lăng đổ xô đến xem. Nghe nói không ít người đã khóc khi nghe Cơ Uyên diễn vai Dương Quý Phi.

Vì vậy, vừa đến tháng giêng, nhà nào tổ chức yến tiệc đều gửi thiệp mời đoàn Phù Dung đến hát hí khúc, chỉ đích danh nhất định phải có Cơ Uyên. Cơ Uyên không thể phân thân, đương nhiên chỉ có thể chọn vài nhà để đi, còn lại đều từ chối. Những gia đình không mời được Cơ Uyên dù không vui nhưng cũng không nói gì, họ mong rằng lần sau Cơ Uyên có thể đến.

Còn những nhà mời được Cơ Uyên thì cảm thấy vô cùng tự hào. Tuy nói kép hát chẳng qua chỉ là một món đồ chơi, nhưng được một món đồ chơi vạn người ái mộ coi trọng mình cũng là điều đáng để đắc ý. Huống hồ lại còn là một món đồ chơi được vạn người theo đuổi. Mặc lão phu nhân cảm thấy mình rất có thể diện, đặc biệt khi nghe nói phủ Ninh Quốc Công không mời được Cơ Uyên thì càng thấy vui. Bà cụ cố ý sắp xếp cho Cơ Uyên diễn tại nội viện.

Khi Mặc Tử U dẫn Phi Huỳnh đến yến tiệc thì thấy Mặc lão phu nhân đang nhìn lão Ninh Quốc Công phu nhân với ánh mắt đắc ý, nàng nhất thời cảm thấy buồn cười.

Nàng biết chuyện nghe hí khúc này. Mặc lão phu nhân vẫn luôn có khúc mắc với nguyên phối của Mặc Việt Thanh là Tiêu phu nhân.

Mặc lão phu nhân xưa nay cực thích nghe diễn hí khúc, cho nên Mặc Việt Thanh đã nuôi một đoàn kịch riêng để tiện cho Mặc lão phu nhân có thể nghe hát thường xuyên. Dù sao cũng phải thường xuyên ra vào nội viện nên đoàn kịch mà ông nuôi toàn là nữ. Ban đầu, Tiêu phu nhân không có ý kiến gì với việc này, vì bà cũng thích nghe hí khúc.

Chỉ là không ngờ, về sau Mặc Việt Thanh lại chim chuột với một nữ đào kép trong đoàn kịch. Đã vậy ông còn nhắc đến chuyện muốn nạp ả đào ấy làm di nương. Chuyện này đã chọc tức Tiêu phu nhân, bà làm ầm ĩ một trận, suýt chút nữa đã gϊếŧ nữ đào kép ấy.

Nhưng nam nhân tam thê tứ thϊếp vốn là chuyện thường tình, náo loạn đến đâu đi nữa vẫn là Tiêu phu nhân không đúng. Cuối cùng Tiêu phu nhân đành phải đồng ý cho ả đào ấy vào cửa, nhưng lại ép Mặc Việt Thanh giải tán đoàn kịch.

Chính vì vậy, từ đó Mặc lão phu nhân không còn hí khúc để nghe nữa. Lại thêm, từ sau sự việc đó, Tiêu phu nhân có ác cảm với đào kép, trừ khi là có yến tiệc quan trọng, chứ bình thường ngay cả một nữ diễn kịch cũng không cho mời vào phủ.

Tuy Mặc lão phu nhân tức giận nhưng cũng đành chịu. Chỉ là nghĩ đến chuyện đó là đoàn kịch do trưởng tử nuôi cho mình, Tiêu phu nhân không hỏi mình lấy một tiếng mà đã ép giải tán đoàn kịch, quả thật trong lòng Mặc lão phu nhân rất tức không chịu nổi. Song lại e ngại phủ Ninh Quốc Công, nên bà cụ không dám nổi giận với Tiêu phu nhân, chỉ đành trút hết sự tức giận lên người ả đào kia.

Ả đào đó chính là mẹ ruột của Mặc Tử Hạm, Hồng di nương.

Nghe nói Hồng di nương năm xưa quả thật rất xinh đẹp, nên mới khiến Mặc Việt Thanh vì bà ta mà dám đắc tội với Tiêu phu nhân để nhận bà ta làm thϊếp. Nhưng Mặc Việt Thanh chẳng qua cũng chỉ nhất thời ham mở mẻ. Sau khi Hồng di nương mang thai Mặc Tử Hạm, nhan sắc có phần sụt giảm, Mặc Việt Thanh liền bỏ mặc bà ta, rồi nạp một biểu muội khác của mình, cũng là cháu gái của Mặc lão phu nhân, tức mẹ ruột của Mặc Tử Vi, Tưởng di nương làm thϊếp.

Hồng di nương đã đắc tội với Tiêu phu nhân, thất sủng Mặc Việt Thanh, lại không được lòng Mặc lão phu nhân, sống tại Mặc gia vô cùng khổ cực. Mặc Tử Hạm vừa ra đời đã được Tiêu phu nhân ôm đi, Hồng di nương cũng không có cách nào phản kháng. Cũng bởi vì thân phận đào kép của bà ta mà Mặc Tử Hạm cũng thường bị các quý nữ khác khinh thường.

May mà sau một tháng khi sinh hạ Mặc Tử Vi, Tiêu phu nhân đã suy nhược cơ thể sau sinh mà qua đời. Đến khi Mặc Tử Hạm đã hiểu chuyện thì Phong phu nhân đã vào cửa. Mặc dù Phong phu nhân không thân thiết, nhưng cũng không đối xử khắt khe với nàng ấy, bà ấy đối xử với Mặc Tử Hạm như với Mặc Tử Vi.

Mặc Tử U nhìn Mặc Tử Hạm một cái, Mặc Tử Hạm đang dẫn các tỷ muội của mình đi đến hành lễ chào hỏi với Lão Ninh Quốc Công phu nhân.

Lão Ninh Quốc Công Phu nhân ừm một tiếng, cũng lười chả buồn nhìn ai khác, chỉ cười với Mặc Tử Nhiễm, “Tử Nhiễm, qua ngồi đây cạnh ta này. Mắt ngoại tổ mẫu không tốt, con đến giúp tổ mẫu lựa kịch nào.”

Mặc Tử Nhiễm thân thiết đi tới ngồi bên cạnh lão Ninh Quốc Công phu nhân, còn khoe khoang nhìn mấy tỷ muội khác bị bỏ lơ ở một bên.

Mặc Tử Vi mắt lộ vẻ không phục, Mặc Tử Hạm và Mặc Tử U mặt không biểu cảm, còn Tưởng Lan Thanh thì đi tới đứng bên cạnh Mặc lão phu nhân, “Lão thái thái, để con hầu hạ người.”

“Được rồi.” Mặc lão phu nhân cười và vỗ nhẹ tay Tưởng Lan Thanh, sau đó nói với ba người Mặc Tử U, “Các con qua đây ngồi đi.”

Ba người Mặc Tử U đang định lui xuống, nhưng lại nghe thấy giọng nói có vẻ nghiêm khắc của Ninh Quốc Công phu nhân, “Các ngươi ai là Mặc Tử U?”

“Là con ạ.” Mặc Tử U ngạc nhiên, khom người với phu nhân Ninh Quốc Công.

Mặc lão phu nhân nhăn mày, bà cụ đã nghe nói, kể từ lần trước gặp Mặc Tử U ở Thượng Lâm Uyển, Tiêu Sóc Chi về nhà liền làm ầm lên đòi lấy Mặc Tử U làm vợ, khiến Ninh Quốc Công phu nhân phải cấm túc hắn. Đến nỗi đang tháng giêng mà cũng không cho ra ngoài. Vì vậy, hôm nay ngoài Tiêu Kính Chi của Tiểu gia thì chỉ có Tiêu Vọng Chi đại diện cho Anh Quốc Công phủ.

Ninh Quốc Công phu nhân muốn nhìn xem Mặc Tử U này là nhân vật tựa thiên tiên như thế nào, mà lại làm con trai nhỏ của bà mê đắm đến như vậy. Phải biết rằng, cũng chính vào sáu năm trước, khi Tiêu Sóc Chi say đắm Tô Tuyết Quân cũng từng gây ra một vụ ồn ào lớn. Nhưng sau đó thì không thấy Tiêu Sóc Chi động lòng với nữ tử nào nữa.

Hai vị công tử của phủ Ninh Quốc Công, Tiêu Kính Chi và Tiêu Sóc Chi đều đã cập quan. Nếu là gia đình khác, đừng nói đính thân, đến cả con cái còn biết đi mua nước tương rồi. Nhưng hai thằng con trai này của bà lại chẳng chút động tĩnh gì.

Tiêu Kính Chi thì bỏ đi, y đang nhậm chức trong quân, trước giờ luôn có chính kiến. Mỗi khi có người đến cửa làm mai đều bị y thẳng thừng từ chối, Ninh Quốc Công phu nhân không quản nổi y. Nhưng Tiêu Sóc Chi xưa nay chỉ biết ăn chơi trác táng, không như đại ca hắn, bận rộn với công vụ, mà cũng chẳng chịu như ý của Ninh Quốc Công phu nhân. Ninh Quốc Công phu nhân còn tưởng rằng hắn thực sự đã vì Tô Tuyết Quân mà đau thấu tâm can, sợ rằng một ngày nào đó hắn sẽ xuất gia đi tu, cho nên bà cũng không dám ép hắn quá.

Ai biết đâu hôm hắn từ Thượng Lâm Uyển trở về, câu đầu tiên hắn nói khi bước vào phòng bà là muốn lấy Mặc Tử U.

Ninh Quốc Công phu nhân cảm thấy trong lòng mừng rỡ, định bụng thằng con ngốc này của mình cuối cùng đã hồi tâm chuyển ý. Kết quả sau khi hỏi thăm, bà lại biết được Mặc Tử U chính là người mà Mặc gia định sẽ chọn để đưa đi hòa thân thay thế Tư Nhu công chúa. Ninh Quốc Công phu nhân cực kỳ hoảng sợ, dĩ nhiên không thể thuận theo ý của Tiêu Sóc Chi. Còn Tiêu Sóc Chi lại dọa rằng sẽ dẫn Mặc Tử U bỏ trốn. Ninh Quốc Công phu nhân chỉ đành sai người nhốt hắn lại, để tránh cho hắn thực sự làm ra chuyện gì đó ngu ngốc.

Nghĩ đến đây, Ninh Quốc Công phu nhân cảm thấy vô cùng tắc lòng, khẩu khí càng không thân thiện, “Ngẩng đầu lên!”

Thái độ của Mặc lão phu nhân đối với Ninh Quốc Công phu nhân có vẻ hơi bất mãn. Lão phu nhân nhăn mày, nhưng không nói gì thêm.

Lão Ninh Quốc Công phu nhân dĩ nhiên cũng biết chuyện này. Sau khi nghe Ninh Quốc Công phu nhân nói, lão phu nhân cũng quay sang nhìn. Mặc Tử U chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp thoát tục tuyệt sắc.

Cả lão phu nhân và phu nhân Ninh Quốc Công đồng thời nhíu mày, ánh mắt lão phu nhân Ninh Quốc Công nhìn Mặc Tử U hơi âm trầm. Ninh Quốc Công phu nhân vừa mở miệng đang định nói gì đó, lại bị Mặc lão phu nhân chen ngang, “Tử U, các con đi xuống hết đi.”

“Vâng.” Mặc Tử U và hai tỷ muội lui xuống, vẫn còn nghe thoáng thấy giọng nói già nua và chậm rãi của lão phu nhân Ninh Quốc Công, nói với Mặc lão phu nhân, “Đứa cháu gái này của bà, quả nhiên vẫn nên đưa đi Tây Lang…”

Mặc Tử U sắc mặt lạnh lùng. Chuyện Tiêu Sóc Chi ầm ĩ muốn lấy nàng, nàng cũng đã nghe nói. Nhưng đó là Tiêu Sóc Chi tự thích nàng, chứ nàng chưa hề ám chỉ hay quyến rũ hắn. Vậy mà lão phu nhân Ninh Quốc công lại khen đểu. Vì chuyện này mà chỉ mong sao nàng đi Tây Lang chịu khổ?

Có điều, nàng thật sự không thể tưởng tượng được mình lại có sức hấp dẫn như vậy. Chẳng qua mới gặp nhau một lần, thế mà đã khiến Tiêu Sóc Chi làm loạn trong nhà đến như thế. Điều này thực sự khiến nàng cảm thấy kỳ lạ. Chẳng lẽ kiếp trước Sở Liệt không thích nàng gặp người ngoài chính là vì lo lắng nàng quá quyến rũ ư?

Đang thắc mắc, buổi diễn đã bắt đầu. Hai vở diễn đầu tiên là《Kinh Mộng》và《Du Viên》trong《Mẫu Đơn Đình》mà mọi người yêu thích nhất, tiếp đó là《Biệt Cơ》trong《Thiên Kim Ký》. [4]

Phải nói rằng khi Cơ Uyên hóa trang thành vai kép hát, quả thật là chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, khiến cho các nữ quyến có mặt đều thấy tự ti. Chẳng trách kiếp trước Cơ Uyên không chỉ được rất nhiều danh môn quý nữ ngưỡng mộ, mà còn có thể khiến biết bao nam tử thần hồn điên đảo vì hắn.

Hắn hóa trang thành vai Ngu Cơ, nhặt thanh kiếm Thanh Phong do Bá Vương ban tặng, múa kiếm một vòng trên sân khấu. Tư thái động tác ấy, trong nhu có cương, đa tình mà mạnh mẽ. Múa xong, hắn giơ kiếm ngang cổ, hát rằng: “Đại vương, chia tay với ngài, trừ phi tái ngộ trong mộng, an tâm ra đi…”. Hát đến đây, hắn ngửa cổ tự vẫn. Trước khi lui xuống sân khấu, hắn còn u sầu ngân rằng: “Phấn tiều ngọc toái1 –“.

Dư âm văng vẳng, ai oán không thôi.

Phần diễn này thật sự là hình hồn hợp nhất, cảm giác bi tráng của cuộc sinh ly tử biệt tràn ngập, nghe mà khiến người ta buồn bã thương tâm, thậm chí có không ít nữ quyến đã rơi lệ.

Mặc Tử U cũng cảm thấy ưu sầu, không kìm được mà uống cạn một chén rượu. Khi đặt chén xuống, nàng vô tình thoáng liếc thấy Tiết Dĩnh ở chỗ ngồi của phủ Đông Hương Hầu, đúng lúc Tiết Dĩnh cũng quay sang nhìn nàng. Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Mặc Tử U bỗng nhiên có cảm giác như đối đầu. May mà Tiết Dĩnh chỉ trừng mắt nhìn nàng một cái rồi dời mắt đi ngay. Nếu không nàng cảm thấy bất cứ lúc nào Tiết Dĩnh cũng có thể nhảy dựng lên và hắt rượu vào nàng.

Đến tận bây giờ nàng vẫn chưa hiểu được, nàng đã làm gì để chọc tới vị Tiết đại tiểu thư này.

Bỗng nhiên, nghe thấy có người nói, “Cơ Uyên đúng thật là tuyệt vời. Chẳng trách có thể khiến muôn người đổ xô đi xem vở《Trường Sinh Điện》của hắn.”

“Nghe người ta nói, Cơ Uyên này có vẻ đẹp trời cao mới có. Người đời tặng cho nhã hào ‘Đàn Lang’ đấy.” Ninh Quốc Công phu nhân nói đùa.