Chương 2: Chào mừng đến thế giới của《 Như Ý truyện 》

Trong đình viện, Càn Long dắt tay Phú Sát Hoàng Hậu, phát hiện tay Hoàng Hậu hôm nay lạnh băng, “Sao hôm nay tay Hoàng Hậu lạnh vậy?”

Hoàng Hậu cười lắc đầu: “Vừa rồi thϊếp chờ ở bên ngoài, tay đương nhiên sẽ lạnh, đa tạ Hoàng Thượng quan tâm.”

“Trẫm và nàng là phu thê, không cần khách khí như thế.”

Càn Long nhìn Phú Sát Hoàng Hậu trước mắt, chỉ thấy xem thế nào cũng không đủ.

Bọn họ là phu thê từ hồi niên thiếu, Hoàng Hậu làm bạn với ông hơn 20 năm, lại qua đời vì bệnh năm 37 tuổi, quãng đời còn lại Càn Long vẫn luôn nhớ thương bà. Mãi đến khi ông 87 tuổi, vẫn có thể nhớ tới 70 năm trước khoảng thời gian tốt đẹp khi mới thành hôn.

Cho nên, khi ông hồn quy địa phủ, gặp được Hiếu Hiền hoàng hậu Phú Sát thị xa cách 50 năm, Càn Long đế sống ở nhân gian 88 năm giống như một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, kích động nhảy dựng tại chỗ.

“Nếu bên ngoài lạnh, chúng ta nhanh vào nhà đi.” Càn Long nắm chặt tay Phú Sát thị, hai người đi vào trong phòng.

Lúc này đột nhiên có một tia sáng bay tới trước mặt Càn Long. Càn Long hoảng sợ, giang tay bảo vệ Phú Sát thị, đánh giá cái thứ màu trắng trước mặt.

“Trời ạ, ngài chính là Càn Long đế sao?” Tia sáng phát ra âm thanh kích động.

Càn Long hỏi: “Ngươi là thứ gì vậy?”

“Tôi đến từ tương lai, đặc biệt tới thăm ngài.” Tia sáng đột nhiên chuyển hướng về phía Phú Sát thị, hỏi: “Ngài là Thanh Anh hả?”

“Thanh Anh? Đó là người nào?” Phú Sát thị hỏi.

“Chính là chân ái của Càn Long đó, kế hậu Ô Lạp Na Lạp · Thanh Anh.”

Càn Long và Phú Sát thị đều mờ mịt: “Kế hậu? Chân ái?”

“Đúng vậy đúng vậy.” Tia sáng càng nói càng hăng, “Sau này nàng được sửa tên là Như Ý. Hai người lớn lên bên nhau từ nhỏ, Hoàng Thượng ngài vốn định cưới nàng làm đích phúc tấn, ngặt vì áp lực của thái hậu và tiên đế mà buộc phải lập Phú Sát thị làm hậu, nhưng đêm thành thân ngài vẫn đến phòng của trắc phúc tấn Thanh Anh ……”

“Đủ rồi!” Càn Long cắt ngang, giọng điệu tàn khốc: “Ngươi nghe được những thứ này từ đâu? Có phải từ miệng Na Lạp thị kia không?”

Đúng là nói xằng nói xiên!

Người ông yêu nhất vẫn luôn là Phú Sát thị, từ khi nào thì biến thành Na Lạp thị? Từ hồi nữ nhân kia cắt tóc, ông đã căm thù nàng ta tận xương tuỷ, sao có thể xuất hiện những lời đồn đại vớ vẩn ấy được?

Phú Sát thị thấy Càn Long nổi giận, vội vàng khuyên can: “Hoàng Thượng, ngài đừng nóng giận, chúng ta hỏi cho rõ hãy nói.”

Phú Sát thị hỏi tia sáng: “Ngươi nghe được những lời này từ đâu? Là ai nói với ngươi?”

“《 Như Ý truyện 》 nói vậy nha.”

Sau một phen giải thích của tia sáng, hai người cuối cùng đã hiểu, thì ra đời sau xuất hiện một bộ “Hí khúc”, tên là 《 Như Ý truyện 》, giảng giải về cuộc đời của kế hậu Như Ý và Càn Long.

Thân là hoàng đế được tiếp thu giáo dục tốt đẹp, Càn Long hiểu, đời sau sẽ cho ra nhiều rất “Hí khúc” về mình. Nhưng ông thật sự không rõ, vì sao trong bộ “Hí khúc” này của ông, nhân vật chính lại không phải Phú Sát thị, mà là Na Lạp thị Thanh Anh.

Nếu nhân vật chính là Lệnh phi Ngụy Giai thị, Càn Long cũng có thể hiểu, dẫu sao Lệnh phi cũng là mẹ đẻ của Gia Khánh, được truy phong Hoàng Hậu.

Cùng lúc đó, tia sáng ngộ ra chân ái của Càn Long không phải Như Ý như trên phim, có chút xấu hổ: “Thì ra…… Người ngài yêu nhất không phải kế hậu ha.”

Càn Long tức giận lườm tia sáng: “Đương nhiên không phải!”

Càn Long thật sự không nghĩ ra bèn hỏi: “Vì sao đời sau lại có suy diễn ấy? Ngươi có thể dẫn ta đi xem thử không?”

“Được chứ, ngài có thể đến thế giới của《 Như Ý truyện 》, làm hoàng đế một lần nữa.”

Phú Sát thị kéo tay áo Càn Long, lo lắng sốt ruột nói: “Hoàng Thượng, không biết lời tia sáng này nói có mấy phần là thật mấy phần là giả, người cứ đi như vậy, thần thϊếp lo cho an nguy của người.”

“Nàng yên tâm.” Càn Long vỗ tay Phú Sát thị, “Vi phu đi một chút sẽ về ngay!”