Chương 14

Một lúc sau, người đàn ông đưa tay ra nói: “Hợp tác vui vẻ.”

"Hợp tác vui vẻ." Chu Dư cũng đưa tay ra, lại đột nhiên cười nói: "Anh không sợ tôi ăn thịt anh sao?”

Đôi mắt đào của hắn rất hút người nên dù không có cười, nụ cười của hắn cũng giống như những đóa hồng kiều diễm nở dưới nắng xuân tháng hai, khiến ai cũng phải xuýt xoa, muốn được chiếm hữu.

Khiến người ta khó lòng chịu đựng.

Bao gồm cả La Phụ, nhưng thay vì nổi lòng ham muốn, đôi mắt của hắn lại lộ ra sự khó hiểu.

Một lát sau, hắn trợn mắt nói: "Không phải gu tôi.”

Chu Dư: "..."

Sau khi đạt được sự hợp tác, cả Chu Dư và La Phù đều không vội rời đi, cả hai đều ở đây hưởng thụ cảm giác yên tĩnh.

La Phụ: “Thật sự không muốn uống rượu sao?”

Chu Dư lắc đầu, “Tôi không cần dùng đến rượu để làm tê liệt thần kinh, tôi có niềm tin vào người đàn ông mình thích, nhất định tôi sẽ cướp được anh ấy.”

"..."

Vâng, đó thực sự là một mơ mộng mạnh mẽ.

La Phụ: “Vậy kế hoạch của cậu là gì?”

“Một chữ thôi. Trêu chọc.” Dừng một chút, Chu Dư lại bổ sung, “Nếu không được thì cứ dùng sức mạnh.”

La Phù: "..."

Rất tự tin và tàn nhẫn.

Hai điểm này chính xác là những gì hắn thiếu.

La Phụ đột nhiên ngộ ra và nói: "Cảm ơn."

Chu Dư gật đầu, quả thực rất vui khi được nói chuyện với những người thông minh.

"Tuy nhiên, vẫn còn thiếu một thủ đoạn… ừm, lạt mềm buộc chặt.”

Lạc Tiêu gật đầu: "Tôi hiểu.”

Đạo lý này hắn hiểu nhưng bởi vì yêu quá nhiều, và bị tổn thương nên trong lúc nhất thời hắn không nghĩ ra, mặc dù thời gian đã trôi qua được một tháng.

“Nếu thành công, dù bị lừa dối trăm lần cũng thỏa mãn.”

Chu Dư nhướng mày, lại cười nói: "Tùy anh.”

Chu Dư có bệnh sạch sẽ. Nếu Ninh Tiêu không còn là sạch sẽ, hắn cũng không thèm trêu chọc, cho dù đối phương là đúng gu hắn thích.

Hơn nữa, La Phụ cũng không phải là người dễ bắt nạt.

Chỉ là trong nguyên tác hắn chưa bao giờ tự tin, cho rằng mình không đủ tốt, lại không đủ tàn nhẫn nên không dám báo thù.

Đến nỗi bị cưỡиɠ ɧϊếp trong lúc say rượu và vì lòng tự trọng quá mức nên hắn đã chọn cách tự tử.

Bây giờ nghĩ lại thì nào có chuyện say rượu. Người ta có khả năng uống rượu rất mạnh. Nếu tên nam chính nhảm nhí đó không động tay chân thì hắn tình nguyện viết ngược tên của mình.

Không còn gì để trao đổi nên Chu Dư đứng dậy, còn không quên nhắc nhở: "Chờ tin tức của tôi. Có cơ hội tôi sẽ mang anh đi chơi một chuyến.”

"Ok.”

Chu Dư đang định đứng dậy thì nhìn thấy một người đàn ông bụng phệ đang đi về phía họ.