Chương 8

Trong đầu vang lên tiếng cười nhạt mỉa mai, "Đã sớm nói qua tên ngốc này chỉ biết luyện đan, ngươi không bằng để ta tới, mạnh hơn nói không chừng càng có ích."

Diệp Bạch Tiêu sắc mặt không đổi, nhưng trong mắt sâu thẳm lóe lên tia sáng đỏ.

Vài ngày sau, Tạ Phất Y để tránh Diệp Bạch Tiêu, chỉ có thể giả vờ say mê luyện đan, hầu như ngày ngày ở trong phòng luyện đan.

Cậu luyện hóa Long Huyết gần như đến mức cơ thể này có thể tiếp nhận được, Tạ Phất Y nếm thử một viên, quả nhiên dòng nhiệt lưu ấm áp chảy khắp người, một luồng linh lực tinh thuần như đang khai thông tất cả kinh mạch.

Tạ Phất Y cảm nhận được linh lực của mình tăng lên, nhưng chỉ trong nháy mắt, dòng nước ấm dần dần nóng rực, linh lực cũng khắp nơi kích động tán loạn.

Tạ Phất Y chỉ cảm thấy cả người nóng bừng, ngực như có thứ gì muốn nổ tung. Cậu bước chân không vững, lảo đảo ngã vào giá đan dược, tiếng đồ sứ vỡ vụn kinh động Diệp Bạch Tiêu bên ngoài, hắn gần như ngay lập tức xông vào phòng.

Liếc mắt nhìn thấy Tạ Phất Y môi mỏng mím chặt, sắc mặt đỏ bừng, tóc đen mồ hôi nhễ nhại, dán trên mặt, vẻ mặt chật vật.

Sắc mặt Diệp Bạch Tiêu biến đổi, "Sư tôn!"

Hắn nhanh chóng ôm người vào lòng, ngón tay nắm lấy mạch đập của Tạ Phất Y, phát hiện linh lực tán loạn không thể hấp thu đầy đủ, nóng rực công tâm.

Ánh mắt hắn tối sầm lại, bế ngang Tạ Phất Y lên.

"Sư tôn làm sao vậy..." Mà nghe được tiếng động vọt vào, chỉ thấy một bóng ảnh tàn phai biến mất tại chỗ.



Diệp Bạch Tiêu đạp gió, ôm Tạ Phất Y đến một sơn cốc lạnh lẽo.

"Ưm, nóng..."

Tạ Phất Y nóng đến mất đi lý trí, chỉ cảm thấy cơ thể khô nóng như muốn nổ tung, cậu vô thức xé rách cổ áo.

Diệp Bạch Tiêu cụp mắt nhìn xuống, liền đâm vào tảng tuyết trắng lớn, trái tim hắn đập nhanh hơn, tầm mắt di chuyển lên, chỉ thấy Tạ Phất Y đôi mắt đen láy ươn ướt, lấp lánh nước mắt, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn như ngọc ửng đỏ, môi màu hồng nhuận căng mọng, như đang mời gọi mê người.

Diệp Bạch Tiêu mím chặt môi, yết hầu run lên, đôi mắt đen sâu thẳm như cuộn sóng mù sương. Cơ thể căng cứng của hắn vẫn không nhúc nhích, nhưng lại như một mãnh thú đang tích tụ sức mạnh, sẵn sàng bùng nổ, nuốt chửng mọi thứ…

Hắn cố gắng bình tĩnh lại, dời mắt đi, giọng khàn khàn nói: "Sư tôn, khí lạnh này có thể giúp người giải tỏa nhiệt trong người."

Hắn ôm lấy người kia, chậm rãi bước vào hồ băng, nước hồ dâng lên đến ngực. Nước hồ lạnh buốt thấm vào da thịt khiến Tạ Phất Y cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng cậu lại không thể đứng vững, Diệp Bạch Tiêu chỉ có thể dùng hai tay đỡ lấy vòng eo của cậu.

Nước ao làm ướt quần áo, bám chặt vào cơ thể rắn chắc, hơi nóng mỏng manh của lớp áo ngoài truyền đến lòng bàn tay, đi thẳng vào tim.

Tạ Phất Y chỉ cảm thấy mát mẻ trong chốc lát, nhiệt độ cơ thể nóng rực khiến cho nước lạnh cũng bắt đầu ấm dần lên.

"Nóng..." Cậu không thỏa mãn tìm kiếm nơi mát lạnh, xé toạc quần áo của Diệp Bạch Tiêu, khuôn mặt trắng nõn áp lên ngực lạnh ngắt.

Quần áo của Tạ Phất Y đã tuột nửa trong lúc giãy giụa, lúc này lại bị nước làm ướt, bộ ngực ẩn hiện lấp lánh nước dính vào ngực Diệp Bạch Tiêu, hơi thở nóng hổi khi nói chuyện phả vào da thịt.

Trán Diệp Bạch Tiêu lấm tấm mồ hôi, cánh tay ôm lấy vòng eo nhỏ nổi lên gân xanh.

"Vẫn còn nóng..." Tạ Phất Y ngẩng đầu lên từ trong lòng Diệp Bạch Tiêu, đôi mắt đẫm lệ nhìn hắn với vẻ mịt mờ.

Mái tóc đen ướŧ áŧ dính vào trán, mồ hôi và nước chảy xuống trên khuôn mặt trắng nõn, tạo nên vẻ đẹp mong manh, đáng thương.

Cơ thể Diệp Bạch Tiêu căng cứng như một thanh kiếm, ánh mắt đen đỏ biến ảo, tiếng gào thét trong đầu cũng mất đi sự bình tĩnh vốn có, nghiến răng nghiến lợi: "Diệp Bạch Tiêu, nếu ngươi không làm được, đừng chiếm lấy thân thể này, để ta dạy ngươi!"

"Cút!" Diệp Bạch Tiêu quá hiểu rõ con người trong thân thể này, nếu để hắn làm, chỉ sợ sư tôn sẽ bị ăn sạch không còn gì.

Diệp Bạch Tiêu dùng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ khống chế quyền sở hữu cơ thể, cúi đầu, khẽ chạm trán vào trán Tạ Phất Y, "Sư tôn, Long Tâm Huyết cực kỳ nóng, không thể giải trừ bằng thuốc, để con giúp người giải tỏa nhé?"

Giọng nói trầm thấp khàn khàn của hắn vang lên từng câu từng chữ, nhẹ nhàng và chậm rãi, như đang dỗ dành.

Lúc này Tạ Phất Y không còn tỉnh táo, chỉ mơ hồ biết rằng có thể được giải tỏa, sao có thể từ chối?

Cậu lơ mơ gật đầu, Diệp Bạch Tiêu cuối cùng không nhịn được nữa, hai chân trong nháy mắt biến thành đuôi rồng, chiếc đuôi rồng to lớn xinh đẹp quấn lấy Tạ Phất Y vào lòng.

Chỉ thấy trong nước, những gợn sóng lấp lánh tạo thành một màn sương trắng bao quanh họ, từ xa nhìn lại, chiếc đuôi rồng to lớn bao bọc lấy hai bóng người, tóc đen đan xen, lay động trong nước.

……

Diệp Bạch Tiêu rốt cuộc không dám quá trớn, lúc này Tạ Phất Y đang không tỉnh táo, nếu hắn thực sự làm gì đó, đối phương tỉnh lại, dù tính tình thuần lương cũng sẽ phát hiện không ổn. Nếu vì chuyện này mà sinh oán hận với hắn, chỉ sợ chính mình sẽ hối hận không kịp.

Vì vậy hắn chỉ hỗ trợ Tạ Phất Y vận khí, nhưng từng tấc da thịt tinh tế của Tạ Phất Y đều bị hắn dùng ngón tay đo đạc qua.



Tạ Phất Y dần dần tỉnh lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ôm mình, trong đầu cậu rõ ràng nhớ rõ mọi chuyện.

Cái thứ quỷ gì huyết dược này?

Nguyên tác sao không có tình tiết này? Nếu biết rằng hấp thu sẽ có hậu quả như vậy, cậu nhất định không ăn!

Bây giờ phải làm sao, trước tiên trở mặt với vai chính công sao? Vai chính thụ còn chưa xuất hiện! Huống chi trừ bỏ cốt truyện, cậu còn có nhiệm vụ để khảo hạch!

Tạ Phất Y suy nghĩ nhanh chóng, tìm cách giải quyết. Cậu đẩy Diệp Bạch Tiêu đang ôm chặt mình ra, nhăn mặt, vẻ mặt mang theo sự khó hiểu, "Con đang làm gì?"

Diệp Bạch Tiêu lấy lại tinh thần, nhận thấy Tạ Phất Y không phẫn nộ, chỉ là khó hiểu, hắn trong lòng hơi nhảy - tu luyện nhiều năm, y sư đơn thuần thiện lương, về chuyện nam nữ chỉ hiểu biết những hiện tượng sinh lý tự nhiên ghi chép trong sách y thuật, huống chi là chuyện nam nam?

Diệp Bạch Tiêu giữ bình tĩnh, nghiêm túc giải thích: "Sư tôn không nhớ rõ sao? Lúc trước ngài ăn huyết dược, long tâm huyết nóng, linh lực lại mạnh, không phải người bình thường có thể dễ dàng hấp thu, cho nên con chỉ có thể dùng bí thuật Long tộc để giúp ngài tu luyện, mới có thể trợ giúp ngài hấp thu, ngài xem linh lực của mình có tăng không?"