Quyển 1 - Chương 3

Diệp Thời An được sắp xếp ở cạnh phòng Tô Thù, anh cũng không có cảm xúc gì đặc biệt về điều này, ngược lại là Tô Thù kéo anh lên lầu.

“Anh ơi, em đã dọn dẹp phòng cho anh rồi, mau đến xem có thích không, nếu không thích thì em sẽ đổi lại.”

Tô Thù hơi nghiêng đầu nhìn Diệp Thời An, nở nụ cười tươi. Dù nói như vậy, nhưng trong lòng cậu chắc chắn rằng Diệp Thời An sẽ thích.

Bởi vì cậu đã dựa trên 339 điều tra về sở thích của Diệp Thời An mà sắp xếp, không có lý nào anh lại từ chối.

Cánh cửa phòng được mở ra, ban đầu Diệp Thời An không mấy quan tâm, nhưng khi nhìn thấy cách bố trí trong phòng, anh không khỏi sững sờ.

Đôi mắt anh nheo lại, ánh mắt nhìn Tô Thù cũng thêm phần sâu xa.

Nhưng thiếu niên hồn nhiên dường như không nhận ra, vẫn giữ nụ cười và kéo anh vào phòng.

“Anh ơi, anh có thích không?”

“... Đây là do em sắp xếp sao?”

“Đúng vậy, từ mấy ngày trước khi biết chuyện này, em đã tìm hiểu một chút, cảm thấy anh chắc chắn sẽ thích như vậy.”

Tô Thù khẽ chớp mắt, phớt lờ ánh nhìn nóng bỏng đằng sau mình mà không quay đầu lại, tiếp tục nói:

“Em sợ anh thấy em không vui, nên hai ngày nay đã dành thời gian để trang trí phòng cho anh, không đi cùng bố mẹ để đón anh.”

Ánh mắt Diệp Thời An dần trở nên dịu dàng hơn.

Khi Tô Thù nghe thấy hệ thống 339 báo rằng mức độ thiện cảm của Diệp Thời An đã đạt 10, nụ cười của cậu càng sâu hơn, nhưng có một thoáng cảm xúc khác lạ thoáng qua trong mắt, rồi nhanh chóng bị cậu thu lại.

Sau đó, cậu xoay người nhìn Diệp Thời An, hai tay đặt sau lưng, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, ánh sáng mặt trời từ ngoài cửa sổ rọi xuống người cậu.

Tô Thù nghiêng đầu một chút, lần nữa hỏi:

“Um, anh ơi, anh có thích không?”

Trong mắt cậu hiện lên chút chờ đợi, ánh sáng mặt trời bao phủ khiến cả người cậu trông dịu dàng hơn hẳn.

Hành động này, Tô Thù đã luyện tập vô số lần. Chỉ đứng ở đó, dưới ánh nắng dịu dàng chiếu xuống, cùng nụ cười nhẹ nhàng, chắc chắn sẽ khiến người khác sinh ra thiện cảm.

Diệp Thời An sững sờ nhìn chằm chằm vào Tô Thù, trong giây lát hô hấp ngừng lại, trong đầu thoáng chốc hiện lên những hình ảnh lộn xộn, suy nghĩ có phần rối bời.

Ban đầu, anh nghĩ rằng việc nhà họ Tô muốn giữ Tô Thù lại cũng không phải là vấn đề gì to tát, dù sao họ cũng đã có nhiều năm tình cảm với nhau. Chỉ cần vị tiểu thiếu gia này không chủ động làm phiền, anh cũng có thể không để tâm.

Nhưng hiện tại, sự chủ động và nhiệt tình của Tô Thù thực sự làm Diệp Thời An cảm thấy khó lòng chống đỡ.

Diệp Thời An bỗng dưng cảm thấy, nếu Tô Thù tiếp tục ngoan ngoãn như vậy, việc có thêm một cậu em trai cũng không phải là điều tồi tệ.

"Thích."

Diệp Thời An lên tiếng, sau đó thử thăm dò, giơ tay đặt lên đầu Tô Thù. Khi thấy cậu không có chút bài xích nào, anh mới nhẹ nhàng xoa đầu cậu.

【Hảo cảm của nam chính lại tăng thêm 3 điểm! Vừa gặp mặt, hảo cảm đã từ -3 tăng lên 13, cố gắng lên Thù Thù ~】

Âm thanh vui vẻ của hệ thống 339 vang lên trong đầu Tô Thù.

Trên mặt Tô Thù không có gì thay đổi, cậu vẫn ngoan ngoãn mỉm cười nói: “Anh thích là tốt rồi.”

“Anh ơi, chúng ta kết bạn nhé. Nếu có gì cần giúp đỡ, anh cứ nói với em bất cứ lúc nào.”

Tô Thù nói rồi cầm điện thoại lên, mở giao diện thêm bạn bè.

Khi Diệp Thời An nhìn kỹ avatar của Tô Thù, anh thấy đó là một hình con mèo trắng xù xù trong phim hoạt hình. Anh lại nhìn cậu thiếu niên trước mặt, khẽ nhếch môi cười.

Ừ, rất giống.

Tô Thù để Diệp Thời An tự thay đổi ghi chú, sau đó cất điện thoại đi.

"Vậy anh nghỉ ngơi trước nhé, em sẽ không làm phiền. Lát nữa đến giờ ăn cơm, em sẽ gọi anh."

"Ừ."