Chương 7: Kim chủ là con gái riêng

Giang Nịnh ở tại nhà họ Lục qua vài ngày nhàn nhã, mạc danh kỳ diệu nhận được một tấm thẻ đen của Lục Yến Thanh, cô vẫn còn không kịp mua đồ ăn ngon, đã bị người đại diện đóng gói vào một chương trình giải trí chủ đề du lịch: “Cùng nhau du lịch đi”.

Do đó trùng hợp bỏ qua tin nhắn Lê Kiều nhắn cầu xin vay tiền cô, lại vẫn thật không biết trong ba ngày ngắn ngủn, nhà họ Lục tạo không ít phiền toái cho nhà họ Lê, vậy mà lại cứ biến mất lặng yên không một tiếng động.

“Cùng nhau du lịch đi” là chương trình công ty giải trí Diệu Tinh của Bùi Cảnh Minh sản xuất, không biết có phải vì cảm thấy có lỗi với bọn họ hay không, mà các khách mời thường chú của chương trình giải trí này đều là người quen cũ của chương trình hẹn hò.

Giang Nịnh tới tương đối trễ, lúc cô đến, Lương Uyển Hựu, Đường Lê cùng Đường Tư Tư đều đã đến.

Ngoại trừ ba người quen ra, còn có nhạc sĩ Tống Diệu, diễn viên Ninh Thu, cùng với tiểu sinh đang hot Tề Tuấn Triết.

Đội hình này vừa tung ra, bởi vì Bùi Cảnh Minh sập phòng, người chạy tới ăn dưa nhìn thấy lại không nhịn được chải quét màn đạn.

[Đội hình này cũng thật đỉnh, giải trí Diệu Tinh là định nhà mình sập một ảnh đế rồi, nên muốn để cho những người này trầm luôn cùng bọn họ cộng sao? Trong này ngoại trừ Tề Tuấn Triết danh tiếng vẫn còn khá tốt ra, còn có một Đường Tư Tư chưa có danh tiếng ra, thì trên người đều có dưa!]

[Dưa Ninh Thu phẫu thuật thẩm mỹ, cùng với Đường Lê gả vào nhà giàu có, sau bị phú hào vứt bỏ ly hôn thì tôi biết, Giang Nịnh là người mới tuyến 18 vừa vào giới, còn có nghệ thuật gia Lương Uyển Hựu, trên người cũng có dưa?]

[Này không phải vô nghĩa sao, có người từng bóc nhà Giang Nịnh là gia đình bình thường, nhưng cô ấy mới ra mắt đã có thể ký hợp đồng với Giải trí Thịnh Thế, công ty giải trí đỉnh nhất trong Làng giải trí, còn có thể liên tiếp xuất hiện trong hai hồ sơ đứng đầu chương trình giải trí, như này không phải rõ ràng phía sau có vấn đề sao.]

[Còn có Lương Uyển Hựu, có cẩu tử* chụp được mấy năm trước cô mua đồ dùng nước Anh, hơn phân nửa là ẩn con hợp pháp rồi.]

(*mấy nhà báo săn ảnh nghệ sĩ)

Những màn đạn bát quái này không ngừng bay bay trong phòng phát trực tiếp, đạo diễn chương trình hẹn hò nhìn nhiều người như vậy, cũng nhẹ nhàng thở ra, giơ ngón cái với hành vi lợi dụng nhiệt độ này của công ty.

Liền có sao vậy nói đi, không hổ là nhà tư bản, ảnh đế sập phòng, chương trình hẹn hò làm không xong, cũng cần phải tận khả năng lợi dụng nhiệt lượng của anh ta đến mức tận cùng.

Dựa vào lần trước ăn dưa khoái trá, đám người Lương Uyển Hựu biết có Giang Nịnh ở đây, chương trình giải trí này tuyệt đối sẽ không nhàm chán.

Vừa nhìn thấy cô tới, đám người Lương Uyển Hựu lập tức nhiệt tình tới nghênh tiếp, kéo hành lý của Giang Nịnh vào trong nhà.

Nhất là Lương Uyển Hựu, bởi vì nhờ có Giang Nịnh, cô ấy mới thấy rõ bộ dạng sói mắt trắng của cả nhà anh cả, lại còn cứu được con gái về, hiện tại coi Giang Nịnh như là ân nhân, hành động lại càng thân thiết hơn.

Thấy bọn họ vô cùng náo nhiệt như vậy, lúc tiểu sinh Tề Tuấn Triết tới lại không được đãi ngộ như này, sắc mặt có chút khó coi, nhưng sau khi màn ảnh chuyển tới chỗ cậu một cái, Tề Tuấn Triết lại nở ra nụ cười tươi tắn như ánh mặt trời, vỗ vỗ bả vai Tống Diệu thở dài nói.

"Ài, xem ra so với người đàn ông như chúng ta, vẫn là mấy cô gái xinh đẹp được hoan nghênh hơn."

Bộ dạng bị vắng vẻ của Tề Tuấn Triết khiến cho fan hâʍ ɦộ trong phòng phát trực tiếp nhao nhao kêu hô đau lòng.

Không ai chú ý tới Tống Diệu bị anh ta lôi kéo diễn trò, toàn thân đều tràn ngập kháng cự.

[Triết bảo bối không cần khó chịu, là những người đó không có mắt nhìn, Triết bảo bối của chúng ta là người tốt tính, đâu cần so đo với một nghệ sĩ tuyến 18 không quan trọng chứ?]

[Toàn là một đám phụ nữ già, không biết tính tình thối tha cỡ nào, Triết bảo bối mặc kệ mấy người bọn họ đi!]

[Triết bảo bối thật tốt tính, nhìn thấy Tống Diệu không có ai phản ứng, lại còn đến nói chuyện với anh ấy, không khiến anh ấy ngại ngùng, chỉ là kiểu chó đạo văn này, anh Triết vẫn nên tránh xa một chút, không nên dính vào, sau này quay lại đạo nhạc của anh Triết thì biết làm sao?]

Tề Tuấn Triết thầm nghĩ có thể được không ít fan thương tiếc, liền làm ra dáng vẻ muốn đi nghênh đón khách mời, cực kỳ tự nhiên chuyển tay trên vai Tống Diệu đi.

Ngoại trừ Tống Diệu ra, chỉ sợ không ai nhìn thấy vẻ ghét bỏ trong đáy mắt của Tề Tuấn Triết.

Giang Nịnh bị quấn lấy liếc mắt hướng về phía đó một cái.

[Ha, còn chưa gặp qua chó đạo văn ghét bỏ chính chủ, đây là không cảm thấy tội lỗi mà.]

[Thực cho rằng kim chủ kia của anh ta có thể giải quyết toàn bộ sao?]

[Đáng tiếc, kim chủ kia lại là con gái riêng, một tháng sau sẽ tuôn ra tin cô ta không có quan hệ huyết thống cùng với người ba giàu có.]

[Mà người mẹ ruột của cô ta trước kia làm người thứ ba chuyên nghiệp cũng rất lợi hại, sinh ra ba đứa con, mà không đứa nào là con của phú hào.]

[Một tháng sau, sau khi tuôn ra việc này, phú hào vội vàng tìm ba của ba người con kia, thu hồi toàn bộ thẻ của đám người bọn họ lại, đuổi hết bọn họ đi, khi đó kim chủ cũng không rảnh quản anh ta nữa.]

Ánh mắt của các khách mời lập tức sáng lên: Dưa tới!