Chương 21: Đoàn làm phim điên công điên bà

Lâm Miên nắm chặt ngón tay.Cho nên Thẩm Ngọc Châu không phải người của nhà họ Thẩm, cô ấy mới phải? Cô ấy không phải cô nhi?

Lâm Miên không biết chuyện này có phải sự thật hay không, nhưng nếu như người nhà của cô ấy đứng giữa cô ấy cùng Thẩm Ngọc Châu, sẽ vĩnh viễn lựa chọn Thẩm Ngọc Châu, còn đẩy cô ấy ra gả cho lão già, kiểu ba mẹ như vậy, cô ấy tình nguyện cả đời bọn họ đều không tìm đến chỗ cô ấy nơi.

Trong lúc Lâm Miên đang chấn động, tiếng lòng của Giang Nịnh lại truyền tới.

[Dựa theo mốc thời gian, năm ngày sau trường học sẽ có chuyên gia tới khám sức khỏe, tiến hành kiểm tra sức khoẻ với toàn thể thầy trò trong trường, Thẩm Ngọc Châu sẽ bị phát hiện không phải con gái ruột của nhà họ Thẩm, Lâm Miên mới phải, nhưng vợ chồng nhà họ Thẩm thấy Thẩm Ngọc Châu thân thiết với Trần Lâm, nên không công bố ra với bên ngoài Lâm Miên là thiên kim thật.]

[Về sau Trần Lâm còn không muốn nhìn thấy cô bạn thanh mai thuở nhỏ khổ sở, tới khuyên Lâm Miên lấy thân phận con gái nuôi trở về nhà họ Thẩm, còn nói một cô nhi như cô ấy có thể làm con gái nuôi nhà họ Thẩm, cô ấy nên biết ơn, đừng đi tranh giành vị trí với Thẩm Ngọc Châu.]

[Nói thì thấy thật sự nhẹ nhàng linh hoạt, chỉ là nếu như Trần Lâm phát hiện con trai của quản gia trong nhà là em trai cùng ba khác mẹ với mình, lúc ấy cây đao này quấn tới trên người anh ta, còn nói nổi mấy lời châm chọc kia.]

Lâm Miên ghi nhớ hai tin tức quan trọng này.

Nếu như năm ngày sau, cô ấy thật sự bị phát hiện là thiên kim thật của nhà họ Thẩm, như vậy nếu như người nhà họ Thẩm cùng Trần Lâm vẫn muốn cô ấy nhường vị trí cho Thẩm Ngọc Châu, không uy hϊếp đến sự tồn tại của cô ấy, cô ấy cũng muốn tranh thủ đạt được điều kiện như ý muốn, thì sẽ rời xa bọn họ như ý muốn.

"Cảm ơn cậu Giang Nịnh." Lâm Miên chân thành nói cảm ơn.

Chỉ là, chỉ sợ cô ấy phải phá vỡ ấn tượng tốt ở trong lòng Giang Nịnh rồi, cô ấy cũng không nói bản thân lương thiện như vậy.

Hai người nói qua mấy câu xong, thấy sắp đến lượt mình thử vai, hai người liền dừng lại, yên tĩnh đọc lời thoại.

Đây là một bộ nhiều phân khúc, nhân vật có thể thử vai vẫn rất nhiều.

Nhưng không biết có phải là do đoàn làm phim muốn thử sức sinh viên trường điện ảnh, hay là muốn xem diễn viên phát huy ngay tại chỗ hay không, mà không phát kịch bản ra trước, phần lớn người tới thử vai, đều giống như Giang Nịnh, hôm nay mới cầm đến kịch bản.

Giang Nịnh thử vai trước Lâm Miên, lúc đến lượt cô, Giang Nịnh đi theo nhân viên công tác tiến vào hội trường thử vai, bên trong ngoại trừ đạo diễn, phó đạo diễn, nam chính, nữ chính ra, còn có một cô gái khí thế rất mạnh, hẳn là phía bên nhà đầu tư.

Nhân vật Giang Nịnh muốn thử vai chính là nữ năm, một nhân vật ra trận không bao lâu liền lĩnh cơm hộp*, không bởi vì khác, chính là phần kịch bản của cô ấy không phải đang chạy trốn, thì cũng là giữa lúc chạy trốn, Giang Nịnh rất có kinh nghiệm. (*lĩnh cơm hộp: chết)

Bộ phim này là thể loại chuyện lạ huyền huyễn đô thị, sau khi nghe được Giang Nịnh thử vai nữ năm xong, đạo diễn liền để cô diễn phân cảnh nữ năm lĩnh cơm hộp.

Phân cảnh kia, diễn viên diễn cùng với Giang Nịnh là một con chó ở Địa ngục, cần hậu kỳ làm nhân vật đặc hiệu, cho nên Giang Nịnh chỉ có thể dựa vào tưởng tượng của mình để biểu diễn.

Cũng may Giang Nịnh vốn đã có đủ kinh nghiệm bị người nào đó bắt, chạy trốn điên cuồng, lại nhớ tới lúc lần đầu tiên nhìn thấy người nào đó, một quái vật khổng lồ không thể cảm nhận được bất cứ cơn giận nào, đang mang theo cây gậy, mặt lạnh không chút thay đổi liếc nhìn cô, sát khí nồng đậm vọt tới chỗ cô, mồ hôi lạnh của Giang Nịnh ứa ra, trong nháy mắt nhập vào vai diễn, rất nhanh liền hoàn cảnh phần biểu diễn hai phút.

"Không tệ."

Đạo diễn sờ lên lông tơ trên tay, thấy trong mắt Giang Nịnh còn lưu lại tia đỏ máu bởi vì hoảng sợ mà toát ra, đã sắp nghĩ tới hiện trường thật sự có con quái vật nào đó mà bọn họ không nhìn thấy được.

Phân cảnh này Giang Nịnh biểu diễn có hiệu quả, nằm ngoài dự liệu của mọi người, bọn họ nhìn qua trang cá nhân của cô, còn tưởng rằng đây chính là một nghệ sĩ gặp may dựa vào cọ nhiệt, không có tài năng gì thật sự.

"Giang Nịnh đúng không, thử vai ổn, công việc sau khi vào đoàn làm phim, chúng tôi sẽ báo tin cho cô sau." Một vai diễn nữ năm thôi, cũng không phải nhân vật gì quá quan trọng, lại thêm Giang Nịnh diễn cực kỳ tốt, đạo diễn liền đánh dấu chọn vào đoàn ngay lập tức.

Giang Nịnh gật đầu biểu thị đã biết, trên mặt là vẻ vui mừng vì có được vai diễn, ánh mắt nhìn qua phía nam nữ chính, thở dài không khỏi nhớ đến tên nam nữ chính mà người đại diện không cẩn thận nhắc đến, trong lòng âm thầm lắc đầu, cũng không ôm hi vọng quá lớn đối với bộ phim này.

[Có đôi điên công điên bà là Chu Nguyệt cùng Dương Bách Phong này ở đây, Chu Nguyệt thì sẽ cấm chỉ bất cứ cô gái nào tới gần Dương Bách Phong ở trong đoàn làm phim, có lần có một cô gái chỉ tới đưa một hộp cơm cho Dương Bách Phong, liền bị Chu Nguyệt bí mật cho người hắt axit sunfuric lên trên mặt.]

[Mà Dương Bách Phong mặt ngoài tỏ vẻ bất đắc dĩ, khiến đạo diễn cho rằng anh ta là vì hòa thuận với đoàn làm phim cho nên mới chịu đựng Chu Nguyệt cố tình gây sự.]

[Nhưng sau khi quay phim trở về, sẽ để cho người đại diện mang danh fan hâm mộ đi liên hệ với fan, trong lúc quay phim ba tháng, có năm fan hâm mộ liên tục ra vào khách sạn, có một fan hâm mộ còn không chịu được thần tượng là người bạo lực, tạo thành tổn thương, mà nghĩ quẩn uống thuốc ngủ.]

[Mà sau khi Chu Nguyệt phát hiện Dương Bách Phong đi gặp fan hâm mộ sau khi tan làm, bèn gây náo loạn ở đoàn làm phim, bị người ta chụp được đăng lên trên mạng, người nhà fan hâm mộ cũng khởi tố anh ta, tiếp sau đó là khởi tố Chu Nguyệt.]

[Từ đó Dương Bách Phong cùng Chu Nguyệt được xếp vào nghệ sĩ xấu bị toàn giới phong sát, thành nhân viên giẫm máy may ưu tú, bộ phim này cũng bị liên lụy, trước một ngày hơ khô thẻ tre (hoàn thành việc quay phim), bị chôn vùi mãi mãi, vĩnh viễn không được phát sóng.]

Đạo diễn: "!"

A, bộ phim này của ông ấy sẽ xong?

Chu Nguyệt, Dương Bách Phong: "!"

Bọn họ chỉ quay một bộ phim, liền bị phong sát, còn đi giẫm máy may sao?

Sắc mặt ba người đồng loạt trắng bệch, phía sau lưng lẫn trong lòng bàn tay đều ướt một mảnh, nhất là Khương Thanh ngồi ở giữa, nhìn biểu cảm cũng không được tốt lắm.

Bất kể là ai đã tốn không ít tiền đầu tư nhưng lại bị trôi theo dòng nước, thì cũng sẽ đau lòng mà khóc lớn.

"Giang Nịnh, khoan hãy đi, cứ chờ ở đây, chờ lúc nữa thử vai xong, cùng đi ăn cơm với đoàn làm phim chúng tôi." Đạo diễn nhận được Khương Thanh ra hiệu, lau qua mồ hôi lạnh trên trán, mở miệng ôn hòa nói.

Giang Nịnh tham gia hai chương trình giải trí trước đó đều phát ra năng lực khác thường, trong làng giải trí này cũng không phải chuyện gì cũng giấu diếm được, nhất là những người đã từng nghe được tiếng lòng của Giang Nịnh, có diễn viên, cũng có nhân viên công tác, luôn có một chút phong thanh tuôn ra, nói trên người Giang Nịnh có một loại năng lực nào đó.

Ban đầu bọn họ vốn không tin, loại chuyện này rất giống biên ra để dắt mũi thu hút ánh nhìn của người khác.

Nhưng bây giờ thật sự gặp phải tiếng lòng thần kì này, đạo diễn giật mình, khó trách người anh em đạo diễn chương trình “Cùng nhau du lịch đi” kia, sau khi biết được ông ấy tổ chức chọn diễn viên ở trường điện ảnh xong, thần thần bí bí nói với ông ấy cẩn thận nghe lời Giang Nịnh nói, sẽ sớm tránh xa nguy hiểm.

Cho nên hiện tại đạo diễn đã biết đoàn làm phim bọn họ lại có một đôi ngọc long phượng sồ không lâu sau này sẽ giẫm máy may, đã quả quyết từ bỏ mũi tên này trước, ghi lại tiếng lòng của Giang Nịnh, tôn thờ cô giống như thần tài.

Được đạo diễn nhìn nóng bỏng như vậy, Giang Nịnh cuộn ngón tay lại, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó sờ lên mặt trong lòng thầm nghĩ.

[Đạo diễn nhìn mình như vậy, làm như muốn dùng quy tắc ngầm vậy? Nhưng mà không đúng, không phải đạo diễn bộ phim này không thích phụ nữ sao?]

Đạo diễn còn đang suy nghĩ có nên đưa chút đồ ăn vặt qua cho Giang Nịnh, chăm sóc cô thật tốt, đột nhiên chết lặng nghiêm mặt lại.

Đối diện với ánh mắt của Khương Thanh, còn có Dương Bách Phong đột nhiên dịch ghế, hận không thể cách xa ông ấy cả trăm mét, giống như ông ấy sẽ đột nhiên làm cái gì đó, nhân viên công tác im lặng để còn muốn tiếp tục ăn dưa vội đi gọi người tiếp theo vào thử vai.