Chương 2.1: Con tra ràng buộc với hệ thống ăn dưa

Nhìn thấy Lương Uyển Hựu đột nhiên rời khỏi chương trình, Giang Nịnh cho rằng cô ấy đã biết những chuyện ghê tởm mà nhà anh cả đã làm, trong lòng yên tâm không ít, sau khi mở hệ thống ăn dưa ra, lại càng yên tâm hơn.[Hệ thống ăn dưa biểu hiện dựa theo thay đổi của Lương Uyển Hựu, cô ấy bắt được quả tang anh cả chị dâu muốn lừa bán con gái mình, lúc này vội báo cảnh sát đưa hai người đi, về sau con gái có thể lớn lên an ổn ở bên cạnh cô ấy.]

Sau khi nghe thấy phần sau của tin dưa, mọi người đang lo lắng cho Lương Uyển Hựu, cũng yên tâm, bởi vì Lương Uyển Hựu đột nhiên rời khỏi mà không khí đang đông cứng trở nên tốt hơn được một chút.

Trong lúc mọi người đang chán ngắt nói chuyện phiếm, Giang Nịnh có địa vị thấp nhất không ai cue, ngồi một mình trong góc, cũng tự đùa tự vui mở hệ thống ăn dưa ra, nhìn hệ thống ăn dưa đánh dấu dưa của một nhân vật ở hiện trường, ánh mắt chợt phát sáng.

[Lại còn có nhiều dưa như vậy, quả nhiên không hổ là Làng giải trí ngập dưa trong truyền thuyết? Tới tham gia chương trình này là quá đúng rồi!]

Nói ra, hệ thống ăn dưa này là ràng buộc với Giang Nịnh từ khi cô đi tới thế giới này, hoặc là nói là hệ thống ăn dưa đưa cô đến thế giới hỗn loạn sắp sụp đổ do ba quyển tiểu thuyết tạo thành.

Bởi vì này ba quyển tiểu thuyết này, vì bớt việc, nên tác giả đã thiết kế rập khuôn cho nữ phụ ác độc, đến tên cũng không thay đổi, cho nên có thể nói phần diễn của nguyên chủ hết sức quan trọng, cũng không kém gì so với nhân vật chính, sự biến mất đột nhiên của cô ấy đã khiến cho tốc độ sụp đổ của thế giới này tăng nhanh chóng.

Bởi vậy Giang Nịnh - con tra vô tội phù hợp về mọi thứ với nguyên chủ, bị hệ thống ăn dưa bắt tới lấp hố, ổn định thế giới.

Giang Nịnh là con tra thành tinh duy nhất ở Dị thế giới, thích nhất chính là ăn dưa, khi ràng buộc với hệ thống ăn dưa có thể ăn được vô số dưa, Giang Nịnh ăn dưa thường xuyên bị một con quỷ chán ghét nào đấy chơi đùa như với chơi mèo, bắt được đã lập tức đồng ý.

Lần này đi tới chương trình hẹn hò này, cũng vì muốn hoàn thành cốt truyện Làng giải trí "Gương vỡ lại lành: Tiểu kiều phu của ảnh hậu", ổn định lại thế giới nhỏ, đạt được dưa có thể ăn dưa trong cốt truyện, Giang Nịnh mới đến chỗ này.

Khi hệ thống ăn dưa này ràng buộc Giang Nịnh, là một hệ thống ôm rất nhiều linh kiện, khi bay còn có thể rớt linh kiện, giống như có thể bị hỏng bất cứ lúc nào, trông cũng rất không đáng tin.

Cho nên khi mở ra công năng ăn dưa, sau khi nói với cô qua về cốt truyện cùng với điểm yếu của việc sử dụng dưa của hệ thống ăn dưa xong, cũng bởi vì không có dưa có thể phục hồi hệ thống, tạm thời rơi vào tình trạng ngủ say.

Mấy vị khách mời nghe thấy tiếng lòng của Giang Nịnh, bọn họ lại muốn ăn dưa, nhưng trong lòng lại căng thẳng, sợ dưa này ăn vào trên đầu bọn họ.

"Khụ, đây là quà tôi chuẩn bị cho mọi người, mọi người xem xem có thích hay không."

Thấy không khí lại trầm xuống, cũng không ai nói chuyện, Đường Lê nghĩ nghĩ, rồi bỏ quà tính buổi tối mới tặng ra.

Đường Lê mặc một bộ váy dài màu trắng, trên người mang vẻ dịu dàng, cho dù sau khi kết hôn đã bớt tham gia trong giới vài năm, vẻ đẹp cũng không giảm chút nào, mà lại càng mang theo vẻ nhẹ nhàng hơn vài phần so với trước kia, nói chuyện cũng là nhẹ nhàng, rất dễ làm cho tâm trạng người ta bình tĩnh trở lại.

"Quà mà người đẹp chuẩn bị, vậy đương nhiên là thích rồi." Có người cầm quà cười nói.

Những người khác cũng phụ họa, vừa bóc quà vừa nói chuyện, bầu không khí tốt lên không ít, Đường Lê đón nhận ánh mắt của mọi người, cúi đầu cười ngượng ngùng, không khí của chương trình hẹn hò đã tới rồi.

Đường Lê bị mọi người nhìn nở nụ cười dịu dàng bắt đầu cất giọng nói cue nước chảy.

"Mọi người muốn đoán mbti* cùng với sở thích hay không?"

(*mbti: là một phương pháp sử dụng các câu hỏi trắc nghiệm tâm lý để tìm hiểu tâm lý, tính cách cũng như cách con người nhận thức thế giới xung quanh, đưa ra quyết định cho một vấn đề.)

Giọng của Đường Lê vừa vang lên, Giang Nịnh đã đưa tầm mắt đặt ở trên người cô ấy, Đường Lê bị nhìn như vậy trong lòng khẽ động, một giây sau liền nghe thấy trong tiếng nói quen thuộc kia xuất hiện tên mình.

[Trên người Đường Lê cũng có dưa, ôi chao ôi, cô ấy gả cho người chồng trước của cô thực ra là âm kém dương sai*, còn là chuyện nhận sai người đầy ly kỳ, người trong lòng cũng có thể nhận sai được?]

(*âm kém dương sai: ý chỉ có sự lệch lạc sai lầm về thời gian, địa điểm hoặc con người)

Giang Nịnh bày tỏ khó hiểu, mắt nhìn của loài người không tốt như vậy sao?

Căn cứ theo nhắc nhở của hệ thống ăn dưa, Giang Nịnh biết Đường Lê chính là nữ chính của bộ truyện này, mà cô còn là nữ phụ ác độc cứ bám lấy nữ chính, tiến vào Làng giải trí.

Mà theo kịch bản, Đường Lê trong bộ truyện này, âm kém dương sai nhận sai nam chính, rồi gương vỡ lại lành với nam chính.

Mấy khách mời nhìn về phía Đường Lê, trong lòng cảm thán Giang Nịnh thật sự là ma cuồng ăn dưa, chỉ sợ chó đi ngang qua cũng bị ăn hai quả dưa, nhưng lỗ tai cũng rất thành thực dựng thẳng lên nghe tin bát quái.

Trong ánh mắt cũng mang theo kỳ quái, đồng thời nghĩ không rõ vì sao lại có thể nhận sai người trong lòng, như này cũng không phải song sinh có bộ dáng giống nhau như đúc đến mức không thể nào nói nổi được.

Đường Lê bị mọi người nhìn, cô ấy vội cúi mắt che dấu biểu cảm.

Nếu ngày đó cô ấy không uống rượu, tầm mắt mơ hồ không nhìn rõ ràng, để thấy rõ được người cứu cô ấy, thì cũng sẽ không có chuyện đến tận lúc sau khi kết hôn mới biết được cô ấy đã nhận sai người, còn biến bản thân thành mình đầy thương tích mới ly hôn thành công.

"Tôi đoán trước đoán nha, thầy Bùi là người thuộc loại I*?" Đường Lê vén mái tóc dài đen láy ra phía sau tai, che đi cảm xúc, nhìn về phía Bùi Cảnh Minh ở bên cạnh hỏi.

(*người thuộc loại “I” (Introversion) thường thích tập trung vào bản thân, hướng nội và lấy năng lượng từ việc tự suy nghĩ và tập trung vào nội tâm.)

Bùi Cảnh Minh mặc một bộ áo sơmi trắng, đeo mắt kính, khí chất thành thục nho nhã, trông thế nào cũng là một quân tử ôn hòa sẽ bao dung toàn bộ sai trái.

"Đúng vậy, Tiểu Lê đoán cực kỳ chuẩn." Bùi Cảnh Minh cổ động tán dương nói.

Nhìn hai người hỗ động, trong lòng Giang Nịnh nói thầm.

[Đường Lê đi tới chương trình, là bị chồng trước làm tổn thương, chỉ có điều cũng phải, một người làm bậy ở ngay trong nhà, còn bị cô ấy bắt tại trận không đáng lưu luyến, cho nên mới ly hôn dứt khoát như vậy.]

[Chỉ là không biết Đường Lê là có nhìn thấy gương mặt của cô người thứ ba kia rất quen thuộc không? Trên cơ bản mỗi ngày hai người bọn họ đều gặp mặt!]

Lời mà Giang Nịnh nói khiến cho tay Đường Lê run lên, cảm xúc trong mắt bắt đầu dao động.

Người mà trên cơ bản mỗi ngày đều gặp mặt, là người làm trong nhà sao?

Ví như nói là trước đó vẫn có người nghi ngờ tiếng lòng của Giang Nịnh là thật hay giả, thì khi đến lượt chính mình, Giang Nịnh vẫn nói ra một cách chính xác những chuyện riêng tư của cô ấy, cho nên Đường Lê hiểu rõ, hệ thống ăn dưa kia của Giang Nịnh quả thật có khả năng biết được chuyện của bọn họ.

Các khách mời khác nhìn thấy Lương Uyển Hựu cùng với Đường Lê liên tiếp thay đổi sắc mặt, cũng từ từ tin tưởng hệ thống ăn dưa thần kỳ.

Lúc Đường Lê nhíu mày suy đoán, không chú ý tới một nữ khách mời khác ngồi trên sofa kia ánh mắt lóe lên vẻ chột dạ.

Các khách mời còn lại khác thì tỏ vẻ nhẫn nại ăn dưa, ánh mắt lặng lẽ hướng về phía Giang Nịnh, chờ mong cô nói nhiều thêm chút, tóm lại người thứ ba kia là ai?