Chương 27: Mang tiểu tam đến chương trình

Phụt! Khương Thanh đang uống nước không nhịn được phun nước ra ngoài.Mấy khách mời khác cũng dùng ánh mắt khinh bỉ ánh mắt bắn thẳng đến phía Dư Trường Lâm.

Mới vừa rồi bọn họ còn thấy kỳ lạ, Dư Trường Lâm luôn miệng nói thương cho bà xã của mình, quan tâm vợ biết bao, nhưng đến ngay cả một chén nước cũng chưa rót cho bà xã.

Tình cảm là vì đưa tiểu tam đưa đến đoàn làm phim tìm đến kí©h thí©ɧ, chẳng trách bà xã của ông ta là Hồ Nghệ San đã kéo sắp rách tay áo của ông ta rồi, nhưng vẫn không thể ngăn cản Dư Trường Lâm nói những lời không biết xấu hổ kia.

Người ta trước đây đã không có mặt mũi, tất nhiên không để ý vợ mình cùng với những khách mời khác nghĩ như thế nào rồi.

"Xùy, Tiểu Nịnh chị cho em hay, chuyện kết hôn cần cẩn thận, ai mà biết được người mình gả cho, là súc sinh cặn bã vẫn còn không biết xấu hổ nữa chứ."

Giang Nịnh vò đầu, luôn cảm giác Lương Uyển Hựu đang nói Dư Trường Lâm, nhưng cô không có bằng chứng.

Nhìn mọi người phía đối diện dùng ánh mắt đồng cảm nhìn về phía mình, Hồ Nghệ San vẫn đang sững sờ nhìn về phía Giang Nịnh, trong đầu quanh quẩn tràng tiếng lòng kia.

Cho dù trước khi đến ghi hình chương trình hôm nay, những người được đạo diễn kéo đến chương trình, cũng đã từng nói mặc kệ nghe được âm thanh gì đều không cần phải sợ, nhưng bà ấy vẫn bị dọa đến.

Nhất là tiếng lòng kia còn chỉ rõ người chồng ở chung với bà ấy hơn hai mươi năm đã nɠɵạı ŧìиɧ, còn mang theo tiểu tam đến đoàn làm phim, càng khiến trong lòng bà ấy cuồng loạn hơn.

Bà ấy không muốn tin, nhưng hồi tưởng lại những lúc Dư Trường Lâm bạo lực lạnh với bà ấy ở nhà, sau khi đến tổ chương trình lại đột nhiên trở nên mọi chuyện đều nghĩ cho bà ấy, còn có bộ dạng như gặp đại dịch khi bà ấy không cẩn thận đυ.ng phải hành lý của ông ta một cái nữa, khiến năm ngón tay của Hồ Nghệ San nắm chặt, cúi mắt không rõ tâm trạng.

Dư Trường Lâm kìm nén bực bội nhìn chằm chằm Giang Nịnh, lại khẩn trương nhìn Hồ Nghệ San, cho là bà ấy nghe được chuyện có tiểu tam sẽ nổi giận đùng đùng xông lên chất vấn ông ta, nhưng không ngờ rằng Hồ Nghệ San chỉ cúi đầu xuống không biết đang nghĩ cái gì.

Tại lúc nhẹ nhàng thở ra, Dư Trường Lâm bèn thấy đắc ý với mị lực của mình, có thể mê hoặc Hồ Nghệ San, cho dù nghi ngờ ông ta nɠɵạı ŧìиɧ, còn đưa tiểu tam đến ngay bên cạnh, cũng không dám chỉ trích ông ta.

Nghĩ vậy, Dư Trường Lâm sờ lên bụng bia của mình, ném ánh mắt đắc ý tới phía nam khách mời còn lại duy nhất trên hiện trường - Tống Diệu

Sau khi trên mạng tuôn ra chuyện Tề Tuấn Triết mới là người đạo nhạc không biết xấu hổ, còn tới chỗ Tống Diệu trả đũa, còn bị Tề Tuấn Triết bắt nạt rất nhiều lần ở trong nhóm.

Tống Diệu cũng đã thành đối tượng tất cả cư dân mạng đau lòng, bên weibo cũng trần đầy bình luận xin lỗi, còn có không ít chương trình âm nhạc quăng cành ô liu tới chỗ anh ấy.

Tống Diệu đã thành khách mời nhân khí trong “Cùng nhau du lịch đi”, đãi ngộ hợp đồng cũng tăng lên không ít.

Lúc này nhìn thấy ánh mắt của Dư Trường Lâm, Tống Diệu nhíu nhíu mày, không biết Dư Trường Lâm đang khoe khoang cái gì với mình.

[So sánh với Tống Diệu vừa có cơ bụng sáu múi, còn có cơ thể thần tượng, khoe khoang bụng bia của mình, đã không có cơ bụng, còn cảm thấy mị lực của mình lớn hơn so với Tống Diệu, có thể mê hoặc được dù ông ta nɠɵạı ŧìиɧ nhưng vợ vẫn không nỡ mắng, cái này có phải quá tự tin rồi hay không?]

Khương Thanh ngó ngó dáng người dầu mỡ của Dư Trường Lâm, trên mắt còn có quầng thâm, dáng vẻ già nua rất bình thường này, so với Tống Diệu mặc áo phông còn có thể loáng thoáng nhìn thấy cơ bụng, gương mặt tinh xảo, trong lòng huýt sáo một cái, ném ánh mắt khinh bỉ về phía Dư Trường Lâm.

"Có một số người chia da mặt với tự tin cho toàn bộ người của đoàn làm phim, cũng vẫn thừa."

Bị tiếng lòng của Giang Nịnh và Khương Thanh liên tiếp kí©h thí©ɧ, thịt trên mặt Dư Trường Lâm đã giận đến mức giật lên rồi.

"Tôi thường xuyên đến phòng tập thể thao, dáng người không tốt chỗ nào? Chỉ là hơi bụng bia chút thôi, người đàn ông nào đã có tuổi mà không có chứ?"

[Còn không biết xấu hổ nói đi tập thể hình, này là đi tập thể hình sao? Tôi đây không thèm vạch trần ông.]

[Chỉ là mấy chị gái xinh đẹp trong phòng tập thể thao lại vô cùng vui vẻ với dễ dụ thôi, một lần mua gói tập của cô ta tốn một trăm vạn, vừa đắc ý đi thanh toán tiền đặt cọc, vừa để người chị em khác của cô ta trang điểm xinh đẹp đi dỗ, a không, đi kiếm tiền đặt cọc.]

Đám người Khương Thanh: Phụt!

“Người tuổi tác đã cao, còn hoang tưởng người ta trung thành không thay đổi đối với mình, mấy cô gái trẻ tuổi yêu thích không thôi, thực sự thật là lớn mặt."

[Trên người Dư Trường Lâm cũng không có dưa gì, sao ấn tượng của mọi người đối với ông ta lại giống như không tốt như vậy.]

[Nghe nói Khương Thanh là con gái duy nhất của Khương thị, theo như bạn bè trong giới nhà giàu có tiết lộ, hình như tổng giám đốc Khương bị chuyện mấy đứa con mà tình nhân sinh ra đều không phải là con ruột của mình, mà tức giận đến phát bệnh, phải đưa đến viện điều dưỡng, hiện tại Khương Thanh là tổng giám đốc của Khương thị, khẳng định cô ấy cũng biết một số chuyện ô uế của làng giải trí, không chừng trên người Dư Trường Lâm thật sự có dưa.]

[Cứ như vậy mà định tội cho người ta ở ngay trên mạng? Lầu trên là chó săn tư bản sao?]

[Tôi cũng thấy Dư Trường Lâm không có dưa gì, một người đàn ông trung niên đã kết hôn như ông ta, dưa lớn nhất chính là chuyện nɠɵạı ŧìиɧ, nhưng dưa này đặt ở trên người Dư Trường Lâm không khả thi mấy.]

[Đúng vậy, Dư Trường Lâm với Hồ Nghệ San đã kết hôn hơn hai mươi năm, hai năm trước mới có một đứa con, nhiều năm như vậy Dư Trường Lâm đều không hề nɠɵạı ŧìиɧ, sao bây giờ có thể đi tìm người phụ nữ khác được.]

Dư Trường Lâm không biết màn đạn ngược lại đang giải thích cho ông ta, ông ta muốn nói nữ huấn luyện viên của phòng tập thể thao rất tốt, sẽ không cố ý dụ ông ta mua gói tập, nhưng mấy chuyện này lại không thể nói ra trước máy quay, chỉ có thể ấm ức nhịn xuống.

Ông ta đang muốn nói móc lại Khương Thanh, thì đạo diễn đi vào, vừa nãy ông ấy không ở trong phòng, không nghe được tiếng lòng của Giang Nịnh, lúc này việc thứ nhất chính là phải kiểm tra trong hành lý của các khách mời có đựng mấy thứ như đồ ăn vặt hay không.

Những người khác thì sao cũng được, kéo hành lý của mình đến, chỉ có một mình Dư Trường Lâm có tật giật mình, giấu hành lý ở phía sau, sắc mặt không tốt mấy cố gắng để đạo diễn bỏ qua phần lục soát hành lý.

"Đạo diễn, trong hành lý của chúng tôi có chút đồ cá nhân, lục soát ngay trước máy quay không thích hợp lắm?"

“Hơn nữa mấy thứ như đồ ăn vặt ấy, cũng chỉ có mấy người trẻ tuổi bọn họ mới cất ở trong hành lý, chúng ta đã bao nhiêu tuổi rồi, sao có thể mang những thứ kia chứ."

Ý là đạo diễn lục soát hành lý của đám người trẻ tuổi như Giang Nịnh là được rồi.

Giang Nịnh và Tống Diệu tư lịch ít lúc này mà nói cái gì, sẽ lên hot search ngay trong ngày, Khương Thanh chính là tư bản, không có gì kiêng kị, lúc này bèn đi vòng qua, đá hành lý của Dư Trường Lâm ra giữa phòng khách, khoanh tay cực kì lạnh lùng nói.

“Muốn kiểm tra thì phải kiểm tra hết, đừng có đối xử khác nhau, chỉ là nếu thầy Dư chột dạ, giả dụ trong hành lý có cái gì không thể để lộ ra ngoài, không dám cho đạo diễn kiểm tra hành lý, có thể nói ra."

Dư Trường Lâm nhìn chằm chằm Khương Thanh, hận không thể kéo hành lý về.

Nhưng hiện tại nếu kéo về, không phải là chứng minh trong hành lý của ông ta có thứ gì đó không thể lộ ra ngoài sao.

Lòng bàn tay Dư Trường Lâm đã toát mồ hôi, đang tự hỏi là đi giành hành lý về, không cho kiểm tra, ngầm thừa nhận bên trong có thứ làm mình vẽ mặt, hay là để mọi người thấy những bộ đồ kia càng bẽ mặt hơn.

Nghĩ tới nghĩ lui, hai lựa chọn này ông ta đều không muốn chọn.

Thế là, ông ta đẩy Hồ Nghệ San luôn không nói gì ra, cười thương lượng với đạo diễn.

"Thực ra đồ trong hành lý đều là của vợ tôi, toàn là chút đồ của phụ nữ, có nhiều thứ không tiện để lộ trước máy quay."

"Đạo diễn ông xem xem, hay là để nữ nhân viên công tác kéo hành lý vào trong phòng kiểm tra có được không?"