Chương 33: Bộ mặt thật của Dưỡng sinh đường

Đoàn người hoàn thành nhiệm vụ, đang muốn chụp ảnh check in xong liền xuống núi, lúc này mới phát hiện Đường Lê không có mặt, nhưng còn chưa đi tìm, Đường Lê đã từ bên điện nhân duyên bên kia đi tới.Đều là người hàng năm xuất hiện ở trên màn ảnh, cho dù tò mò vì sao Đường Lê mới ly hôn không lâu như thế, hình như lại có gì đó rồi, nhưng cũng không ai nói gì thêm, chờ chụp ảnh chung xong, liền cùng nhau xuống núi.

Sau khi xuống núi, mấy người bọn họ cùng Giang Nịnh đi lĩnh tiền thưởng, Khương Thanh cùng Tống Diệu lại mua một tập vé số cào tiếp, tính toán buổi tối sẽ cào, làm cho những người khác ngứa tay, cũng mua một chút.

Làm xong việc này, bọn họ phải đi đến điểm check in cuối cùng, Dưỡng sinh đường của cổ trấn.

Dưỡng sinh đường này cũng khá nổi danh, nghe nói là của đại lão nào đó mở, thành phố nào cũng có, bởi vì hiệu quả tốt, khách tới cuồn cuộn không ngừng, chuyện làm ăn vô cùng thịnh vượng.

Khi đám người Giang Nịnh đi vào Dưỡng sinh đường, bên trong quả thật có không ít người, cũng may nơi này rộng, hạng mục bọn họ lựa chọn muốn làm, có thể bắt đầu hưởng thụ ngay lập tức.

“Phần làm đẹp với thuốc tắm này thế nào? Tôi xem trên mạng thấy phản hồi là không tồi, sau khi làm đẹp xong da mặt trắng sáng, làn da cũng sẽ tốt hơn rất nhiều, còn thêm mát xa thả lỏng cơ thể nữa.”

“Ngâm thuốc tắm cũng sẽ cải thiện giấc ngủ, làm thư giãn tinh thần, nghe nói còn giúp đầu óc thoải mái, đều là dùng các loại dược liệu tốt đấy.” Lương Uyển Hựu lật quyển sách nói.

Mọi người chạy tới chạy lui, ghi hình một ngày, quả thật rất muốn thả lỏng một chút, cho nên đều chọn hai hạng mục này.

Là idol, cũng để ý mặt mũi, thường xuyên thức đêm luyện nhảy còn có nguy cơ rụng tóc, Tống Diệu cũng quyết định làm hai hạng mục này.

Lúc làm hạng mục, Giang Nịnh và mấy nữ khách mời cùng Tống Diệu tách nhau ra rồi được mang vào phòng, sau khi được nhân viên tẩy trang cho xong, mặt mũi sạch sẽ, nhân viên công tác đốt chút huân hương, giọng điệu nhỏ nhẹ nói đi chuẩn bị đồ làm đẹp cùng đồ để mát xa xong, liền nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.

Giang Nịnh ngửi mùi huân hương, không bao lâu liền có cảm giác mơ màng buồn ngủ.

Giang Nịnh lắc đầu, vì không muốn bản thân ngủ tại nơi xa lạ, vội mở hệ thống ăn dưa ra để ăn dưa, để tinh thần phấn chấn một chút.

Nhìn thấy dưa mới hiện ra trên giao diện của hệ thống ăn dưa đều là của Dưỡng sinh đường này, Giang Nịnh chợt tỉnh táo hơn phân nửa.

[A? Hóa ra làm đẹp khiến làn da tốt hơn, da mặt trắng sáng, còn trắng hơn rất nhiều, là bởi vì nhân viên bôi kem dưỡng da lên toàn thân khách hàng?]

[Còn cố ý vì không để cho khách hàng phát hiện, nên cho thêm chút thuốc hỗ trợ giấc ngủ ở trong huân hương, để khách hàng ngủ thϊếp đi.]

[Dược liệu của thuốc tắm kia lại là bã mà tiệm thuốc không cần, chuẩn bị nước trà thêm thuốc ngủ vào, khách hàng ngủ một giấc, khi tỉnh lại thấy tinh thần tốt hơn, còn tưởng rằng là thuốc tắm tác dụng.]

[Còn việc chăm sóc tóc, khách hàng cảm thấy chất tóc tốt lên, đen đi, đó là tóc bị mềm hoá, còn bôi thuốc nhuộm tóc, rồi lại bôi tinh dầu vào, khi vuốt khẳng định sẽ có cảm giác tóc tốt lên rất nhiều.]

Đám người Lương Uyển Hựu vừa muốn ngủ một chút, nghe được tiếng lòng như thế, biết hai hạng mục bọn họ muốn làm đều dẫm phải mìn, bên trong lại có nhiều thứ như vậy, còn chưa bị người ta vạch trần, liếc nhìn nhau, không khỏi khó chịu.

Mấy người bọn họ nghĩ làm xong lần này, về sau không bao giờ đến Dưỡng sinh đường này nữa, lại nghe được tiếng lòng của Giang Nịnh.

[Mình xem nào, quán bọn họ, vì kiếm tiền, ngoại trừ động tay động chân ở các hạng mục ra, lại còn bỏ một ít thứ vào trong đồ ăn quán bọn họ cung cấp, trên cơ bản đều bỏ thêm hết làm cho người ăn còn muốn ăn tiếp, ăn nhiều rồi, sẽ nghiện, mấy ngày không tới Dưỡng sinh đường cái là sẽ cảm thấy cả người không thoải mái.]

[Lá gan lớn như vậy sao? Mở nhiều Dưỡng sinh đường như thế mà đều làm như vậy hết, thật sự là không sợ đeo còng tay hoa hồng vàng sao?]

Nếu là lúc trước, còn có thể làm mấy người bọn họ nhịn một chút để làm xong, nhưng nghe đến mấy lời này, mấy người bọn họ biết được đồ được thêm ở bên trong đồ ăn là cái gì một cái, nhất thời tim đập như sấm, lại cảm thấy buồn ngủ, vội véo một phen, để bản thân tỉnh táo hơn chút.

Đặc biệt là Khương Thanh cảm thấy đói, đã ăn qua một chút bánh kem cùng nước trái cây, sắc mặt đã trở nên trắng bệch, vuốt cổ họng muốn phun đồ ra, lại lo lắng trong căn phòng này có camera, điều khác thường của cô ấy bị người ta nhìn thấy, đến lúc đó mấy người bọn họ không ai ra ngoài được.

Dù gì Dưỡng sinh đường này có nhiều hạng mục như vậy, làm ăn như vậy, vẫn chưa bị niêm phong, khẳng định quyền lực của người đứng phía sau đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ, có lẽ là đến cả nhà họ Khương cũng không thể trêu vào, cho nên bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trong lúc mấy người bọn họ cuống quít nghĩ đối sách, xem làm thế nào chạy ra khỏi Dưỡng sinh đường này, thì Giang Nịnh đột nhiên hướng tới phía Khương Thanh, khuôn mặt nhỏ sốt ruột không thôi.

“Chị Khương Thanh, chị ăn gì bị đau bụng sao? Sao sắc mặt trắng bệch như vậy?”

Khương Thanh nghe vậy, lập tức phối hợp cong người, đau khổ che bụng lại.

“Đúng là không thoải mái, chắc là viêm ruột thừa rồi.”

“Viêm ruột thừa sao, cái này cũng không thể kéo dài, phải đến bệnh viện ngay lập tức, bằng không sẽ xảy ra chuyện!” Đám người Lương Uyển Hựu cũng bối rối theo.

Vội đỡ Khương Thanh dậy, chỉ muốn đi ra ngoài.

Lúc này mấy nhân viên bưng chai lọ, còn có một ít trái cây và trà bánh tiến vào, thấy bọn bọ không nằm ở trên giường, mà trông như còn sốt ruột muốn chạy lấy người, đôi mắt vừa động, chặn ở trước mặt bọn họ, nhìn chằm chằm Khương Thanh đang ôm bụng, cắn môi tái nhợt, mồ hôi rớt xuống không ngừng, như là đau đến không chịu được nữa.

“Vị khách này là cơ thể không thoải mái sao? Chỗ này của chúng tôi cũng có bác sĩ, tôi mang cô qua đó nhìn xem?”

Giọng nói của nhân viên công tác vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng Khương Thanh căn bản không thả lỏng được, càng không muốn đi gặp bác sĩ quỷ gì, quỷ mới biết liệu bác sĩ kia có kê thuốc hại người hay không.

“Cảm ơn, chỉ có điều cô ấy bị viêm ruột thừa, cần đi đến bệnh viện cắt ruột thừa.” Giang Nịnh tỏ vẻ sốt ruột nói, lại sợ hãi nhỏ giọng nói thầm một câu.

“Vị này chính là con gái nhà họ Khương đấy, thân phận cao như vậy, nếu xảy ra chuyện ở trong chương trình chỉ sợ mọi người đều bị liên lụy.”

Khương Thanh là con gái nhà họ Khương, hiện tại còn là người cầm quyền Khương thị, tuy rằng người đứng sau Dưỡng sinh đường không để nhà họ Khương vào mắt.

Nhưng Khương Thanh vừa mới trở thành tổng giám đốc của Khương thị không bao lâu, lại bởi vì những chuyện hoang đường kia của ba Khương, đã được ngoại giới chú ý thời điểm, khẳng định ông chủ cũng không hy vọng người xảy ra chuyện ở Dưỡng sinh đường của bọn họ.

Quan trọng nhất chính là, đám người Khương Thanh tới nơi này, vừa rồi còn phát sóng trực tiếp ra ngoài, người của tổ chương trình cũng đang chờ ở bên ngoài, nếu xảy ra chuyện thì không được.

Cân nhắc một phen, nhân viên cũng lo lắng tránh ra.

“Vậy mọi người mau đến bệnh viện, nếu không có xe, bên chúng ta cũng có thể đưa vị khách này qua đó.”

“Không cần phiền các vị đâu, xe của tổ chương trình chúng tôi ở bên ngoài.” Lương Uyển Hựu đáp lại.

Mấy người liền nhanh chóng đỡ Khương Thanh ra khỏi phòng, Giang Nịnh còn đi đánh thức Tống Diệu đang ở làm đẹp, đầu óc mơ mơ hồ hồ cùng nhau ra khỏi Dưỡng sinh đường.

Lúc này người của tổ đạo diễn tổ đang ngắm nhìn đồ ăn ngon của nơi này cùng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, nhìn thấy bọn họ ra ngoài nhanh như vậy, không khỏi kinh ngạc.

“Chờ lát nữa rồi giải thích, trong người Khương Thanh không thoải mái, về nhà gỗ trước rồi nói.” Lương Uyển Hựu chặn lời đạo diễn muốn hỏi lại, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.

Đạo diễn dự cảm lại có chuyện gì đó rồi, liếc mắt nhìn Giang Nịnh sống không còn gì luyến tiếc một cái, gật gật đầu, sau khi mọi người đều lên xe xong, lập tức lái xe hướng về phía nhà gỗ.

Trông bọn họ giống như xảy ra chuyện gì rất lớn, làm cho người xem bắt đầu sôi nổi suy đoán.

[Hẳn là các khách mời đã gặp qua chuyện gì lớn rồi? Sao đến Dưỡng sinh đường một chuyến thì biến thành như vậy chứ?]

[Lầu trên không chỉ mù mắt. Mà đến tai cũng điếc rồi, không nghe thấy là Khương Thanh không thoải mái, cho nên mọi người mới phải đi về sao?]

[Không phải, không thoải mái hẳn là phải đi bệnh viện chứ, về phòng nhỏ làm gì?]

[Có thể là bệnh vặt, để tổ chương trình mời bác sĩ khám cho là được, mọi người đừng đoán mò, Dưỡng sinh đường này tôi đã từng đến rồi, phục vụ cùng thể nghiệm đều tốt, có thể có chuyện gì chứ.]

Bị viêm ruột thừa không phải nhất định phải giải phẫu cắt đứt đi, mà phải xem tình hình, như này chỉ là yêu cầu cốt truyện thôi.