Chương 34: Bảo vệ

Đoàn người trở lại nhà gỗ, thư ký bị Khương Thanh gọi tới vội đón đưa đến bệnh viện, còn những người khác thì sắc mặt vẫn như thường bình thường tiếp tục phát sóng trực tiếp.Tận đến khi dừng phát sóng, đạo diễn biết được bên trong dưỡng sinh đường kia ẩn giấu nhiều chuyện như vậy, còn bỏ đồ vào trong đồ ăn, cũng sắp bị dọa chết.

Xác định đám người Giang Nịnh đều không ăn đồ của dưỡng sinh đường kia, lại đi gọi điện thoại cho Khương Thanh, nghe được hàm lượng Khương Thanh ăn vào cũng ít, mấy ngày nay uống nhiều nước, trong năm ngày là có thể đào thải ra, mới cảm giác như được sống lại.

Tiếp theo đạo diễn nhận được điện thoại của cán bộ cấp cao trong công ty, khi ông ấy trở lại nhà gỗ, sắc mặt cũng không tốt hơn mấy, bất đắc dĩ nói với mấy vị khách mời.

“Người đứng sau lưng dưỡng sinh đường kia là đối tượng trước kia Bùi Cảnh Minh dẫn khách lấy lòng, quyền lực thật sự rất lớn, Diệu Tinh không dám chống đối, chúng ta vẫn nên coi như không phát hiện ra dưỡng sinh đường có chỗ cổ quái thì hơn, cứ như vậy đi, mọi người đi đến vị trí hiện nay đã không dễ dàng, đừng chọc cho lửa dính lên người, trêu chọc người không nên dây vào.”

Bởi vì cơ thể Khương Thanh không thoải mái phải đến bệnh viện, còn kiểm tra được trong cơ thể có đồ cấm, cho nên nghe được lời này Giang Nịnh cũng không cảm thấy kỳ quái, chỉ có điều nghe là phải giả vờ không biết chuyện này, để cho kẻ ác tiếp tục hại người, mặc cho bọn họ kiếm tiền đầy bồn đầy chén trong lòng liền có ấm ức bị đè nén nói không nên lời.

Trong lòng đám người Đường Lê cũng không chịu nổi, có lời suýt chút nữa muốn nói ra, nhưng lại không thể làm cái gì, chỉ có thể chấp nhận, không ai muốn đi đâu cả.

“Lén báo cảnh sát cũng không được sao? Bọn họ bỏ nhiều thứ vào trong đồ ăn như vậy, đều không kiêng nể gì về mặt này đâu, có khi đã bị cảnh sát theo dõi đấy, chúng ta báo cảnh sát, chờ về sau chuyện này tuôn ra, còn có thể rửa sạch hiềm nghi chúng ta không hề nhúng tay vào.” Lương Uyển Hựu cau mày nói.

Thời gian cô ấy ở giới giải trí khá lâu, biết một khi chuyện này nhấc lên quan hệ với nghệ sĩ, thì mọi nỗ lực trước kia đều uổng phí.

Cho dù làm sáng tỏ không ăn đồ chứa thứ đồ kia của dưỡng sinh đường, thì cũng không có bao nhiêu người nguyện ý tin tưởng, cuối cùng cũng chỉ có thể bị buộc đội cho danh tiếng xấu rồi rời khỏi giới.

“Bên công ty bày tỏ, sau lưng dưỡng sinh đường kia có người chống lưng, có lẽ cảnh sát thật sự không biết dưỡng sinh đường kia làm những việc này, cho dù chúng ta chủ động báo án, khả năng cũng sẽ không giải quyết được gì, ngược lại bản thân sẽ bị chèn ép, chết như thế nào còn không biết.” Sắc mặt đạo diễn đen lại tiếp tục nói.

“Cho nên chuyện này không phải chuyện chúng ta có thể quản được, mọi người đều làm như chưa đến dưỡng sinh đường kia, ngày mai ghi hình xong xuôi, liền nhanh chóng rời khỏi nơi này, ai cũng không được nhắc lại chuyện về dưỡng sinh đường.”

Nghe thấy đạo diễn nói vậy, tất cả mọi người đều ủ rũ, trong lúc nhất thời trong phòng chợt yên tĩnh.

Cho dù Giang Nịnh vừa xuyên đến nơi này không lâu, nhưng cũng có thể biết được từ tư liệu của hệ thống ăn dưa, biết thứ đồ này giống như ngũ thạch tán có bao nhiêu nguy hại, ở dị giới cũng có thể dễ dàng thúc giục hủy đi ý chí chiến đấu của mấy thế gia, chứ đừng nói phạm vi dưỡng sinh đường kia cung cấp đồ ăn càng rộng, càng có thể hại rất nhiều người.

[Chuyện gì vật gì cũng có tương sinh tương khắc, mình cũng không tin cái người che chở cho dưỡng sinh đường kia còn có thể một tay che trời suốt.]

Đám người Đường Lê nghe xong, đôi mắt lóe sáng nhìn qua Giang Nịnh, lúc đang muốn nghe một chút xem cô có cách gì vạch trần hành động ác độc của dưỡng sinh đường kia không, thì cửa nhà gỗ bị đẩy ra, Khương Thanh mang theo mấy vệ sĩ đi đến.

“Những người này là?” Đạo diễn nhìn mấy người đi sau Khương Thanh, thoạt nhìn chính là người được huấn luyện qua, mí mắt giật giật bèn hỏi.

Khương Thanh nghĩ nghĩ, châm chước trả lời.

“Thân phận trước mắt là vệ sĩ tôi mời đến.”

“Thân phận trước mắt? Có ý gì?” Đạo diễn cùng các khách mời nghe đều thấy mơ hồ.

Khương Thanh không trả lời ngay, mà là nhìn bốn phía một vòng, xác định những người khác sau hỏi đạo diễn.

“Nơi này không để máy quay hoặc là thiết bị thu âm nhỉ?”

Đạo diễn: “Không có, có lời gì cứ việc nói thẳng.”

Nói đùa, những chuyện bọn họ vừa nói đó, cũng là không thể nói với bên ngoài, sao ông ấy có thể phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy được.

Xác định lời bọn họ nói, sẽ không bị người khác nghe thấy xong, mà người ở hiện trường đều là châu chấu trên cùng một chiếc thuyền, Khương Thanh tránh ra một chút, giới thiệu “anh trai vệ sĩ”.

“Mấy vị này là các đồng chí cảnh sát tới điều tra dưỡng sinh đường, còn có bảo vệ chúng ta nữa.”

“Mọi người yên tâm, có tôi là chứng cứ sống ở đây, lần này dưỡng sinh đường tuyệt đối không trốn thoát được.” Lúc Khương Thanh nói lên lời này rất là tự tin.

Đối với thứ cô ấy chỉ ăn một chút kia, chỉ biết đã ăn vào, nếu không có Giang Nịnh ở đó, cô ấy thậm chí không biết đồ mình ăn xong là thứ gì, có lẽ lúc sau cảm thấy vừa lòng, còn sẽ đến dưỡng sinh đường lần nữa.

Tưởng tượng đến chuyện cô ấy sẽ si mê thứ kia, cái gì cũng không làm xong, bị đám người như hổ rình mồi ở công ty nhân cơ hội kéo vị trí tổng giám đốc xuống, sao Khương Thanh có thể được cơn tức này, đương nhiên là muốn cho những kẻ hại người đó bị trừng phạt đáng có mới hả giận.

Vốn dĩ những khách mời khác nghe được đạo diễn nói bối cảnh phía sau của dưỡng sinh đường lớn, đã không dám đi báo án, nghe thấy Khương Thanh nói những người vệ sĩ kia đều là cảnh sát ngụy trang, cả đám nhất thời đều hướng ánh mắt khâm phục về phía Khương Thanh.

Khương Thanh bị nhìn đến lúng ta lúng túng sờ sờ sống mũi, ho khan nói.

“Kỳ thật cảnh sát đã sớm nghi ngờ đồ dưỡng sinh đường làm ra, vẫn luôn bí mật điều tra, chẳng qua trước kia không tìm thấy chứng cứ rõ ràng.”

“Hiện tại có tôi là chứng cứ sống ở đây, sau khi bọn họ nhìn thấy bệnh án kiểm tra của tôi xong, liền bày tỏ muốn đóng giả thành vệ sĩ tôi mời đến, tiến hành xâm nhập điều tra dưỡng sinh đường cùng các đồng chí cảnh sát khác, bọn họ còn bảo vệ an toàn cho chúng ta.”

Cô ấy vừa mới nói xong, một người cảnh sát liền chào hỏi với mọi người nói.

“Mọi người cứ yên tâm, có chúng tôi ở đây, sẽ tuyệt đối không để các đồng chí chịu bất cứ tổn hại gì!”

Sau khi đám người Đường Lê biết mấy người vệ sĩ này đều là cảnh sát tới bảo vệ bọn họ xong, quả thật là cảm giác an toàn tăng lên không ít.

Bọn họ cũng sợ dưỡng sinh đường kia nhận ra có chỗ không thích hợp, làm gì đó với bọn họ, hiện tại có cảnh sát ở đây, trong lòng cũng yên tâm hơn.

Sức của Giang Nịnh chỉ đủ để tự bảo vệ mình, thật ra lại không lo lắng cái này, lúc này nhìn thấy cảnh sát ở trước mắt, bèn mở hệ thống ăn dưa ra tìm chứng cứ làm cho dưỡng sinh đường kia hoàn toàn xong đời.

[A? Người đứng sau lưng dưỡng sinh đường thật sự to gan, hóa ra những thứ bọn họ cho vào đồ ăn kia, thế mà lại là thứ bọn họ dùng rất nhiều tiền để trồng ở vùng núi của thành phố Y gần đó.]

[Người ở vùng núi kia quá nghèo đói lại chưa từng đi học, căn bản không biết những thứ bọn họ trồng ra chính là thứ hại người, chỉ biết ông chủ có thể đưa ra mức giá cao để bọn họ trồng, thì bọn họ liền thành thành thật thật trồng chúng.]

[Cho dù có mấy người nghi ngờ thứ bọn họ trồng có vấn đề, cũng sẽ bị ông chủ sắp xếp phải “Ra ngoài làm việc”, rồi biến mất ở trong thôn, không hề ảnh hưởng tới người dân trong thôn tiếp tục gieo trồng chút nào.]

Trước khi mấy vị cảnh sát này đến nhà gỗ đã biết Giang Nịnh có năng lực đặc biệt, lúc này nghe được, cũng không một tiếng động đè cảm giác kinh ngạc xuống, sau đó nhanh chóng ghi lại địa chỉ nơi gieo trồng đồ vật kia, rồi ấn lên đồng hồ đeo trên cổ tay không một tiếng động, gửi địa chỉ cho đồng đội.

Chỉ có điều thôn kia không dễ xử lý, người dân trong thôn lấy tiền không cố ý trồng cây phi pháp, nên phán quyết như thế nào sợ là có hơi khó khăn.

Giang Nịnh còn không biết căn cứ theo tiếng lòng của cô, bên cảnh sát đã bắt đầu hành động, cô xem xong tin tức này, thầm mắng ông chủ của dưỡng sinh đường vài câu, tiếp tục tìm dưa vừa rồi bị đánh gãy, liền thấy được tên của ông chủ đứng phía sau dưỡng sinh đường.

Mà cảnh sát cũng nghe Giang Nịnh tiết lộ ra, gửi tên của đại lão kia cho đồng đội bên mình.