Chương 3.1: Ảnh đế sập phòng

Trong lúc đầu các khách mời ong ong, đôi mắt sắc của Giang Nịnh lại lộ ra vẻ lành lạnh.[Bùi Cảnh Minh làm rất nhiều chuyện công ích, phòng làm việc lại còn lấy lý do yêu mến hậu bối, ký hợp đồng với không ít nữ nghệ sĩ trẻ tuổi, cho tài nguyên cũng không bủn xỉn, người như vậy, nếu nói anh ta là kẻ mặt người dạ thú khả năng cũng không có ai tin tưởng.]

[Nếu không vì sự việc hai năm sau nghệ sĩ ở phòng làm việc của anh ta không chịu hành hạ và nhục nhã trong thời gian dài, nhảy từ tòa nhà công ty Bùi Cảnh Minh xuống, còn để lại một bài viết dài lên án chuyện ác dắt khách của anh ta. Chỉ sợ việc làm của Bùi Cảnh Minh sẽ vĩnh viễn bị che giấu, còn có thể kéo theo nghệ sĩ vô tội trong Làng giải trí gặp tai họa, cả đời dẫm lên nhưng nữ nghệ sĩ trẻ tuổi đó sống tốt đẹp bừa bãi.]

Tin dưa này làm cho người ta kinh ngạc quá mức, các khách mời đều nín thở, ánh mắt nhìn về phía Bùi Cảnh Minh, giống như đang nhìn một con súc sinh lẽ trời không chấp nhận.

Việc làm của mình đột nhiên bị Giang Nịnh để lộ, trong lòng Bùi Cảnh Minh chấn động như sấm, lại còn không thể phát ra lời cảnh cáo để cho âm thanh kia không nói nữa, chỉ có thể mạnh mẽ nở nụ cười tươi nhìn về phía Đường Lê nói.

"Rơi rồi cũng không có việc gì, tôi lại gọt thêm một quả táo nữa là được.”

Tuy là nói như thế, nhưng dùng đôi tay chôn người này để gọt táo cho cô ấy ăn, Đường Lê nào dám ăn hết.

"Không cần phiền toái, tôi tạm thời không muốn ăn nữa." Đường Lê là người có tính tình dịu dàng, lúc này nói chuyện trên mặt lại không có ý cười nhẹ nhàng thường treo ở trên mặt, mà tỏ ra lạnh lùng, tỏ vẻ người sống chớ lại gần đến mức tận cùng.

Mà fan trong phòng phát trực tiếp không nghe thấy tiếng lòng của Giang Nịnh, chỉ là nhìn thấy Đường Lê làm rơi quả táo "anh trai” nhà mình tự gọt, nhưng không những không xin lỗi, "anh trai” nhà bọn họ chủ động giải vây, vẫn còn dùng gương mặt thúi như thế, fan hâm mộ tức giận, bắt đầu mắng chửi.

[Đường Lê là bà cô già đã ly hôn sao còn làm ra vẻ như thế chứ? Anh Bùi có lòng tốt gọt quả táo cho cô ta ăn, cô ta không cảm ơn thì thôi, lại còn làm dáng vẻ như thế với anh Bùi, người chị dâu như này bọn tôi kiên quyết không cần, anh Bùi mau đổi người đi!]

[Không phải fan, nhưng cũng thấy biểu hiện kỳ quái của Đường Lê, với EQ của Đường Lê thì sẽ không làm vẻ mặt đó cho người ta thấy trước màn ảnh đâu.]

[Quả thật cảm giác có hơi lạ, nhìn kỹ mà xem.]

Giang Nịnh nghi ngờ liếc mắt nhìn Đường Lê một cái, trong lòng lại nói thầm.

[Chẳng lẽ Đường Lê đã nghe được những chuyện Bùi Cảnh Minh làm rồi? Nhưng tại sao lại vẫn tương tác với anh ta?]

Đường Lê nghe nói như thế, giật giật khóe miệng, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.

Nếu sớm biết rằng Bùi Cảnh Minh dắt khách gây họa cho nữ nghệ sĩ trẻ tuổi, sao cô ấy có thể đưa em gái vào chương trình này được, cũng sẽ không đồng ý chuyện xào CP cùng với Bùi Cảnh Minh.

Thầm nghĩ với chuyện không rõ, trực tiếp nhảy qua, đi ăn dưa đứng đắn.

[Chậc chậc chậc, dưa trên người Bùi Cảnh Minh là thật là nhiều, ngoại trừ hại trợ lý, hại nữ nghệ sĩ của phòng làm việc ra, thậm chí có cái khác!]

Nghe thấy vẫn còn dưa, lỗ tai của đám khách mời lập tức dựng thẳng lên.

Thấy chỉ tóm lấy mình, Bùi Cảnh Minh muốn phủi tay rời đi, nhưng đây là phòng phát trực tiếp, anh ta dứt khoát rời đi không quan tâm như vậy, sau đó phải dùng lý do gì để tới nói chuyện?

Bùi Cảnh Minh ngồi ở trên ghế sofa không yên lòng, ánh mắt oán hận trừng mắt nhìn Giang Nịnh.

[Hóa ra Bùi Cảnh Minh có một cô vợ kết hôn trong thầm lặng, chính là con gái của tổng giám đốc công ty anh ta, cũng là nhờ có cô vợ này, Bùi Cảnh Minh mới có thể vừa vào giới liền có nhiều tài nguyên như thế, lại còn dựa vào nhà vợ chuẩn bị, nắm lấy giải ảnh đến năm nay!]

[Thật khốn nạn! Có vợ rồi mà vẫn tới tham gia chương trình hẹn hò như này đây là cảm thấy chính mình là nam chính trong truyện nam chủ sao, tính mở hậu cung ở đây sao?]

Tiếng lòng của Giang Nịnh trực tiếp khiến cho lòng Bùi Cảnh Minh run lên, lo lắng nếu giũ ra tin dưa càng sâu hơn, sẽ khiến cho hậu thuẫn của anh ta sập một nửa.

Chuyện dắt khách phía sau có đại nhân vật chống lưng, anh ta không lo lắng sẽ giũ ra tới, nhưng chuyện kết hôn thìllaij chưa chắc, nghĩ vậy Bùi Cảnh Minh cũng bất chấp có máy quay, đứng vọt lên một phen, ánh mắt nhìn thẳng về phía Giang Nịnh vẫn cũng không nói gì, giống như bối cảnh.

“Đây là Giang Nịnh phải không? Cô có muốn ăn trái cây không?"

Dùng hết tâm tư soi chuyện của anh ta như thế, không phải là muốn anh ta nhìn trúng sao? Cô cho rằng anh ta thật không biết Giang Nịnh dùng chuyện hai người cùng vào một khách sạn, mua bản thảo nói bọn họ thầm qua lại tình cảm với nhau sao?

Bùi Cảnh Minh nghĩ vậy, lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn ra nước kia của Giang Nịnh, trong mắt xẹt qua vẻ âm trầm.

Khuôn mặt là vẻ đẹp hiếm có ở Làng giải trí, nếu cô có thể ít nói tiếng lòng đi một chút, bao nuôi cô cũng không phải không được.