Chương 6.2:

"Chuyện gì đã xảy ra? "Người đàn ông đột nhiên nghi ngờ hỏi.

" Mắt ta đau quá! " Bronte mở mắt ra muốn xoa xoa, nhưng tay hắn đau đến mức không thể cử động, nên chỉ có thể cầu cứu người đàn ông," Giúp ta. "

" Được rồi, để tôi xem qua cho ". Sau đó người đàn ông lại cúi xuống, rồi đưa tay ra chạm vào mắt Bronte, khi bị bàn tay đó chạm vào, Bronte càng cảm thấy mắt mình đau hơn.

"Tôi dường như nhìn thấy một chất lỏng màu trắng ở trong mắt" . Nghe thấy lời nói của người đàn ông, Bronte nghĩ rằng vừa rồi dường như có thứ gì đó rơi vào mắt mình, và đột nhiên nói: "Nếu không phiền, ngươi có thể lau nó giúp ta được không?" Quần áo của ta vẫn còn ở bên cạnh, ngươi có thể sử dụng chúng để lau. "

" Như vậy rất thô lỗ, tôi có một chiếc khăn tắm. " Người đàn ông nói, rồi lấy chiếc khăn từ trong ba lô ra. Chiếc khăn anh ta lấy ra đã bị rách, anh ta bảo Bronte cử động, rồi sử dụng ngón cái và ngón trỏ phải nhấc mí mắt của Bronte lên, rồi dùng đầu ngón tay cái lau. khăn tắm.

“Á!" Cảm giác ngứa ran, bỏng rát tràn ngập hai tròng mắt, Bronte hét lên và rụt cổ qua một bên, người đàn ông đột nhiên chớp mắt ngây người: "Đau quá?"

" Tôi đã lấy khăn lau đi thứ màu trắng, nhưng tùy trường hợp của bạn, bạn nên kiểm tra mắt của mình sau khi đội cứu hộ tới giúp đỡ!" Anh ta nói xong liền cất khăn rồi đứng dậy.

Đau thật nhưng lau xong thì tốt, để dù có vấn đề gì cũng không đau mắt quá. Nếu không lau sẽ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn." Thấy người đàn ông đứng dậy, Bronte nghĩ rằng người đàn ông sắp rời đi, hắn vội vàng nói, "Còn mắt bên kia nữa."

Nghe vậy, người đàn ông thu lại khóe miệng đang muốn nhếch lên, cúi đầu lau con mắt còn lại của Bronte bằng đầu khăn sạch sau khi thấm qua nước, sau đó tiến hành giúp đỡ Longfell bên dưới.

Longfellow cũng được giúp đỡ giống như Bronte, vì thế, cả hai đều rất biết ơn người đàn ông và coi anh ta như là một thiên thần.

Người đàn ông rất hiền lành, anh ta đeo kính và trông rất trắng, hai sợi tóc trên đầu đang bay trong gió khiến anh ta có vẻ ngoài giản dị hơn. Không giống như anh ta đến vùng hoang dã để sinh tồn, mà là giống như đi sinh viên của một trường đại học đến trải nghiệm một chuyến đi thực tế vậy.

Trong phòng chủ trì , Ngô Mẫn lại rất ghét người đàn ông này, làm sao có thể tiếp tay cho hai kẻ xấu, nhưng ngoài mặt lại nói: "Ở một đất nước văn hiến và nghi thức, người dân nước ta luôn kế thừa văn hóa giúp đỡ mọi người gặp khó khăn . "

" Đúng vậy, đất nước của chúng tôi yêu hòa bình và luôn sẵn sàng đối xử lịch sự với mọi người. "Sư Dũng tiếp tục, thể hiện vẻ nghiêm nghị trên khuôn mặt vừa phải," Nhưng nếu ai đó muốn xúc phạm và cố gắng áp bức chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ phản công mạnh mẽ. "

"Hãy cho họ biết rằng văn minh không có nghĩa là chúng ta yếu đuối và dễ bắt nạt, và chúng ta không sợ mọi thứ." phòng thu chìm trong im lặng.

Có những người dẫn chương trình từ khắp nơi trên thế giới trong phòng giảng, và đương nhiên vị trí của họ cũng khác nhau.

Bên cạnh, chuyên gia về hoang dã Smith nhanh chóng nói: “Hãy xem những người chơi khác như thế nào, chẳng hạn như hai người chơi vừa rồi đã nhầm ăn quả cây dầu mè.”

( Hạt dầu mè (Jatropha curcas) chứa chất Curcin gây nóng rát ở miệng, hầu họng và dạ dày, nôn ói, tiêu chảy; chóng mặt; ngộ độc nặng sẽ chảy máu đường tiêu hóa, rối loạn tim mạch và ức chế thần kinh TW hoặc hôn mê, nguy hiểm tính mạng.)

Màn hình trung tâm kịp thời xoay chuyển.

Người đàn ông được cho là một thiên thần đã đợi những người cứu hộ đưa hai tên kia đi trước khi đi về phía khu rừng.