Chương 2

Chương 2: Tự biết rõ thân thể của chính mình

"Tiểu lão sư, sau này khiến cậu phải tốn nhiều tâm tư rồi. Tình huống của tôi chắc cậu cũng biết được đại khái. Tôi cùng vợ ly hôn hơn hai năm, mẹ của thằng bé tái hôn vẫn luôn ở nước ngoài, hàng năm đều không liên lạc. Một đại nam nhân như tôi mang theo nó sinh hoạt thật sự là không yên, nhiều lúc cũng không thể chăm sóc đến nơi đến chốn, việc học của thằng bé chính là điều khiến tôi đau đầu nhất!"

Lạc Đông vừa nói vừa vươn tay chỉnh lại cái đầu tổ quạ của Lạc Tử Thừa, tiểu tử này quả nhiên không làm theo lời hắn bảo, đỉnh đầu còn dính vệt nước nhưng mấy cọng tóc vẫn là chưa chịu xẹp xuống.

"Lạc tiên sinh, tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực phụ đạo cho bé, anh cứ yên tâm. Còn có, tên tôi là Khúc Thủy, anh có thể gọi tên của tôi, không cần lại gọi là tiểu lão sư!"

Khúc Thủy nói đến khúc sau thì giọng càng ngày càng nhỏ, thật là ngượng ngùng. Lạc tiên sinh mở miệng một câu tiểu lão sư, ngậm miệng một câu tiểu lão sư làm cậu thấy xấu hổ muốn chết. Vừa rồi hậm chí ngay cả Lạc Tử Thừa cũng gọi cậu là tiểu lão sư, cậu rốt cuộc chịu không nổi, nhịn không được mới mở miệng nói với hai cha con gọi tên mình là được rồi.

Lạc Đông nhìn bộ dạng khó xử của Khúc Thủy cố nhịn cười mà nói với Lạc Tử Thừa:

"Có nghe thấy không! Không được kêu thầy là tiểu lão sư, về sau phải gọi là thầy Khúc"

Lạc Tử Thừa còn chưa nhận thức được mình vừa bị lão ba đội nồi, ngây ngô gật đầu nói:

"Dạ vâng, tiểu lão sư."

Khúc Thủy nghe thấy, mặt lại một tầng đỏ. Lạc Đông trừng mắt ra hiệu cho con trai, tiểu Tử Thừa lúc này mới phản ứng được chính mình lại vừa gọi sai rồi.

"Tiểu Thủy, cậu cũng đừng gọi tôi là Lạc tiên sinh, nghe thật khách sáo, gọi là Đông ca đi, hoặc gọi một tiếng 'anh' là được rồi."

Khúc Thủy nghe thấy hắn gọi cậu là Tiểu Thủy, xương cốt đều mau mềm nhũn, cậu cũng muốn gọi là anh nha, nhưng mà nghe vậy hết sức thân thiết còn ái muội, sợ Lạc Đông nghĩ nhiều, cho nên chỉ có thể khẩu thị tâm phi gọi một tiếng "Đông ca."

Dạo gần đây Khúc Thủy mỗi ngày đều dạy thêm cho Lạc Tử Thừa. Tưởng chừng như vô cùng nghiêm túc, kỳ thật bên trong là sóng ngầm dữ dội. Lạc Đông thực sự yên tâm về cậu, còn dứt khoát đưa luôn chìa khóa nhà cho cậu, thế nên mỗi ngày tới 6 giờ hắn sẽ luôn nhìn thấy cảnh tượng cậu trai mặt đỏ tai hồng.

"Tiểu Thủy, cậu tới rồi à, hôm nay nóng quá, tôi ra tương đối nhiều mồ hôi, mới vừa tắm xong thật sảng khoái"

Khúc Thủy đã một tuần liên tục nhìn đến thân thể Lạc Đông lúc tắm xong bên dưới chỉ xuyên một cái qυầи ɭóŧ. Lạc Đông cao hơn 1m8, cậu chỉ đứng tới chóp mũi của hắn. Từ khi thân thiết hơn, Lạc Đông luôn có thói quen đứng sát tựa vào vai Khúc Thủy mà nói chuyện với cậu, điểm chí mạng chính là còn luôn kêu "Tiểu Thủy","Tiểu Thủy" ôn nhu như vậy làm Khúc Thủy tưởng chừng như hai lỗ tai của cậu đều mau mang thai.

Thân thể cậu như thể bị giọng nói của Lạc Đông khống chế, toàn thân từng điểm chỉ bởi lời nói của hắn mà trở nên mẫn cảm, mỗi lần hắn ở bên tai gọi tên cậu, cả người cậu mềm nhũn thành bãi nước, lúc dựa vào cơ ngực rắn chắc kia đều có thể cảm nhận được khí lực cường đại của đàn ông. Ngửi được hơi thở tràn ngập hormone giống đực liền nhịn không được mà chìm đắm mê say, phảng phất như bị điện giật.

Cự căn của Lạc Đông vô cùng to lớn, những lúc hắn lơ đãng tới gần đều sẽ vô tình chỉa vào người cậu. Cậu thật sự rất muốn sờ một cái, nhưng mà không thể không biết xấu hổ như vậy, cậu có gia giáo, lại thêm thân phận thầy giáo của mình khiến cậu càng thêm bận tâm.

Cơ mà mỗi khi cực lực khắc chế bản thân, cậu lại cảm nhận được cái l*и nhỏ dâʍ đãиɠ bên dưới chưa từng trải sự đời bán đứng cậu, nơi đó tao ngứa khó nhịn, tuôn trào dâʍ ŧᏂủy̠ như nước vỡ đê. Cậu muốn hắn thích cậu, cũng thích luôn huyệt da^ʍ của mình. Nhưng cậu sực nhớ ra thân thể cậu vốn dĩ cùng người khác bất đồng. Lạc Đông là trai thẳng, làm sao có thể thích cậu, huống chi là yêu thương thân thể như thế này?

Hết chương 2.