Chương 3

Khi Long Trạm đội mũ bảo hiểm, thiết bị bắt đầu quay nhanh.

Dưới sân mọi người ngẩng đầu nhìn lên màn hình lớn, đều mong đợi thiếu niên nổi bật này là loại thức tỉnh gì.

Ngay sau đó, thông tin cá nhân của Long Trạm xuất hiện trên màn hình lớn, giọng đọc vang lên.

“Tên: Long Trạm

Số ID công dân: ***

Tuổi: ***

Giới tính: Nam

Thể lực: Cấp S (Ưu)

Cấp độ thức tỉnh tinh thần lực: Không

Cấp độ thức tỉnh hóa thú: Không

Thuộc tính chủng tộc: Không

……

Một loạt đặc điểm xuất hiện trên màn hình lớn, tân sinh viên dưới sân thấy cấp độ hóa thú không có, lập tức bàn tán xôn xao.

“Nhìn khí chất cậu ta khá là đặc biệt, cứ tưởng là quý tộc nào, không ngờ là một kẻ phế vật không thể hóa thú được. Thể lực cấp S thì sao chứ, không thể hóa thú, nói gì đến ra chiến trường, lên đó chỉ như tự tìm chết thôi. Người như vậy vào học viện quân sự làm gì? Làm trò cười cho chúng ta sao?”

“Nói thật, với thân thể nhỏ bé của cậu ta có thể chống đỡ nổi một chút tinh thần lực của Thái tử điện hạ sao?”

“Thái tử điện hạ là ai, từ khi sinh ra đã thức tỉnh loại cổ đại là Đông Phương Giao Nhân, là quân vương tương lai của chúng ta. Một kẻ phế vật cũng dám so sánh với điện hạ à? Nhưng Thái tử điện hạ cũng là tân sinh viên năm nay, sao chưa thấy người đâu nhỉ?”

“Hôm nay xem náo nhiệt không tồi, lại còn có người không thể hóa thú. Nhóc con, mau về nhà bú sữa mẹ đi.”

“Ha ha ha ha…”

……

Long Trạm nghiêm túc nhìn thông tin của mình, trên mặt không biểu lộ chút bất mãn, cậu quay đầu nhìn Wolf, đôi mắt vàng rực vô cùng bình tĩnh.

“Thưa thầy, em không phải là người hóa thú, có phải không cần đi học không?”

Mặt Wolf lộ vẻ kỳ quái: “Dĩ nhiên là không, em đã là học sinh của Lan Trạch, hôm nay chỉ kiểm tra năng lực cá nhân để phân lớp. Dù em không thể hóa thú, nhưng thể lực của em đạt cấp S, hoàn toàn đáp ứng yêu cầu tuyển sinh thấp nhất của chúng tôi.”

“Cảm ơn thầy.”

“Sinh viên kế tiếp!”

Khi Long Trạm bước xuống sân khấu, trong mắt có chút tiếc nuối cũng có chút vui mừng.

Tiếc nuối vì không thể trở về bên các ông tiếp tục lười biếng, vui mừng vì trước khi đi đã tuyên bố hùng hồn, nói sẽ kiếm tiền đưa các ông lên tinh cầu chủ hưởng phúc. Nếu các ông biết cậu bị đuổi khỏi trường, chắc sẽ rất buồn.

Haiz! Làm người thật khó.

Long Trạm vừa chuẩn bị rời đi thì có người gọi lại, dẫn cậu vào một căn phòng, nhét cho cậu một đống đồ, sau đó hời hợt nói.

“Long Trạm phải không, đây là đồ của cậu, tự dùng quang não quét mã QR ở góc phải dưới của sổ tay quy định, theo hệ thống phân lớp đi tìm ký túc xá.”

“Ồ.”

Long Trạm giơ tay dùng quang não trên cổ tay quét mã, hiển thị thông tin cá nhân.

“Lớp F, ký túc xá 101.”

Theo chỉ dẫn trên quang não, Long Trạm đi đến khu ký túc xá tìm phòng mình sẽ ở trong bốn năm tới.

Học viện Quân sự Lan Trạch chiếm diện tích rất lớn, nhìn quanh là những tòa nhà phong cách kim loại.

Từ khi trở thành con người, luôn sống trên hành tinh D-09 hoang dã, chưa từng thấy những tòa nhà rực rỡ như vậy, hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của Long Trạm.

Cậu nghĩ, ở đây học bốn năm cũng không tệ.

Long Trạm mải mê ngắm nhìn những tòa nhà lấp lánh, chậm trễ trên đường, đến khi trời tối mới chạy nhanh đến ký túc xá.

Trong phòng đã có ba bạn cùng phòng thu dọn xong, trong lời nói vài lần nhắc đến tên cậu.

Vốn định đẩy cửa vào, Long Trạm dừng tay lại trên nắm cửa.

“Đều tại Long Trạm, danh tiếng của lớp F chúng ta trở thành trò cười của cả trường.”

“Chúng ta bị phân vào lớp F đã đủ đáng thương rồi, không ngờ Long Trạm, một kẻ phế vật không thể hóa thú lại kéo lớp chúng ta xuống thấp hơn nữa, đi đâu cũng thấp kém, nghĩ đến bộ dạng tự cao tự đại của bọn họ mà lòng thấy nghẹn.”

“Hừ, tư chất phế vật như vậy còn mặt mũi đến trường, nếu là tôi đã sớm xấu hổ không dám đi cho đỡ mất mặt…”

Lời chưa dứt, cửa phòng đã bị mở ra.