Chương 55: [Ngoại Truyện 2] - Cho Anh Một Danh Phận (4095 Từ)

Sau khi Tống Úc về nước, cô không bay thẳng về Bắc Kinh mà đến Thượng Hải để tham gia Liên hoan phim.

Bộ phim điện ảnh 《Đánh Mất Tình Yêu》 đã lên sóng được một tháng trong khoảng thời gian cô đi Bắc Cực quay phim tài liệu, đứng đầu phòng vé trong cùng thời kì. Đạo diễn không giống như diễn viên cần phải không ngừng làm mới bản thân, quảng bá sau khi bộ phim kết thúc. Việc quảng cáo về sau cũng sẽ tuyên truyền dựa vào diễn viên nổi tiếng hoặc lưu lượng cao.

Nhưng bởi vì bộ phim điện ảnh này vốn dĩ cô dùng hầu hết là diễn viên mới, họ không có fans hâm mộ cố định, tuy là bình thường cô không dùng weibo nhiều nhưng weibo vẫn có mấy vạn người hâm mộ.

Cho nên việc quảng bá chỉ có thể dựa vào độ nổi của chính cô, mỗi lần quảng bá phim ảnh tài liệu đều phải có mặt Tống Úc, cứ quảng bá là lại phải kèm theo vấn đề nhan sắc và sự nghiệp của cô.

Tống Úc không quan tâm cho lắm việc tuyên truyền về sau của bộ phim, hoàn toàn không biết rằng sự chú ý của fans hâm mộ dành cho cô đã được cọ nhiệt rất cao và quảng bá nhiều lần khác nhau trong khoảng thời gian này.

Vào đêm trước khi khai mạc liên hoan phim Thượng Hải, Tống Úc đang ở khách sạn trang điểm, lễ phục hôm nay cô mặc nằm trong bộ sưu tập cao cấp của một thương hiệu sang trọng.

Chiếc váy được treo tại nơi bắt mắt nhất trong phòng để đồ, màu hồng nhạt được bao phủ bởi nhiều tầng lớp voan mỏng, nhẹ bay như ánh trăng. Trợ lý Dao Văn Văn không nhịn được cảm khái, “Ngay đến cả Chu Tuyết cũng không có được cơ hội được mặc thương hiệu cao cấp trong bộ sưu tập mới nhất của họ lần này đúng không.”

Chu Tuyết hiện là nữ minh tinh hàng đầu Trung Quốc, năm ngoái vừa đoạt giải diễn viên xuất sắc.

Tống Úc nhìn vào lễ phục, thì cô liền hiểu đây là do Trầm Thư Chi chuẩn bị, có lẽ bệnh của bà đã khỏe nhiều rồi nên lại có tâm tình đi trang điểm cho cô búp bê mà bà nặn ra.

Nghĩ lại lâu rồi chưa liên lạc với bà, Tống Úc hơi mím môi, sau một hồi do dự cô đi tới bên cửa sổ, lấy điện thoại gọi cho Trầm Thư Chi.

“Alo” Giọng người phụ nữ nho nhã, âm giọng được kéo dài, nghe ra thì tâm tình đang khá tốt.

Tống Úc hơi khựng lại, không biết nên nói gì, hỏi không lưu loát “Đang làm gì thế?”

“Đang họp.” Trầm Thư Chi thờ ơ đáp lời, trong tay đang lật giở những tài liệu do giám đốc truyền thông của công ty biên soạn, chính trong thời kì này, các nghệ sĩ của công ty đã bị đám phóng viên chụp ảnh với đủ những scandal khác nhau.

Những tài liệu này đều chưa được công bố, nhưng cái giá phải trả rất đắt, càng là diễn viên nổi tiếng thì đối phương sẽ càng ra một cái giá rất cao.

Về cơ bản thì công ty sẽ tổ chức một cuộc họp thường kì để thảo luận xem những nghệ sĩ nào có thể giữ lại được, những nghệ sĩ nào thì không giữ lại được nữa.

Trầm Thư Chi cũng có nguyên tắc riêng của bản thân, miễn là nó liên quan tới việc trái pháp luật thì bất kể là chuyện to hay nhỏ, cũng đừng mong công ty sẽ ra mặt giải quyết giúp.

Nghe Trầm Thư Chi nói đang họp, Tống Úc cũng đáp “Vậy con cúp nhé.”

“Không sao, nó chuyện vài phút cũng được.”

Tống Úc “Ồ” một tiếng, sau đó lại trầm mặc, nhất thời không biết nói gì. Cô hơi hối hận vì gọi cuộc điện thoại này, tự nhiên lại khiến bản thân ngượng ngùng.

Trầm Thư Chi lại trầm mặc vào công việc của bản thân, nhanh chóng lật giở những tài liệu trong tay. Ảnh tài liệu sẽ được chia ra làm hai tệp. Một tệp là tài liệu đen cần phải ém lại, một tệp là sẽ để nó tự bị phanh phui.

Lật giở tới trang cuối cùng, bà chau mày, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Tống Úc, con yêu rồi đấy à?” Trầm Thư Chi hỏi.

Giám đốc truyền thông ngồi đối diện Trầm Thư Chi giật mình, anh ta hơi thò đầu ra liếc nhìn nội dung trong tài liệu.

Tài liệu được đính kèm một bức ảnh, trong ảnh là một đôi tình nhân đang ôm nhau được phản chiếu lại từ ô cửa sổ trong suốt trong một khách sạn, nhìn không rõ thật giả.

Những tài liệu này được trợ lý của anh ta chỉnh lý, nó sẽ được đặt từ trước ra sau theo vị trí của nghệ sĩ, trợ lý của anh ta là nhân viên mới đến, có lẽ không rõ quan hệ giữa Tống Úc và bà chủ công ty cộng thêm Tống Úc vốn cũng không phải nghệ sĩ dưới trướng của Trầm Thư Chi, cô trợ lý mới cũng không biết hỏi, nên trực tiếp xếp bức ảnh của Tống Úc ra sau cùng.

Tổng giám toát mồ hôi lạnh, ý thức được bản thân đã thất thố trong khâu kiểm tra này, tài liệu quan trọng như vậy, sao khi anh ta xem qua lại không phát hiện ra chứ.

Cũng may Trầm Thư Chi không để ý cho lắm sai sót này, mà trực tiếp hỏi thẳng đương sự.

Tống Úc nghe xong sững người, cô không ngờ tự nhiên bà hỏi vậy, nhưng cũng không hoảng loạn, điềm tĩnh thừa nhận “Đúng thế.”

“Sao mẹ biết được?”

Trầm Thư Chi cầm bức ảnh lên xem, nheo mắt lại.

Từ hình ảnh mơ hồ thì có thể nhìn ra được dáng dấp người đàn ông rất cao lớn, Tống Úc đang kiễng chân, vùi trong lòng anh ta.

Tâm trạng Trầm Thư Chi có chút phức tạp.

Bà lơ đễnh “Ờ” một tiếng “Hai đứa bị paparazi chụp ảnh lại rồi, họ gửi tới công ty.”

Trầm Thư Chi lấy tờ giấy note trên bàn, viết một dòng chữ rồi đưa nó cho giám đốc tuyên truyền. Lời ít ý nhiều “Điều tra cậu ta.”

Trầm Thư Chi chỉ tay vào bóng hình người đàn ông, bàn tay dùng lực khá mạnh. Giám đốc tuyên truyền rất hiểu ý người, nhanh chóng gật đầu, nhỏ tiếng nói “Lập tức làm ngay.”

Trầm Thư Chi phất tay, giám đốc tuyên truyền liền rời khỏi phòng.

“Muốn dập hay không dập?” Bà hỏi.

Quyền lựa chọn được giao cho Tống Úc.

“Anh ta muốn bao nhiêu?” Trầm Thư Chi nhìn cái giá được ghi trên tài liệu “Tiền con không phải lo.”

Nghe bà nói như vậy, Tống Úc hiểu là đối phương đã ra một cái giá không nhỏ. Cô hơi mím môi, do dự trong khoảnh khắc.

Tuy là Tống Úc nghĩ thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện nhưng cũng không cần phải bỏ ra một số tiền hoang phí như vậy chỉ để dập chuyện này xuống. Trầm Thư Chi sau khi phẫu thuật xong thì đã đi làm lại, vẫn là không nên phí phạm đi tiền mà bà mới cật lưc kiếm lại thì hơn.

“Đợi một chút, muộn muộn con sẽ gọi lại cho mẹ.” Chỉ có điều chuyện này cũng không phải là chuyện một mình cô có thể quyết định.

Tống Úc cúp điện thoại, rồi gọi thẳng cho Bùi Chỉ, điện thoại mới tút tút chưa bao lâu thì đối phương đã nhấc máy.

“Sao vậy?” Giọng người đàn ông trầm thấp dịu nhẹ truyền vào tai cô. Rõ ràng đã nghe quen rồi nhưng trái tim Tống Úc vẫn không chịu kiểm soát mà đập thình thịch.

Tính ra thì anh và cô sắp một tháng rồi chưa gặp nhau. Ngoài ra, đợt trước Bùi Chỉ có tới một vùng núi thuộc dự án nghiên cứu của trường học, ở đó tín hiệu không tốt nên cũng rất ít khi gọi điện thoại về.

Tống Úc lười biếng dựa vào cửa sổ, chân cô hơi tê, chỉ nghe tiếng anh thôi mà cô đã nhớ tới mức không thể chịu nổi. Cô nhìn ra phía cửa sổ bên ngoài, phát ra một âm thanh mơ hồ, nghe biếng nhác êm êm, giống y như đang nũng nịu.



Tống Úc tường thuật lại đơn giản cho anh, sau đó cô đem ảnh gửi qua wechat. Sau cùng không nhịn được oán trách “Đều tại anh.” Cứ bắt buộc phải đứng ở cửa đợi cô qua tạm biệt, nếu đi luôn thì làm gì có chuyện xảy ra.

Bùi Chỉ bật cười, “Vậy thì phải làm sao, chụp cũng chụp rồi.”

“Nếu như em không muốn dập, thì không dập nữa.”

Tống Úc không nghĩ bản thân còn chưa biểu hiện thái độ gì mà anh đã đoán ra được rồi. Cô đang muốn hỏi ý kiến anh đây này. Tuy là Tống Úc không quan tâm tới việc có công khai hay không công khai, nhưng đối với Bùi Chỉ mà nói, ngộ nhỡ như thân phận bị bại lộ, không tránh được việc sẽ bị người khác nghị luận và bàn tán.

Sau khi suy nghĩ, Tống Úc nói lại những cái lợi và cái hại cho anh nghe “Hay là thôi đi, cứ dùng chút tiền…..”

“Đạo diễn Tống---.” Bùi Chỉ kéo dài giọng điệu uể oải “Trốn được mùng một không trốn nổi mười lăm.” Sau này họ ra ngoài hẹn hò cũng không tới mức cứ phải phòng này phòng kia chứ.

“Hay là, em không nỡ cho anh một danh phận, sợ anh là hòn đá cản dường việc sau này em đi tìm người khác?” Giọng điệu anh thâm trầm, lộ ra một cảm giác áp bức khó mà có thể làm trái.

Giống như chỉ cần cô dám nói là phải, thì một giây sau anh sẽ bay thẳng tới Thượng Hải bóp chết cô.

Tống Úc nhất thời nghẹn họng, rõ ràng là cô sợ anh bị ảnh hưởng, kết quả anh lại chẳng để ý gì, thậm chí còn mong nó công khai nhanh nhanh. Có điều cô lại nghĩ ngợi, nếu như tấm ảnh này đã được chụp rồi, nhưng lại được Trầm Thư Chi giữ lại thì có lẽ thông tin cá nhân của Bùi Chỉ chắc có thể giữ kín.

“Vậy thì không dập nữa.” Cô nói “Yêu đương thôi mà, cũng không phải là chuyện gì không thể công khai.”

Khóe miệng Bùi Chỉ cong cong, “Ừ” một tiếng.

Sau khi Trầm Thư Chi từ chối cái giá mà đối phương đưa ra, đối phương dường như muốn thị uy với bà, trong cùng buổi tối hôm đó tấm ảnh này đã được tung lên mạng và dấy lên làn sóng không nhỏ.

Việc bức này được lên hot search của bức ảnh này ấy à, có tốt có xấu.

Đặc biệt là khi bộ phim 《Đánh Mất Tình Yêu》 đang rất nổi trong thời gian gần đây, vì bình thường độ nhiệt của Tống Úc cũng không được gọi là quá cao, có lẽ chỉ không bao lâu tự nó sẽ dập xuống.

Nhưng Tống Úc không ngờ được là chỉ có chuyện cỏn con này của cô thôi nhưng treo trên top 1 weibo suốt cả ngày trời, thậm chí những đoạn video ghi hình Tống Úc khi tham gia hoạt động quảng bá phim cũng bị lôi ra.

Cư dân mạng dùng đôi mắt toàn năng của mình cắt ảnh của cô và anh xuất hiện trong video ra, cô tìm cớ đi bật đèn nhưng thực ra đi là ôm hôn bạn trai, và rồi nó bị lan truyền điên cuồng trên weibo.

Nếu như chỉ có ảnh thôi thì cũng không sao, nhưng đây là cả đoạn video bị truyền ra ngoài, Tống Úc càng nhìn càng cảm thấy không còn mặt mũi nào, vành tai mỏng dính lại đỏ ửng như chảy máu.

“Bọn họ hết việc để làm đúng không?” Cô không nhịn được bực dọc

Dao Văn Văn ngồi sau xe cũng đang hí hửng “ăn dưa”. Hình ảnh của Tống Úc trong lòng cô bị thay đổi rồi, Tống Úc trong mắt cô trước đây là kiểu người cao ngạo lạnh lùng, thái độ đối với việc gì cũng rất lạnh nhạt, chỉ riêng đối với việc quay phim là cảm xúc của Tống Úc mới chịu thay đổi. Nhưng không ngờ là khi yêu đương, bà chủ của cô lại biết làm nũng như thế, trong video bị phát tán còn nhìn thấy cô đi ôm hôn người ta.

Tống Úc liếc nhìn con bé vẫn đang xem weibo, bực bội nói “Có mỗi cái video thôi mà hôm nay em đã xem mất mấy lần rồi?” Còn chê cô chưa đủ mất mặt hay gì.

Dao Văn Văn thu lại nét cười đọng trên mặt “Chị Úc Úc, sao ngay cả em chị cũng giấu chứ?”

“Đâu được gọi là giấu, không phải em sớm đã đoán ra rồi à?” Tống Úc nhìn con bé nói nhẹ nhàng. Dao Văn Văn sững người, như nhớ ra gì đó, nó trừng to mắt nhìn Tống Úc, ngạc nhiên nói “Là lần trước em đưa ổ cứng tới nhà chị, hóa ra chính là cùng một người với người trong video à?”

Tống Úc tuy rằng nói nó đừng xem nữa, nhưng chính cô lại đang xem không ngừng, rồi nhấp vào phần bình luận đọc.

Cô một bên lướt màn hình điện thoại xem những lời người khác comment, một bên đáp “Em nói như vậy giống như chị là người thay người yêu như thay áo nhỉ?”

Dao Văn Văn ngượng ngịu lắc đầu, nhưng lại không dám giải thích, thực ra chính con bé cũng nghĩ như vậy thật

Nếu chỉ dựa vào ngoại hình và gia thế của Tống Úc, muốn ai mà chẳng có. Hơn nữa cô đi theo làm trợ lý bên cạnh Tống Úc đã mấy năm, cũng chưa từng nhìn thấy cô nghiêm túc tìm bạn trai bao giờ.

Lần đυ.ng phải khi đưa ổ cứng ở chung cư của Tống Úc, cô cứ nghĩ đó chỉ là người qua đường mà bà chủ không công khai, không có bạn tình cố định nhưng muốn thì cũng sẽ không thiếu, sự chú ý của Tống Úc dồn vào phần bình luận, trọng tâm cuộc nói chuyện của họ bay xa khắp nơi.

@Tình_yêu_cách_trở_muôn_sông_núi : Dạo này chắc xem toàn phim nhập tâm quá rồi hay sao mà nhìn cái video mơ hồ lại nghĩ tới việc họ đang lăn giường thế kia?

@Nhất_nặc_thiên_kim : Nói phim rác chắc chưa xem phim điện ảnh mới của đạo diễn Tống rồi, chị em mau mau đi xem! Không lừa dối ai bao giờ.

@Hồ_Ly_Hồng_Ăn_Cơm_Trứng : Cho nên linh cảm của Tống đạo diễn đến từ cuộc sống đúng không? Phải yêu bao nhiêu lần mới lĩnh hội được nhỉ. Những tình tiết trong phim điện ảnh đều là kinh nghiệm cuộc sống của cô ấy đúng không. Ha ha

@PikaPika : Người ta có tiền, có năng lực, có sức mạnh, người yêu không phải muốn có là có muốn thay là thay, ăn nói kì quái cái gì không biết, ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng à?

@Mây : Người mới của đạo diễn Tống là người trong showbiz à, nói thực lòng thì người ta mặc âu phục thế kia đến tôi cũng không kìm được mà xuýt xoa, vừa có nét nhã nhặn vừa có nét cuồng bạo đó.

Tống Úc nhìn vào những bình luận phía sau, giật giật khóe miệng. Cô quay đầu nhìn Dao Văn Văn “Trước đây chị có scandal nào không?”

Dao Văn Văn nghĩ ngợi “Không có, hình như chỉ có lần với Chu Diễm đó thôi.”

Tống Úc chau mày “Chu Diễm?”

“Đúng vậy, chị không nhớ à? Chính là lần đấu giá con rối gỗ đó ạ.”

“……..”

Thôi thì không nhắc là tốt hơn.

Càng nghĩ lại càng bực. Rõ ràng sau này vẫn là cô tự bỏ tiền ra cơ mà!

Tống Úc nghiêm túc hỏi “Không có scandal nào, vậy tại sao mọi người lại nói chị tình cảm hay kinh nghiệm đều phong phú?”

Dao Văn Văn nhìn cô chằm chằm, mái tóc đen dài dày xõa ngang vai, bộ váy dạ hội vừa vặn với đường cong cơ thể cô, lưng trần eo thon, xương quai xanh thanh tú, làn da trắng như men sứ.

Dao Văn Văn từng học xem tướng, với vẻ đẹp yêu mị như của Tống Úc, môi mỏng, chóp mũi hếch, đặc biệt là đôi mắt hoa đào kia, long lanh sáng ngời, hoàn toàn là người có tướng đa tình.

“Quả thực là khiến người khác không yên tâm cho được….” Dao Văn Văn nói thực lòng.

Lúc này, xe bảo mẫu dừng lại trước thảm đỏ, bên ngoài xe truyền tới tiếng ồn ào huyên náo của fans hâm mộ. Tống Úc chỉ đành đưa điện thoại cho trợ lý trước, cô ưỡn thẳng lưng, thần thái bước xuống xe.

Lúc này trên thảm đỏ đã đứng mấy người, có nam nữ chính của bộ phim và vài nhân vật phụ. Tống Úc gật đầu tỏ ý chào hỏi.

Trình Nặc nhường cho cô vị trí trung tâm. Bởi vì thành tích của bộ phim rất ổn định, độ cọ nhiệt của những diễn này cũng tăng lên rất nhiều; đặc biệt là Trình Nặc, dựa vào bộ phim này mà lên thẳng top hot search.

Điểm cuối của thảm đó có kí giả đứng đó phỏng vấn. Khi gặp được tổ làm phim của Đánh Mất Tình Yêu, các kí giả vây tới bu lấy Tống Úc



“Đạo diễn Tống, hôm nay chị đã xem hot search weibo chưa? Như này được gọi là tình cảm bị công khai rồi đúng không?”

Đúng là đâm bị thóc, chọc bị gạo mà(*)

(*) 哪壶不开提哪壶 : ý của câu này là nói những chuyện không nên nói, không có mắt nhìn, không biết động não khiến người khác ngượng ngùng

Sau khi anh ta hỏi xong, không chỉ kí giả mà ngay cả đoàn phim và diễn viên cũng quay đầu sang nhìn cô, khuôn mặt hiện rõ dáng vẻ “ăn dưa”.

Tuy là ảnh trên weibo bị phán tán là một chuyện, nhưng chính chủ thừa nhận công khai lại là một chuyện khác. Dẫu sao thì cũng bị phơi bày ra rồi, Tống Úc cũng không định giữ kín làm gì, cô không dấu diếm đáp “Xem rồi.”

Cô nghĩ ngợi, nhưng vẫn không nhịn được muốn giải thích cho bản thân, nửa đùa nửa thật nói “Không phải người mới, tôi chỉ quen có một người thôi.”

Kí giả có lẽ không nghĩ cô sẽ thừa nhận như vậy nên cũng sững ra một lúc rồi lập tức dồn hỏi “Có thể tiết lộ danh tính đối phương không?”

“Không thể.” Tống Úc từ chối thẳng thừng “Anh ấy không phải người trong showbiz, cũng hy vọng mọi người sẽ không làm phiền.”

Kí giả mở miệng, vẫn muốn hỏi tiếp.

Việc nên nói cũng đã nói xong, Tống Úc không muốn trả lời nữa “Vẫn là nên hỏi những câu có liên quan tới bộ phim là hơn.”

Cô chuyển lời sang cho Trình Nặc.

Những lúc như thế này, đạo diễn nên rút lui, nhường lại ánh hào quang cho diễn viên. Tống Úc vốn nghĩ là, sau khi liên hoan phim kết thúc, có lẽ tin tức này cũng sẽ qua đi. Trong showbiz nhiều người yêu đương như thế, còn cả ly hôn chia tay, không cần thiết cứ phải bám riết cô không buông

Nhưng kết quả không ngờ là, sau khi cô bị phỏng vấn, cư dân mạng lại điên cuồng lùng sục và tìm ra scandal ngày trước của cô và Chu Diễm.

Lại liên kết với những lời vừa bị phỏng vấn của cô, đặc biệt cô nhấn mạnh đây không phải là tình mới, cùng với việc Chu Diễm cũng là người hay mặc áo vest quần âu ra ngoài.

Dòng hashtag #Chu_Diễm_Tống_Úc_yêu_đương# ầm ầm xuất hiện trên đầu hot search.

-

Đại Học Bắc Kinh, 9 giờ 40 phút sáng, hai mươi phút trước tiết học thứ hai mỗi ngày. Thang máy trong tòa nhà hành chính thường đông đúc hơn trong khoảng thời gian này.

Bùi Chỉ đứng trong thang máy, anh nhìn đồng hồ một cái, lấy điện thoại từ trong túi quần ra, gửi một tin nhắn cho Tống Úc.

Thang máy dừng lại, có hai cô sinh viên bước vào, nói chuyện với nhau, không chú ý ra bên trong có người.

“Cho nên chị ấy trả lời chưa? Đã qua một đêm rồi.” Một cô gái trong đó hiếu kì hỏi.

“Chưa đâu, hai bên đều chưa trả lời, nhưng tớ cảm thấy 80% là đúng rồi.”

“Có điều top search bị xóa nhanh quá, cứ cảm thấy như càng giấu càng lộ ấy.”

“Đúng đấy, cậu không nói thì mình không biết, lúc sáng xem còn chưa có gì.”

Sau khi Bùi Chỉ gửi xong tin nhắn, anh cất lại điện thoại vào túi, cụp mắt xuống, bước dịch vào trong thang máy một bước. Bên tai anh là tiếng nói chuyện của hai cô sinh viên, không biết đang nói tới ai.

“Không phải thế à, không phải Chu Diễm năm ngoái lọt vào danh sách 100 người giàu nhất do Forbes công bố hay sao? Muốn dập chuyện này chỉ dễ như trở bàn tay thôi.”

“Nhưng anh ta muốn dập cũng khó mà, tuy là top search mất rồi nhưng tớ nhìn trên mạng đâu đâu cũng là hình ảnh tin tức hết.”

Nghe thấy hai chữ “Chu Diễm”, Bùi Chỉ không buồn động mắt, vẫn luôn cúi đầu, anh đặt ngón trỏ trên mặt đồng hồ gõ nhẹ, thái độ không kiên nhẫn cho lắm.

“Nhưng nói đi nói lại thì họ cũng xứng đôi thật đấy, tấm ảnh năm ngoái họ chụp trong buổi dạ hội từ thiện mình còn lưu đây này.”

“Ở đâu ở đây? Cho mình xem với.”

Hai cô sinh viên tụm đầu lại với nhau.

Lúc này, thang máy lại dừng ở một tầng, sau đó lại có thêm rất nhiều người đi vào. Họ nhường vị trí đứng vào sát mép, trước mặt Bùi Chỉ, cuộc nói chuyện lại càng rõ ràng.

“Chiếc váy màu xanh hồ ngọc này tuyệt quá, giống như tiên nữ ấy, đây là chiếc váy trong bộ sưu tập mới nhất năm nay đúng không? Lúc đó chị ấy đã mặc rồi.”

“Đúng đấy, hơn nữa những phụ kiện chị ấy đeo trên người cũng không phải là mượn đâu, đều mấy trăm vạn đấy, thuộc về bản thân chị ấy hết, thích đeo lúc nào thì đeo.”

“Mình còn nhìn trên douban thấy có bài viết nói hai gia tộc của họ là Thái Tử Đông Kinh xứng đôi với công chúa hào môn đấy.”

Nghe tới câu chuyện “Thái Tử Đông Kinh xứng đôi với công chúa hào môn”, Bùi Chỉ nhẹ cong khóe miệng, cảm thấy hơi buồn cười, nghe mãi từ nãy tới giờ, anh nghĩ có lẽ Chu Diễm yêu đương với cô minh nào đó rồi (Vợ anh đó anh ạ :V)

Có điều anh không quan tâm cho lắm, phần nhiều là coi như đang xem trò vui.

“Thôi xong, mình cảm thấy hợp đôi quá.”

“Đúng đó. Couple đẹp vậy ai không yêu chứ”

“Weibo cũng thêu dệt lên câu chuyện của họ rồi kìa.”

“Nhanh vậy à hahaha, tên nhóm CP là gì?”

“Gọi là couple YuYan, lấy tên từ Úc trong Tống Úc và Diễm trong Chu Diễm(*)”

(*) Tên của Tống Úc tiếng trung là宋郁 /Song Yu/, còn tên của Chu Diễm tiếng trung là 周琰 /Zhou Yan/, tên của Couple nhóm là 预言 /Yu Yan/ đồng âm nhưng khác nghĩa với từ Úc và Diễm

Động tác gõ mặt đồng hồ của Bùi Chỉ khựng lại.

Lúc này, thang máy dừng lại tại tầng một, mọi người trong thang máy ùa ra, hai cô gái này cũng vừa nói chuyện vừa ra ngoài.

Bùi Chỉ sững người ra đó rất lâu, cho tới khi thang máy đã trống không anh mới phản ứng lại được, sau đó sải bước đi ra.

Toàn bộ cuộc nói chuyện vừa rồi của hai cô sinh viên lại vang vọng bên tai anh, tâm lý xem kịch vui vừa rồi cũng biến mất. Anh mím chặt đôi môi mỏng, chau mày, gương mặt tối sầm lại.