Chương 7

Chiều hôm đó Trưởng Cung nữ đã truyền lại rất nhiều quy tắc trong cung cho cô .Có vài cô cung nữ được sắp xếp đến viện của nàng có chút trầm tính.Trong số các nô tì có một cô nô tì với mái tóc ngắn nhìn vô cùng trầm tính.Tối đến thấy cô cung nữ đó vẫn còn rất chăm chỉ làm việc .Thanh Nguyệt liền bảo Minh Lan gọi cô ấy đến.

Minh Lan đưa nô tì đó vào trong phòng Thanh Nguyệt đang ăn.

"Nô tì tham kiến Phụng Mỹ Nhân"

Cô nhìn kì từ trên xuống dưới của cô gái .Thấy cô nhìn có chút nhanh nhẹn mà cũng trầm tính : " Ngươi tên là gì ? ".

Cô nô tì kia ngẩng mặt lên nhìn Phụng Thanh Nguyệt xong rồi lại cúi đầu xuống :" Bẩm Nương Nương , nô tì tên là Di Hương ".

Thanh Nguyệt vẫn nhã nhặn ngồi ăn .Xong cô nói tiếp :" Ta nhìn ngươi rất vừa ý từ nay ngươi đi theo Minh Lan làm người hầu thân cận của ta ".

Nghe câu nói của Phụng Thanh Nguyệt, nô tì đó rất bất ngờ bởi khi ở các cung khác cô ta thương bị các nô tì khinh thường bởi gia đình cô ấy mang tội phản quốc tuy vậy cô vẫn được Hoàng Thượng ban ơn huệ sống tiếp : " Đa tạ nương nương đã trọng dụng thần!"

Trời cũng đã muộn , cung nữ cũng tranh thủ chuẩn bị nước nóng cho nàng.Trong lúc đang ngâm mình trong nước nóng .Thanh Nguyệt khẽ nhìn sang Di Hương đang đứng bên cạnh.Lúc này trong phòng không còn ai chỉ còn nàng , Minh Lan và Di Hương.Nàng mới cẩn thận khẽ giọng hỏi:" Di Hương em ở trong cung lâu chưa "

Chỉ thấy Di Hương khuôn mặt hơi ngơ ngác nhìn nàng : " Em nhập cung cũng được 3 năm rồi ạ "

Nghe được câu trở lời cô trâm ngâm nghĩ một lúc rồi tiếp tục hỏi

" Vậy em có gặp qua Phụng Hy Thục Nhân chưa ?"



Nghe thấy câu hỏi như vậy Di Hương khuôn mặt ngơ ngác nhưng cũng rất cẩn trọng.Cô chạy ra ngoài cửa phòng xác nhận không có ai ngoài đó mời từ từ trả lời câu hỏi của Thanh Nguyệt : " Nương nương, người mới nhập cung có điều người không biết đấy thôi...Hậu cung 2 năm qua sau cái chết của Phụng Hy Thục Nhân thì mọi người tuyệt đối không được nhắc tới cái tên đó."

Bất ngờ trước câu trả lời của Di Hương nàng lúc này có hơi xúc động nhưng vẫn từ từ gặng hỏi tiếp " Vậy muội có biết về cái chết của Phụng Hy Thục Nhân không?"

Di Hương thở dài một hơi rồi nói tiếp :"Nô tì chỉ nghe được thoáng lời truyền miệng của các nô tì khác Phụng Hy Thục Nhân Bị Hoàng Thượng cấm túc vào lãnh cung ,không lâu sau do bệnh nặng mà qua đời "

Nghe vậy Thanh Nguyệt có chút nhói đau trong tim , nhưng nàng vẫn cố hỏi tiếp :"Muội có biết vì sao người ấy bị phế vào lãnh cung không?"

Di Hương ngập ngừng nhưng vẫn trả lời câu hỏi đó :" Nô tỳ vốn là cung nữ thấp kém nên về lý do thì cũng không hiểu rõ cho lắm.Chỉ biết rằng có nhiều tin đồn là do nàng ấy hạ độc vào chén canh của Lan Phi."

Nghe đến đấy Phụng Thanh Nguyệt cũng khẽ gật nhẹ đầu, Cô ngụp khuôn mặt xinh đẹp mình vào chậu nước đầy cánh hoa hồng.Có nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu nàng , nàng tin rằng tỷ tỷ của mình sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy .

____________________________

Đêm hôm đó cô đang ngồi đợi Hoàng Thượng ghé thăm tẩm cung của mình.Chỉ thấy bên ngoài lúc này không một tiếng nói chỉ có một vài ánh sáng mập mờ từ những chiếc đèn l*иg được treo phía trên.Nàng nhìn sang Di Hương và Minh Lan có vẻ đã mệt mỏi : " Ta ngồi đợi ở đây là được rồi hai muội mau đi nghỉ đi!"

Minh Lan nghe vậy có chút ngập ngừng : "Nhưng tiểu thư!"

Thanh Nguyệt xua tay về phái Minh Lan :" Mau đi nghỉ ngơi đi "