Chương 5

Ngày hôm sau, Tô Diệp Mộ và Tô Tiểu Nam dậy sớm liền rời giường đi tới dọn dẹp phòng bếp, bây giờ là 7 giờ 10 phút, thì nghe thấy tiếng ấn chuông của hàng chuyển phát nhanh.

Người máy bị để ở góc nhà nghe thấy âm thanh chuông, màn hình trước ngực phát sáng, hai mắt mở to rồi di chuyển đến cửa nhà.

Nhân viên chuyển phát nhanh cũng là người máy, đưa hàng hoá chuyển phát nhanh đưa cho người máy và cúi chào rời đi trước khi cánh cửa bị đóng lại.

"A Anh ơi, 033 có thể di chuyển." Tô Tiểu Nam chạy lại cửa vào xoay người máy hai vòng kiểm trả, khuôn mặt nhỏ hiện lên sự phấn khích.

Tô Diệp Mộ nghe tiếng Tô Tiểu Nam kêu mình, từ phòng bếp vươn đầu ra xem thì thấy người máy đang cầm hộp hàng đang khập khiển di chuyển đến hướng cậu, nhìn có vẻ quái dị, nhưng lưng lại thẳng tấp nhìn như quân nhân.

"Chủ nhân, hàng của ngài đây......"

"Anh, tại sao nó lại gọi anh là chủ nhân?"

Tô Diệp Mộ lắc đầu cậu cũng không biết nữa, căn cứ vào hiểu biết của cậu thì bên trong người máy thường được cấy thông tin cá nhân của chủ, nhưng người máy này mới được Tô Tiểu Nam mang về hôm qua cơ mà, cậu thấy thật khó hiểu.

"Anh, chúng ta gọi nó là 033 luôn đi ha?" Tô Tiểu Nam rất yêu thích máy móc, cơ giáp, nếu không phải sợ bản thân đủ năng lực, cô bé đã đem đi nghiên cứu rồi.

"Em thích là được," Tô Diệp Mộ không có ý kiến: "Thời gian hẹn sắp bắt đầu rồi, chúng ta vào việc thôi!"

Tiếp nhận hàng hoá trên tay 033, Tô Diệp Mộ lấy nguyên liệu ra rửa sạch sẽ rồi sắp xếp lại, Tô Tiểu Nam được Tô Diệp Mộ đưa cho cô bé đầu cuối, cô chỉnh nó thành máy bay nhỏ tiến hành quay chụp phòng bếp 360 độ toàn diện.

Mọi thứ chuẩn bị đều ổn thoả, Tô Diệp Mộ dùng giọng nói điều khiển đầu cuối bật livestream:

"Chào mọi người, tôi là Tô Diệp Mộ livestream nấu ăn, bữa sáng hôm nay chúng ta sẽ nấu hai món là cháo tam tiên và bánh trứng."

Vừa dứt lời, Tô Diệp Mộ nhìn thoáng qua đã tăng lên 600 người xem, đối với người mới bắt đầu thì đây chính là khởi đầu tốt.

[ Quao chủ phòng đẹp trai quá đi! ]

[ a a a đúng kiểu người tui thích, chủ phòng có khí chất [ mê mẫn ] ]

[ Mấy lầu trên đừng nháo nữa, đây là kênh livestream nấu ăn ]

[ Chủ phòng bao nhiêu tuổi nhỉ, nhìn có vẻ còn nhỏ, thành niên chưa? ]

Về tuổi tác thì Tô Diệp Mộ hơi bất lực, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, tuổi thọ trung bình con người khoảng 250 tuổi sống thọ có thể 300 tuổi, độ tuổi thành niên ở đây là 25 mà Tô Diệp Mộ mới 23, cậu chưa thành niên.

Tô Diệp Mộ cố gắng lờ đi vấn đề trên, động tác lưu loát đổ gạo vào nồi chế lượng nước vừa phải vừa giải thích: "Chúng ta bắt tay vào làm thôi nào, bởi vì nấu cháo khá lâu nên phải nấu trước, mặt khác thời gian này có thể chế biến món khác, như vậy sẽ tiết kiệm chút thời gian."

[ Đừng vậy mà, mau cho tui biết nhiêu tuổi đi? ]

[ đúng òi, cậu thành niên chưa á? ]

[ Chủ phòng có phải là người phương Đông thuần chủng à? Có phải không, có phải không? ]

[ Lầu trên đừng nói coi, làm sao có thể xuất hiện được chủng loại còn quý hiếm hơn báo vật quốc gia ở đây chứ? ]

Lời này vừa nói ra, những người khác cũng ồn ào bình luận theo; may mắn thay Tô Tiểu Nam đã chỉnh lại làn đạn, cứ cách năm giây đầu cuối tự động lựa chọn làn đạn bất kỳ, nếu không phải đọc hết đống bình luận ồn ào này Tô Diệp Mộ đầu đau mất. Nhưng cũng không trách bọn họ tò mò được, sau khi tiến thời đại tinh tế diện mạo của nhân loại đều bị thay đổi, đặc biệt là đàn ông con trai đa phần trở nên cao lớn săn chắc hơn, những đường nét trên khuôn mặt trở nên lạnh lùng, kiên nghị. Bổng nhiên xuất hiện một thanh niên có khuôn mặt phương Đông, gương mặt nhu hòa, ngũ quan tinh xảo, khí chất lạnh lùng khiến mọi người phải kinh ngạc.

Hiện giờ gạo vừa mời bỏ vào nồi, những nguyên liệu khác chưa chế biến, Tô Diệp Mộ cảm thấy chắc do họ buồn chán. Vì thế, lấy thịt đã rửa sạch rồi giơ dao cắt từng lát thịt, khi người xem chưa kịp tiêu hoá chuyện gì xảy ra, gan heo và ruột heo bị Tô Diệp Mộ cắt thành từng miếng nhỏ.

[ Sử dụng dao thật, thật lợi hại ]

[ Cắt mỏng đến nỗi mặt trời có thể xuyên qua ]

[ Đó là cái gì? Ruột? Gan? Tôi sắp nôn rồi ]

[ Tôi có thể ăn được không? Tại sao tôi cứ nghĩ nó là món ăn đen tối! ]

[ Chủ phòng à, cậu nghèo đến nỗi đi ăn nội tạng động vật luôn đấy hả? ]

Với tay nghề thường giải quyết các nguyên liệu lạ, người ở thời đại này giống như người nước ngoài ở thế giới cũ của Tô Diệp Mộ, đặc biệt là thịt, họ sẽ không xử lý nếu mùi vị quá nồng.

"Ruột và gan tuy có mùi tanh nồng, nhưng chỉ cần xử lý tốt thì mùi sẽ không còn; Ví dụ như gan heo cần phải cắt từng miếng trước khi rửa, sau đó ngâm với nước tầm năm đến mười phút sau đó vớt ra để ráo, như vậy sẽ không còn mùi tanh; còn có ruột, dùng chiếc đũa xuyên vào rữa sạch bên trong, dùng muối xoa nắn, cho đến khi không còn bọt biển thì rửa sạch thêm lần nữa."

"Gan có chức năng làm sáng mắt thường được dùng để phòng đôi mắt bị cận thị, đồng thời khiến cơ thể bớt mệt mỏi."

Tô Diệp Mộ vừa giải thích vừa xử lý, sau khi làm sạch hai phần nội tạng thì Tô Diệp Mộ dùng rừng và muối ướp, đáng tiếc không có rượu ở đây.

[ hoá ra còn có tác dụng chữa bệnh nữa? ]

[ Chủ phòng hiểu biết nhiều thế? Cậu học y hả? ]

Tô Diệp Mộ ngơ ngác trả lời: "Đó không phải là kiến thức bình thường sao?"

Mọi người: "!"

Không biết sao có cảm giác bị chủ phòng vô tình coi thường.

Tiếp theo Tô Diệp Mộ làm bánh trứng, đầu tiên cắt nhỏ hành lá, trứng gà đánh tan sau đó bỏ hành và muối vào quấy đều lên, thêm một lượng bột mì vừa phải quấy bánh thêm lần nữa, cho đến khi hoàn toàn hoà quyện; thêm chút dầu mỏng, bột bánh trứng không cần quá dày chỉ cần một lớp mỏng.

[ Mùi gì vậy? Thơm quá đi! ]

[ khi nào có thể ăn? ]

Trong lúc mọi người nổ lực nuốt nước miếng, chỉ thấy Tô Diệp Mộ đột nhiên nắm chặt chảo nhẹ nhàng hất bánh, bánh trứng bay lên không trung lộn một vòng rồi quay về chảo tạo ra âm thâm xèo xèo, một mùi hương thơm của trứng cùng hành lá bốc lên, chưa tới mười giây, Tô Diệp Mộ tắt chảo bày bánh lên dĩa tròn, bánh trứng được chiên có màu vàng óng ánh nhìn là muốn ăn ngay lập tức.

[ Quao đây là võ cổ truyền hả? Mà tay đẹp quá]

[ Động tác này rất ngầu, hồi đó tui từng xem một đầu bếp biểu diễn trong cuộc thi Vua đầu bếp, một động tác tuyệt vời ít có người làm được ]

Khi người xem đang trò chuyện, Tô Diệp Mộ chiên tiếp cái thứ hai, xoay người liền thấy mọi người cầm đũa gắp thức ăn liên tục, không dùng đũa ăn thì cũng dùng dao nĩa, nhìn rất là náo nhiệt.

[ ăn ngon quá, trứng gà trước kia tui ăn vị kì lắm mà? ]

[ thơm quá ăn cũng ngon nữa, mẹ hỏi tui vì sao lại mà khóc ]

[ Tui cần " phi thuyền " này để làm gì? ]