Chương 48: Ngã xuống dòng nước lũ

Edit: Thẩm Thiên Lăng

Trận lũ lao nhanh ở hẻm núi tối tăm tàn sát bừa bãi, nhổ bật gốc cây hàng trăm năm cùng những tảng đá lớn, điên cuồng cuốn theo dã thú đang chạy trốn, chỉ còn lại tiếng chúng gào rống, thảm thiết mà tuyệt vọng.

Trái tim của mọi người đều bị nắm chặt bởi tiếng ầm ầm của lũ quét, vừa sợ hãi vừa tức giận, không ngừng đập mạnh.

“Mọi người, tăng tốc.”

Âm thanh phía sau càng ngày càng gần, Sở Thiếu Khuynh đã có thể cảm giác được hơi nước cuồn cuộn từ phía sau truyền đến.

Vòng tay có công năng thu âm phát âm, cho dù ba chiếc xe bay trước sau có khoảng cách, cũng không ảnh hưởng. Tây Trạch phía sau nghe được rõ ràng mệnh lệnh của Sở Thiếu Khuynh, chính là……

“Đội trưởng, xe của em hiển thị năng lượng giảm xuống, có lẽ....”

“Cái gì?”

Ngồi ở phía sau Tây Trạch, Tư Lạc Khắc la lên một tiếng, dùng sức lay eo Tây Trạch, kinh hoảng hỏi:

“Ý cậu là năng lượng đang suy giảm? Sao nó lại giảm xuống?”

“Làm sao tôi biết được?”

Tây Trạch cũng luống cuống, đằng sau là trận lũ theo đuôi không ngừng, hai bên hẻm núi bị mưa lớn rơi xuống, còn xuất hiện đất đá văng ra, tình hình này, bọn họ không thể dừng lại!

“Đội trưởng, phía trước có ngọn núi cao nhất kia, đủ năng lượng, chúng ta hẳn là có thể lên được.”

Phong Dĩnh quan sát địa hình, suy đoán nếu đi qua ngọn núi cao kia, bọn họ có thể đi ra khỏi hẻm núi, chỉ cần ra khỏi hẻm núi, họ sẽ an toàn.

“Tây Trạch……”

“Đội trưởng, không được, xe đang rung lắc, Tư Lạc Khắc, anh đừng có nhúc nhích, anh cmn động đậy cái gì, đừng có kéo tay tôi.....”

“Tư Lạc Khắc, cậu bình tĩnh lại……”

“Không, tôi không muốn chết, mau chạy đi, a.......”

Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt, nguồn năng lượng không đủ, thân xe không thể duy trì ổn định dưới cơn gió mạnh.

Lúc này không ai nghĩ tới Tư Lạc Khắc bất ngờ nắm lấy cánh tay của Tây Trạch, khiến Tây Trạch không thể điều khiển được xe bay, trên không trung lật xe.

Chiếc xe bay mang theo hai người từ trên cao rơi xuống, khi nó rơi được khoảng 10 mét, Tư Lạc Khắc đột nhiên từ trên xe ngã xuống, chiếc xe bay vì giảm trọng lượng lập tức bay lên cao, nhưng mà còn Tư Lạc Khắc.....

Phòng phát sóng trực tiếp mọi người trừng lớn mắt, không thể tin tưởng nhìn một màn trước mắt này, một mạng người, ở trước mắt bọn họ từ trên cao rơi xuống dưới, phía dưới là dòng nước gầm thét cùng dã thú điên cuồng.

Cậu ấy chắc chắn sẽ chết, tất cả mọi người đều nghĩ vậy, bao gồm cả chính bản thân Tư Lạc Khắc.

Cậu đột nhiên nhớ tới ngày gặp con chim dơi, đội trưởng nói với cậu: Hãy giống như một người đàn ông.

Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một chiếc xe như con chim bay xẹt qua, người sắp rơi xuống đáy vực biến mất, theo xe bay lên trên nhìn tới, trận lũ bất ngờ ầm đến, lấp đầy hẻm núi, vô số dã thú phải bỏ mạng tại đây.

Với toàn bộ năng lượng được bổ sung, xe bay lấy tốc độ kinh người bay qua dòng nước lũ, hạ cánh ở đỉnh núi cao nhất. Mọi người hoảng loạn xuống xe, chạy về phía Sở Thiếu Khuynh.

“Đội trưởng!”

Mỹ Hi là người đầu tiên khóc, ở trên cao, cô nghe được rõ ràng âm thanh cánh tay đội trưởng bị trật khớp, nhưng anh vẫn kiên trì giữ chặt Tư Lạc Khắc hơn 10 phút, mặt anh đau đến tái xanh.

“Đội trưởng, Tư Lạc Khắc, anh thấy thế nào rồi?”

Tây Trạch vươn tay muốn xem tay của đội trưởng, lại không dám đυ.ng vào, quay đầu nhìn Tư Lạc Khắc đang nhũn ra nằm trên đất, tâm tình phức tạp, nhưng may mắm không xảy ra việc gì:

“Cậu có nơi nào không thoải mái không?”

Tư Lạc Khắc yên lặng, hai mắt vô thần nhìn lên trời, nghe được Tây Trạch hỏi, xoay người đem đầu vùi vào trong cánh tay, chậm rãi, truyền ra tiếng khóc.

“Để tôi nhìn xem.”

Phong Dĩnh đè lại cánh tay Sở Thiếu Khuynh, thật cẩn thận cởi bỏ nút thắt, kéo ra, nhìn thấy cánh tay anh sưng tấy, dần dần chuyển sang màu tím đen, Phong Dĩnh sắc mặt trầm xuống, không nói một lời lôi kéo anh đi hướng xe bay, lấy ra máy trị liệu trong hòm thuốc.

“Tôi sẽ bắt đầu nắn khớp trước, sau đó trị liệu, chịu khó một chút.”

“Có thể hay không?”

Sở Thiếu Khuynh có chút ngạc nhiên, hắn cũng biết thật nhiều thứ.

“Ưʍ.”

Sở Thiếu Khuynh kêu lên một tiếng, người này thế nhưng trong lúc anh đang nói chuyện liền ra tay.

Thiết bị trị liệu không phải là vạn năng, nó có thể điều trị chấn thương ngoài da nhanh chóng, có thể điều trị trật khớp, tắc nghẽn và sưng tấy, nhưng các mô mềm sẽ không lành trong một thời gian ngắn.