Chương 2- 2

edit: tieuchanh

Lúc này, tất cả mọi người đều bàng hoàng trước cái tát và trách mắng bất ngờ của Trần Dao Dao . Tuyết Ngưng đó bị một bạt tai đột ngột đánh đến đau cả mặt mũi, cho tới bây giờ nàng chưa thấy qua Dao phi hung dữ như vậy, vì vậy phốc một tiếng quỳ sụp xuống đất, nước mắt không kìm hãm được rớt xuống, vội vàng dập đầu nói: "Nô tỳ sai rồi, nhất thời lỡ lời, xin Dao phi nương nương thứ tội!"

Dao phi vốn là phi vị, cấp bậc cao hơn so với Kỳ tần , chỉ là bởi vì nàng là một người nhân hậu cho nên bình thường đều là tỷ muội tương xứng cùng Kỳ tần, cho tới bây giờ không có bày ra tư thế và khuôn mặt của phi tử . Đối đãi gia nhân cũng nổi danh là hòa khí, cơ hồ cho tới bây giờ không có nổi giận đánh chửi qua cung nữ thái giám.

Vì vậy Tuyết Ngưng liền không đem nàng coi ra gì, nói lời này với Kỳ tần ngay trước mặt nàng .

Nhưng không nghĩ tới, hôm nay Dao phi giống như thành con người khác vậy, lại ngay mặt cho nàng một cái tát cùng quát mắng nàng, hạ thủ dứt khoát, giọng điệu nghiêm nghị, vẻ mặt không giận mà uy. Tuyết Ngưng giờ mới hiểu được Dao phi thực là đứng hàng phi vị, ở trên chủ tử của nàng , uy nghiêm không thể xâm phạm, cấp bậc không cho vượt quyền.

Lan Châu ngơ ngác nhìn Trần Dao Dao cũng có chút hù dọa, trong lòng âm thầm cảm thán, chủ tử của mình hôm nay lại mạnh như vậy ! So với bình thường thi như hai người các nhau vậy!

"Nương nương nói thật đúng a!" Nàng cảm thán tự lẩm bẩm.

Lúc này trên mặt Kỳ tần lúc đỏ lúc trắng. Đánh chó phải ngó mặt chủ, giờ phút này Dao phi đánh chửi Tuyết Ngưng tương đương chính là đang đánh mắng nàng, tuy là nói cho Tuyết Ngưng nghe, nhưng cũng là cho nàng nghe.

Mặc dù nàng bình thường kêu Dao phi là tỷ tỷ , nhưng trong lòng bản thân cũng biết nàng ta là phi, mình là tần, nàng ta là đích nữ phủ Tướng quân , mình là thứ nữ của một gia đình nhỏ, đây cũng chính là điểm mà nàng cực kỳ quấn quít cực kỳ oán hận !

Dựa vào cái gì xuất thân của Trần Dao Dao liền cao quý hơn bản thân mình? Bàn về dung mạo bàn về tài năng mình đều không kém, nhưng chỉ có thể ở dưới nàng ta . Nàng âm thầm thề sẽ có một ngày nhất định phải đem nàng ta giẫm đạp dưới chân mình, lấy được hết thảy những gì trước kia nàng không có được !

"Tỷ tỷ bớt giận! Nha đầu này hồ ngôn loạn ngữ, là ta ngày thường dạy dỗ không nghiêm, mới để cho nàng như vậy không có trên không có dưới chẳng phân biệt được tôn ti lễ nghi. Ta trở về nhất định sẽ trừng phạt nàng thật tốt!" Mặc dù trong lòng Kỳ tần dời sông lấp biển nhưng nàng hết sức che giấu ưu tư của mình, tận lực giữ ổn định giọng.

"Là ai ở nơi đó làm ầm làm ĩ?" Lúc này, cách đó không xa đột nhiên truyền tới một thanh âm.

Mọi người quay đầu nhìn lại, đúng là Hoàng quý phi đang đi về phía này.

Trần Dao Dao vẻ mặt mộng bức, cảnh này trong cuốn sách gốc cũng không có Hoàng quý phi nha, tại sao nàng lại ở đây? ! Chẳng lẽ vừa rồi ở đây tiếng ồn ào náo nhiệt quá đã thu hút nàng ta từ nơi khác tới?

Trong hậu cung đến nay vị trí trung cung hiện đang bỏ trống , ứng viên cho vị trí Hoàng hậu vẫn chưa được xác định, dĩ nhiên là Hoàng quý phi chưởng quản hậu cung, là người phụ nữ có quyền thế nhất cả hậu cung .

Mọi người thấy Hoàng quý phi tới, ngày sau đó đều nhanh chóng hành lễ. Hoàng quý phi là đích nữ của Tể tướng đương triều, thân phận tôn quý, lại là thanh mai trúc mã của Hoàng thượng, cho nên mọi người đều rất tôn kính nàng, nghĩ đến không ngoài dự liệu sau này Hậu vị nhất định là của nàng.

"Dao phi Kỳ tần, là hai người các ngươi ở chỗ này a. Thế nào? Ta mới vừa làm sao nghe được có tiếng ồn ào." Hoàng quý phi hỏi.

Còn không chờ Kỳ tần mở miệng, Trần Dao Dao hấp tấp nói: "Hồi, Quý phi nương nương, là nha hoàn bên người Kỳ tần không hiểu chuyện, thϊếp lúc này mới dạy dỗ nàng. Thϊếp vốn không là người dễ nổi giận, chẳng qua là lúc này Thái hậu đang gấp rút triệu tập Kỳ tần, nha đầu này không vội vàng phục vụ chủ tử đi Từ Ân cung, ngược lại kéo dài thời gian, thϊếp là lo lắng lỡ chuyện Thái hậu trách tội xuống sẽ không tốt."

Kỳ tần vốn còn muốn hàm hồ kỳ từ lừa bịp, không nghĩ tới bị Dao phi đoạt trước, trong lòng nàng rất là khó chịu.

Hoàng quý phi liếc mắt nhìn Tuyết Ngưng đang quỵ xuống đất, trên mặt có dấu ấn năm đầu ngón tay , âm thầm cũng có chút ngạc nhiên bình thường người nhân hậu Dao phi hôm nay lại đánh người ? Ngược lại là thật hiếm thấy. . . Bất quá nếu liên quan đến Thái hậu, ngay cả nàng tự nhiên cũng không dám thờ ơ.

Vì vậy nàng mở miệng nói: "Đã là Thái hậu triệu kiến, thì còn không mau đi, để cho lão nhân gia ngài đợi lâu sốt ruột cũng không tốt."

Kỳ tần vội vàng đáp lại: " Dạ, thϊếp không dám thờ ơ, vậy thì đi Từ Ân cung." Nếu Hoàng quý phi cũng lên tiếng, bây giờ nàng ta đứng đầu hậu cung , nàng ta ra lệnh nàng sao có thể dám không nghe theo.

"Cung nhân bên cạnh mình phải dạy dỗ thật tốt , có thể để cho Dao phi động thủ, xem ra nhất định là càn rỡ có chút khoa trương." Hoàng quý phi nhìn Tuyết Ngưng cười lạnh nói.

Tuyết Ngưng lúc này quỵ xuống đất run lẩy bẩy, nàng rất sợ Hoàng quý phi cho nàng trừng trị cái gì , đó cũng không phải là vấn đề của một bạt tai.

"Thϊếp dạy dỗ nô tỳ bất lực, xin Quý phi nương nương cùng Dao phi nương nương thứ tội! Sau này nhất định sẽ dạy dỗ thật tốt, cẩn tuân Quý phi nương nương dạy dỗ."

"Được rồi, mau đi đi." Hoàng quý phi lãnh đạm nói.

Kỳ tần rất sợ chọc cho Hoàng quý phi mất hứng hoặc để lại ấn tượng xấu cho nàng, vì vậy vội vàng kéo Tuyết Ngưng, hướng về phía hai người bọn họ vái chào nói: "Thϊếp cáo lui." Rồi sau đó rời đi Ngự Hoa Viên đi Từ Ân cung.

"Đa tạ Quý phi nương nương!" Lúc này Trần Dao Dao đối với Hoàng quý phi chào một cái tỏ vẻ cám ơn.

Hoàng quý phi khoát tay một cái liền tiếp tục đi về phía đình xa xa đi tản bộ.

Trần Dao Dao không nghĩ tới khiển trách của nàng đối với Tuyết Ngưng lại đưa tới Hoàng quý phi, mà sự xuất hiện đột ngột của Hoàng quý phi đã hỗ trợ thành công điều động Kỳ tần, cũng coi là chó ngáp phải ruồi đi.

Bằng cách này, vì vậy Trần Dao Dao tiếp tục ở dưới tàng cây hoa lê chờ đợi, theo lý thuyết, Hoàng thượng rất nhanh sẽ xuất hiện, dựa theo tình tiết vở kịch hắn chính là ở dưới tàng cây hoa lê cùng Kỳ tần "Vô tình gặp được " .

Ngự Hoa Viên vào đầu mùa xuân phong cảnh vô cùng xinh đẹp, đình đài lầu các, cầu nhỏ nước chảy, rường cột chạm trổ *, khắp nơi toát lên vẻ ưu nhã tinh xảo cùng khí phái hoàng gia .

雕梁画栋 [diāoliánghuàdòng] rường cột chạm trổ (ví với nhà cửa hoa lệ)

Cái này còn là lần đầu tiên Trần Dao Dao tới Ngự Hoa Viên, rốt cuộc vào lúc này có rãnh rỗi thưởng thức một phen, không khỏi có chút giống như bà Lưu vào vườn ngắm cảnh*, cảm thấy ánh mắt cũng không đủ dùng, trong lòng phát ra xúc động, quả nhiên Ngự Hoa Viên trong hoàng cung cổ đại không phải nói phét! Thật đẹp a!

刘姥姥进大观园 “Bà Lưu vào vườn ngắm cảnh” là hình ảnh ẩn dụ để chỉ những người chưa từng nhìn thấy đã đến một thế giới hoa lạ và mới lạ. Nó có thể được sử dụng để chế giễu những người thiển cận và thiếu hiểu biết , và nó cũng có thể được sử dụng để hạ mình hoặc cười nhạo bản thân.

Nhưng phong cảnh tuy tốt, Trần Dao Dao cảm thấy bây giờ khẩn yếu nhất là hoàn thành nhiệm vụ, nàng trong lòng nghĩ thầm, Hoàng thượng tới nhanh lên một chút đi, tới ta hảo sử dùng kỹ năng " Cả Vườn Xuân", sau đó là có thể giữ được dung nhan hôm nay sẽ không thay đổi xấu, sau đó ta liền có thể trở về trong cung tiếp tục nằm ăn ăn uống uống , a ~ Nhắc tới thật là nhớ chiếc giường quá đi ~

Song hành với làn gió xuân nhẹ nhàng trong lành, chỉ thấy xa xa có một màn vàng tươi dần dần đi tới bên này, vàng tươi đó ở trong xuân sắc nhàn nhạt hết sức nổi bật lại rất hợp với tình thế, sáng ngời như nắng ấm ngày xuân.

明黄色 <>

Trần Dao Dao biết, là Hoàng đế cửu ngũ chí tôn đang hướng nàng đi tới.

edit: tieuchanh