Chương 1-4:

Tiếp tục đun lửa, hong khô nước trong nồi, cho thêm chút dầu ăn còn sót lại trong can, dầu nóng thì đập hai quả trứng cho vào, chiên vàng hai mặt, cho nước vào đun sôi, nước dùng chuyển sang màu trắng sữa lơ lửng một lớp dầu hoa đẹp mắt, tạo thành một nồi "nước dùng" phiên bản đơn giản…

Mì sợi cho vào nồi, theo nước sôi lăn tăn, nhìn sắp chín thì cho rau khô vào.

Cải trắng khô hút no nước dùng, dần trở nên mềm mại, hơi lạnh trong nhà bếp tan biến, thay vào đó là hương thơm ấm áp lan tỏa của thức ăn.

Hương thơm này đương nhiên không chỉ quanh quẩn trong gian bếp tồi tàn, từ lâu đã theo cái sân nhỏ, cách vài bước chân, chui qua khe cửa sổ, bay vào sương phòng.

Bụng của Ngu Cửu Khuyết lại không kìm được kêu lên hai tiếng, y lặng lẽ nuốt nước bọt, ngón tay siết chặt dây lưng.

Y biết mình mất trí nhớ, cả người thương tích, bị người ta xem qua loa răng miệng, sau đó tùy tiện bán đi như gia súc, ở nha hành nhiều ngày, y chưa từng được ăn một bữa no.

Trong đầu vẫn còn lưu lại hình ảnh Tần Hạ mang theo mùi rượu nồng nặc, đè y trên giường xé quần áo, dù sau đó Tần Hạ đột nhiên như tỉnh rượu, trở nên khách sáo lễ phép, còn chủ động đề nghị đi nấu mì, Ngu Cửu Khuyết vẫn không quá tin tưởng.

Dù sao y cũng chỉ là phu lang mà đối phương bỏ ra năm lượng bạc để mua, khế ước bán thân đều nằm trong tay người nọ, y không có tư cách ngang hàng.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Ngu Cửu Khuyết chợt tối sầm.

Khi Tần Hạ bưng hai bát mì vào sương phòng, nhìn thấy Ngu Cửu Khuyết vẫn giữ nguyên tư thế như khi hắn ra ngoài, co rúm người vào góc giường, như đang cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình.

Hắn nghĩ đến cảnh ngộ tối nay của Ngu Cửu Khuyết trong nguyên tác, không khỏi có chút cảm khái.

Vạn sự đều có nhân quả, chỉ cầu Tần Hạ hắn nhổ bỏ ác nhân, ngày sau cũng có thể tránh kết ác quả.

"A Cửu, qua đây giúp ta đóng cửa, trong nhà chỉ có chút hơi ấm này, đừng để nó tản ra."

Tần Hạ cố ý phá vỡ bầu không khí yên tĩnh ngượng ngùng, cố tình thân thiết nói chuyện với Ngu Cửu Khuyết.

A Cửu là tên do mấy tên buôn người tuỳ tiện đặt, chó ngáp phải ruồi thế nào lại vừa vặn hợp với tên thật của Ngu Cửu Khuyết, Tần Hạ là người biết được nội tình, gọi cũng cực kỳ thuận miệng.

Ngu Cửu Khuyết đầu tiên là sửng sốt, khi nhìn thấy Tần Hạ quả thực bưng hai bát mì vào, tim y đập thình thịch hai tiếng.

Ngu Cửu Khuyết theo lời xuống giường đóng cửa, gió lạnh ùa vào mặt, thổi cho y lại run lên một trận.

Đợi đến khi quay người lại, thấy Tần Hạ đã bày mì nóng trên bàn, còn vẫy tay gọi y, nói: "Ngẩn người làm gì? Nhanh qua đây, nhân lúc còn nóng ăn cho ấm người."

*Sương sương bát mì trứng:Phu Lang Nhỏ Yếu Đáng Thương Lại Là Trù Thần! - Chương 1-4: