Chương 57

Vì thư kí Lâm bị thương nên công việc của cậu ta được Mạc Ân Nhi thay thế tạm hai tuần.

Thật ra thư kí Lâm có thể đi làm lại sớm rồi, cậu ta là người ham công tiếc việc mà, nhưng mà lệnh bí mật của Diệp Ngôn là bảo thư kí Lâm cứ ở nhà tịnh dưỡng, đợi khi nào vết thương khỏi hẳn rồi đi làm lại cũng được.

Diệp Ngôn cũng không để thư kí Lâm ngồi không mãi, biết người đi cùng mình bấy lâu nay còn chưa có vợ, à nghe đâu còn chưa có bạn gái hay yêu đương gì, cô tốt bụng đã sắp xếp sương sương vài chục cô gái để cho thư kí Lâm đi xem mắt trong hai tuần, nếu thích ai hay hợp với ai Diệp Ngôn cũng sẵn lòng tác hợp cho cậu thư kí siêng năng làm việc này.

Đấy là sự tốt bụng có kế hoạch thôi, thật ra cô muốn làm việc cùng nàng xem cảm giác ra sao ấy mà.

Sau khi đi làm lại, nàng không biết mình đi làm hay đi chơi nữa, Diệp Ngôn cứ một chút sẽ sang phòng làm việc xem nàng thế nào, có mệt hay không.

Mạc Ân Nhi tiếp thu rất nhanh, trước khi đến đây làm việc thư kí Lâm cũng tận tình nói mọi thứ cần giải quyết và làm thế nào, nên bây giờ thế tạm cậu ta nàng cũng không gặp khó gì.

Diệp Ngôn ngồi trong phòng làm việc của mình, không nhìn thấy Mạc Ân Nhi lòng cô lại khó chịu, chỉ cần nhìn thấy nàng thôi tâm trạng cô liền thoải mái hơn, không bức rứt như bây giờ.

Cuối cùng vẫn không nhịn được, Diệp Ngôn nhấn nút gọi Mạc Ân Nhi sang phòng làm việc của mình.

Nàng gấp gáp đi qua, đẩy cửa đi vào.

" Chị cần gì sao?" Mạc Ân Nhi nhìn cô hỏi.

Diệp Ngôn liền đứng dậy, cô tiến ra đằng sau nàng, đẩy nhẹ Mạc Ân Nhi nằm lên bàn.

" Này..." Mạc Ân Nhi định bật lên thì cô nhanh tay hơn nàng, giữ chặt Mạc Ân Nhi lại, không để nàng nhúc nhích.

Hôm nàng xuất viện về, cô đưa nàng đi tắm chung, cuối cùng vừa tắm xong cô liền làm trò xấu xa ngay trong phòng tắm, khiến toàn thân nàng không còn sức lực. Diệp Ngôn là con người có ham muốn cao, một khi đã làm phải làm cho thỏa cô mới buông.

" Đây là công ty đó..." Mạc Ân Nhi đỏ mặt nhìn cô, cái người này trong đầu không còn nghĩ cái gì trong sáng hơn được sao? Ở đây là công ty mà còn đè nàng ra thế này được.

" Chị mặc kệ " Diệp Ngôn nói, cô cúi xuống cắn nhẹ lên vành tai của nàng.

Mạc Ân Nhi trông mê người thế này, cô làm sao chịu được đây? Mỗi khi thấy nàng, cô chỉ muốn ôm nàng lên giường và làm chút chuyện hư hỏng thôi.

" Diệp Ngôn...ưʍ.. chị dừng lại cho em " Mạc Ân Nhi muốn phản kháng lại, nhưng người này đã biết rõ điểm yếu và chỗ nhạy cảm của nàng, cứ được chỗ đó mà tiến tới.

" Em nhạy cảm thật đó " Diệp Ngôn đưa tay tiến xuống váy cô, từ từ vuốt ve đùi của nàng.

Mỗi khi bị Diệp Ngôn chạm vào thế này người nàng chỉ biết nghe theo cô, chứ nàng không thể làm theo ý mình được. Bàn tay của cô đúng là...

Diệp Ngôn thấy nàng đang phối hợp tốt với mình, nhìn Mạc Ân Nhi dưới thân mình:" Vợ, chị muốn làm chuyện hư hỏng ở phòng làm việc".

" Sẽ kíƈɦ ŧɦíƈɦ lắm đó ".

...

Cuối cùng là Mạc Ân Nhi chịu thua với cô, bị con sói hoang Diệp Ngôn này ăn ngay tại phòng làm việc, nàng đã mệt đến ngủ thϊếp đi trong phòng nghỉ của cô.

" Mình có nên cho thư kí Lâm nghỉ hẳn một tháng không nhỉ " Cô cảm thấy làm chuyện đó ở phòng làm việc đúng là rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng lại nhảy cảm hơn, có lẽ thỏ con thích thập thò lén lút như vậy.

Về nhà cô nên thử trong nhà bếp và ban công luôn không nhỉ? Chắc chắn Mạc Ân Nhi sẽ rất thích đây.

...

Phía thư kí Lâm thì ngày ngày rảnh rỗi chỉ đi xem mắt chứ không làm gì cả, biết đây là ý tốt Diệp tổng cho mình, cũng biết rõ Diệp Ngôn đang ngầm ám chỉ điều gì với mình.

Mặc kệ đi, cậu đã không yêu đương suốt một thời gian dài như vậy, bây giờ thư kí Lâm cậu cũng nên nhân cơ hội này mà thư giản nghỉ ngơi cho tốt, cũng nên nghĩ đến chuyện lập gia đình, ngày ngày ăn cẩu lương của Diệp tổng cũng không tốt đâu.

Hôm nay cũng không phải thư kí Lâm nữa, cậu bây giờ là Lâm Phi Phàm mà!

" Xin lỗi, tôi đến trễ rồi ".

Một cô gái với mái tóc dài bước đến chỗ thư kí Lâm, cô ấy cúi đầu ngại ngùng nói, mái tóc dài cũng mới cách ăn mặc đầy tiểu thư, trông rất dịu dàng và xinh đẹp như tiên nữ.

" Không sao, không sao, tôi chỉ mới đến thôi ".

Đúng là Diệp tổng cao tay, lại tìm được đối tượng cho Lâm Phi Phàm cậu đây một cô gái xinh đẹp như tiên nữ giáng trần thế này.

" Chào...chào anh " Dung Chỉ có chút e ngại, cô không phải người biết bắt chuyện hay trò chuyện cùng người lạ thế nào.

" Chào cô, tôi là Lâm Phi Phàm, mọi người hay gọi tôi là thư kí Lâm, còn tiểu thư đây?".

Lâm Phi Phàm liền hào hứng bắt chuyện với cô gái trước mắt, xinh đẹp thế này, yêu kiều thế này, đúng là đàn ông nhìn vào chỉ muốn che chở bảo vệ ngay thôi.

" Tôi...tôi là Dung Chỉ...".

Xem ra thư kí Lâm sắp thoát khỏi kiếp FA rồi!