Chương 121

Trước khi nàng hỏi, Trương Hà lại nói: “Chúng ta cũng đã thảo luận với các thợ thủ công về việc tu sửa nội thất rồi, đại khái là đã có thể xác định được một phương án, ta nói cho ngươi một chút.”

Trương Hà lấy bản vẽ ra, giải thích cặn kẽ cho Chiêu Doanh: “Trong quá trình sửa chữa có lẽ sẽ có một số bộ phận cần phải sửa đổi, chúng ta cần kiểm tra nó thường xuyên, căn cứ vào tình hình cụ thể để điều chỉnh.”

Sau khi nghe xong, Chiêu Doanh gật đầu, giống như Công bộ thường xuyên đến xem phủ trưởng công chúa để tu sửa, một là để giám sát, hai là nếu có chỗ nào không hài lòng thì có thể kịp thời điều chỉnh.

Trong hai tháng tiếp theo, tâm tư của ba người họ đều đặt ở quán ăn, cuối cùng đến giữa tháng năm, mọi thứ đã thỏa đáng, cửa hàng có thể khai trương.

Vào ngày chính thức khai trương, Chiêu Doanh mặc xiêm y bình thường, cùng Trương Hà và Tằng Hi vén tấm lụa đỏ trên bảng hiệu, sau khi tiếng pháo náo nhiệt qua đi, chưởng quầy Trương Hà liền đứng dậy đến xem náo nhiệt, tuyên bố với các bá tánh:

“Quán ăn “Chó Ngon” chính thức khai trương. Tất cả khách hàng đến dùng bữa trong vòng bảy ngày tới quán ăn sẽ được giảm giá 2 phần cho tất cả các món ăn, còn được tặng một món ăn.”

Tên quán ăn là do Chiêu Doanh các nàng cùng nhau nghĩ, ở Du Châu, đây là một danh ngôn, ý là yêu thích đồ ăn, người thích ăn. Mà ngày khai trương bán hạ giá này cũng là một phương pháp mà ba người họ cùng thương lượng, chủ yếu là vì hấp dẫn khách hàng, Trương Hà rất tin tưởng vào đại trù, nàng ấy tin rằng nếu khách đến đây một lần thì nhất định sẽ đến lần thứ hai.

Sau khi nghĩ lễ khai trương kết thúc, Tằng Hi và Trương Hà bận rộn làm việc trong quán ăn, Chiêu Doanh không ở lại lâu, bởi vì hôm nay là sinh thần của Chu phu nhân, mẫu thân của Lại bộ Tả thị lang Chu Mặc, Chu gia đã gửi thiệp mời, vậy nên hôm nay nàng phải đến Chu gia dự tiệc.

Chiêu Doanh về Đoạn phủ trước, Đoạn Lăng đang ở trong nhà chờ nàng, nàng được nha hoàn hầu hạ thay y phục trang điểm cho nàng, nhanh chóng chỉnh lại mình ổn thỏa, sau đó mới cùng Đoạn Lăng đi tới Chu gia.

Thời điểm hai người tới nơi có chút muộn, nhưng cũng không tính là thất lễ, người của Chu gia nhiệt tình nghênh đón bọn họ đi vào trong phủ. Bởi vì nam nữ được tách ra ngồi vào vị trí khác nhau, cho nên từ cửa phủ Chiêu Doanh và Đoạn Lăng cũng đã tách ra, Chiêu Doanh được đại tiểu thư Chu gia mời tiến vào nội viện.

Chu phủ dựng sân khấu kịch, mời người của Dương Hỉ Ban tới hát hí khúc, Chiêu Doanh vừa đến, hai người trên đài ngừng lại, cùng một loạt người dưới đài cúi người hành lễ.

Sau khi hai bên chào hỏi nhau, Chiêu Doanh ngồi bên cạnh Chu phu nhân, Chu phu nhân cho người lấy quyển sách tới, để Chiêu Doanh có thể chọn khúc kịch mình thích.

Chiêu Doanh lắc đầu nói: “Không cần đâu, ta tới chỉ là nghe náo nhiệt, cứ tiếp tục diễn khúc kịch vừa nãy đi.”

“Vâng.” Chu phu nhân nhấc tay để ra hiệu cho người xuống phân phó, rồi sau đó người trên đài tiếp tục hát.

Chỉ là hát chưa được hai câu, Chiêu Doanh đã phát hiện ra người đứng trên đài diễn hí khúc không giống như lúc trước Đoạn Lăng đưa cô đi nghe, nàng lập tức mất hứng thú. Sau khi nghe một lúc, Chiêu Doanh không nhịn được che miệng ngáp một cái.

Chu phu nhân đúng lúc nhìn thấy động tác của Chiêu Doanh, nàng liền đề nghị: “Nếu như trưởng công chúa cảm thấy nghe hí kịch nhàm chán, chi bằng đi dạo chơi ở trong vườn, đúng lúc hoa hồng trong vườn đang nở rộ.”

Chiêu Doanh nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu đồng ý, Chu phu nhân lập tức bảo Chu đại tiểu thư đưa Chiêu Doanh đến hoa viên để ngắm hoa hồng nở. Trong hoa viên Chu phủ trồng nhiều loại hoa hồng quý đủ màu sắc, vàng trắng đỏ có đủ, đan xen lẫn nhau trông vô cùng đẹp, nhìn qua như là cầu vồng ở trên trời, rực rỡ sắc màu.

Chiêu Doanh và Chu đại tiểu thư vừa cùng nhau tán gẫu, vừa ngắm nhìn thưởng thức hoa hồng đang nở, dáng vẻ của hai người lúc này thả lỏng thoải mái hơn so với khi nghe hí kịch rất nhiều. Chu đại tiểu thư biết Chiêu Doanh có quen với Trần gia, liền nói chuyện cùng với Chiêu Doanh:

“Vốn dĩ cũng gửi cả thϊếp mời đến Trần gia, nhưng Trần gia phu nhân dường như thân thể không khỏe, nên không có đến đây.”

Chiêu Doanh nhẹ gật đầu: “Liễu thẩm đúng là đang bị bệnh, nhiễm phong hàn, nhưng bệnh tình không nghiêm trọng, chỉ là vẫn ho kịch liệt, thế nên vẫn không đến nhà để chúc mừng được.”

Hôm qua nàng vừa đi thăm Liễu thẩm, biết tình hình bệnh của Liễu thẩm không nghiêm trọng lắm, nàng mới yên lòng.

Hai người đi dọc men theo con đường đá nhỏ dạo quanh vườn, trên đường đi gặp không ít tiểu thư công tử, hầu hết mọi người đều lễ phép hành lễ, sau đó đi ngang qua nhau. Ngẫu nhiên có mấy vị tiểu thư thấy Chiêu Doanh liền muốn tiến lên bắt chuyện, đều bị dăm ba câu của Chu đại tiểu thư mà chặn ngược trở về. Nói tóm lại, Chiêu Doanh cảm thấy đi dạo vườn hoa cùng với Chu đại tiểu thư vô cùng thư thái.

Mắt thấy canh giờ cũng không sai biệt lắm, hai người cần phải trở về, không ngờ ở dưới tàng cây lại gặp phải một người đã từng gặp qua một lần.