Chương 123

Cảm xúc của Chiêu Doanh hơi không đúng, người phát hiện ra điều này là người phần lớn thời gian ban ngày đều ở cùng với Chiêu Doanh - Tằng Hi. Tằng Hi yên lặng quan sát hai ba ngày, phát hiện ra tình hình cảm xúc của Chiêu Doanh vẫn không thay đổi, thế là nàng quyết định tìm cơ hội trò chuyện cùng Chiêu Doanh một chút.

Đoạn Lăng mấy ngày hôm nay không ở nhà, nhưng sáng sớm hôm nay hắn đưa tin nói buổi tối sẽ về nhà, muốn ăn bánh bao nhân thịt, Chiêu Doanh nghe vậy muốn tự tay xuống bếp làm cho Đoạn Lăng, sau khi ăn xong bữa tối, Chiêu Doanh đi đến phòng bếp, nhân cơ hội này, Tằng Hi phái bọn nha hoàn đi ra ngoài, để mình và Chiêu Doanh cùng nhau ở trong bếp làm bánh bao.

Bên này Chiêu Doanh làm nhân thịt, bên kia Tằng Hi làm lớp da bọc bên ngoài, hai người mặc dù đã lâu không có làm những việc này, nhưng cũng không hề ngượng tay, các nàng nhanh chóng chuẩn bị kỹ càng công việc. Sau đó hai người dời ghế đẩu ngồi trước cửa phòng bếp, vừa ngắm bầu trời đêm trăng tròn sáng ngời, vừa gói bánh bao.

Tằng Hi nhân cơ hội này tâm sự với Chiêu Doanh: “Công chúa, mấy ngày hôm nay dường như người có chút không vui?”

Vừa dứt lời, động tác nhồi nhân bánh của nàng dừng lại, nàng ngẩng đầu lên nhìn Tằng Hi một chút, sau đó không nhịn được thở một hơi thật dài: “Tằng tỷ tỷ, tỷ nhìn ra rồi à.”

Tằng Hi nói: “Biểu hiện của người quá rõ ràng rồi, nếu không phải mấy ngày nay công tử đi ra ngoài thành làm việc chưa có về, có khả năng chỉ một buổi người đã bị phát hiện ra.”

Chiêu Doanh ngây người một lúc lâu, sau đó mới tiếp tục gói bánh bao, vừa gói bánh, vừa chậm rãi nói: “Phủ trưởng công chúa đã tu sửa xong rồi.”

Nghe vậy, Tằng Hi lập tức hiểu rõ được, nàng lập tức buông rũ hai tay xuống.

“Thân là Trường An công chúa, tất nhiên là ta nên ở trong phủ trưởng công chúa, khi phủ trưởng công chúa đã được tu sửa, không còn lý do ở lại Đoạn gia nữa.” Chiêu Doanh cúi đầu, động tác trên tay nhanh hơn vài phần: “Ta biết, chuyện ta và a huynh ở cùng nhau ở Đoạn gia, trong kinh có không ít lời đàm tiếu, chẳng qua ta cũng không để ý, cái ta để ý chỉ có a huynh và các ngươi.”

Tằng Hi đã hiểu rõ ý của Chiêu Doanh, nàng không muốn chia xa bọn họ, nhưng trong hoàn cảnh như bây giờ, thì việc mơ mơ hồ hồ ở cùng với nhau một chỗ cũng không thích hợp.

Người từ trước đến nay luôn khắc chế lí trí như Tằng Hi lại an ủi nàng: “Công chúa, cho dù là tách ra ở riêng, thì tình cảm giữa chúng ta cũng sẽ không thay đổi.”

Chiêu Doanh gật đầu: “Ta biết, a huynh cũng từng nói với ta, trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn, cho dù ta có dọn ra ngoài, tình cảm của a huynh và các ngươi dành cho ta cũng sẽ không có gì thay đổi, ta biết điều này, nhưng vẫn sẽ phiền muộn u sầu.”

Tằng Hi trầm mặc trong chớp mắt, sau đó đột nhiên mở miệng nói: “Công chúa, người có chịu thu lưu ta không?”

Chiêu Doanh nghe vậy sững sờ, trong chốc lát chưa kịp phản ứng: “Cái gì?”

“Công chúa, nếu người chịu thu nhận ta, ta sẽ dọn tới phủ trưởng công chúa ở với người, như vậy người cũng không còn lẻ loi một mình nữa.” Tằng Hi nói với giọng điệu vô cùng bình tĩnh, trên mặt vẫn là biểu cảm ôn hòa như ngày thường.

Trong lòng Chiêu Doanh vô cùng cảm động, nhưng nàng vẫn lắc đầu một cái: “Tằng tỷ tỷ, tỷ hẳn là nên ở cùng với người nhà của tỷ…”

Tằng Hi đánh gãy lời nàng: “Người cũng là người nhà của ta mà, ta sẵn lòng theo người.”

Cả người Chiêu Doanh run lên, đôi đũa trong tay rơi xuống đất, nàng cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nhào qua ôm lấy Tằng Hi: “Tằng tỷ tỷ!”

Tằng Hi nhanh chóng buông lớp vỏ bánh bao ra, vững vàng tiếp được Chiêu Doanh, nàng ấy đưa tay vỗ vỗ lưng Chiêu Doanh: “Cho nên công chúa người có bằng lòng thu nhận ta không?”

Chiêu Doanh ngẩng đầu lên, đáp lại không chút do dự: “Ta đương nhiên bằng lòng!”

Trên mặt Tằng Hi cũng nở nụ cười, nàng tiếp tục giơ tay lên vỗ lưng Chiêu Doanh. Ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên: “Các muội đang làm gì vậy?”

Chiêu Doanh và Tằng Hi buông nhau ra, các nàng nhìn hướng về phía phát ra âm thanh, hóa ra là Đoạn Lăng, hắn đã trở về sớm hơn so với dự tính nửa canh giờ.

Tâm trạng Chiêu Doanh đã được Tằng Hi an ủi có chút tốt lên, nàng nhìn thấy Đoạn Lăng, trên mặt lập tức hiện ra ý cười: “A huynh! Huynh đã trở lại rồi.”

Đoạn Lăng đã vào viện của mình rửa qua mặt rồi đổi một bộ y phục sạch sẽ khác, nghe thấy Chiêu Doanh gọi hắn, đôi lông mày đang hơi nhíu của Đoạn Lăng cũng buông lỏng ra, chậm rãi đi tới, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Tằng Hi.

Tằng Hi lập tức phản ứng lại kịp, nàng ấy đứng dậy nói: “Công tử trở về rồi ạ, ta đi nói với nãi nãi một tiếng.” Sau khi nói xong nàng ấy cũng không đợi Chiêu Doanh kịp phản ứng, lập tức rời khỏi phòng bếp.