Chương 4: Phá thân (H)

"A ..." Khương Noãn Noãn chỉ cảm thấy nơi tư mật của mình ngứa ngáy một cách khó tả, điều này làm cho nàng không nhịn được mà vặn vẹo thân thể qua lại.

“Nàng muốn không?” Cố Quân Ngộ nhìn thấy phản ứng của Khương Noãn Noãn, lau môi, sau đó nhìn huyệt nhỏ nơi chất lỏng trắng đang được phun ra, Cố Quân Ngộ cúi người thấp xuống, há miệng ngậm liếʍ lấy nơi hạt chân châu nhỏ.

"A ... đừng ..." Khương Noãn Noãn hai mắt kinh ngạc mở to, "Đừng ... ở đó bẩn ... chàng đừng liếʍ ..." Khương Noãn Noãn lắc đầu nguầy nguậy, cố gắng đẩy chàng ra nhưng lại bị chàng biến thành toàn thân bủn rủn vô lực.

Cố Quân Ngộ dùng lưỡi trêu chọc nơi nhạy cảm đó liên tục, làm cho huyệt nhỏ phun ra chất lỏng, rồi lại đem toàn bộ nuốt hết vào, liên tục đùa bỡn khiến nàng cảm thấy khó chịu.

"A ... đừng ... đừng ..." Khương Noãn Noãn cắn ngón tay muốn kẹp hai chân lại, nhưng lại bị lòng bàn tay to lớn của nam nhân chạm vào tách ra đến cực hạn.

"Nàng nhạy cảm quá ... Nhìn cái huyệt nhỏ này xem... Da^ʍ thuỷ làm ướt cả tấm đệm". Cố Quân Ngộ cuối cùng cũng buông hạt đậu nhỏ tội nghiệp ra, lau đôi môi dính đầy mật dịch, rồi nhìn sang cái khác giường tràn đầy da^ʍ thuỷ cười nhẹ.

Khương Noãn Noãn bất lực và hơi sợ nhìn Cố Quân Ngộ, thấy chàng đã dừng lại, Khương Noãn Noãn chỉ cảm thấy cơ thể nóng bừng bừng, khó chịu. Huyệt nhỏ vừa được đầu lưỡi lấp đầy, lúc này đang trống rỗng trở lên bức bối.

“Đừng nóng vội, bây giờ ta sẽ cho nàng.” Cố Quân Ngộ cũng chịu không nổi, nhất là người trên giường là nương tử chàng mới cưới về, chàng lấy tay tự xoa xoa côn ŧᏂịŧ đã trở nên cứng ngắc của mình. Sau một lúc, chàng nóng lòng muốn đẩy nó về phía tiểu huyệt chật hẹp của Khương Noãn Noãn.

"Hừ ..." Dị vật lạ xâm nhập cơ thể, Khương Noãn Noãn thấy thoả mãn đồng thời khó chịu rêи ɾỉ, côn ŧᏂịŧ cứng rắn hạ xuống màиɠ ŧяiиɧ của nàng. Khương Noãn Noãn cảm thấy kỳ quái, nàng ngước mắt lên nhìn nam nhân trên người mình, gân xanh nổi trên trán, cho thấy chàng đã kìm nén vất vả như thế nào, nhưng cũng không muốn sốt ruột cắm vào mà dừng lại vài giây ...

Sau vài giây ngắn ngủi, dị vật to lớn đã xuyên thủng lớp màng là đại diện cho sự trong trắng của nàng.

“A…” Cả Khương Noãn Noãn và Cố Quân Ngộ đều kêu lên, nhưng điểm khác nhau là Khương Noãn Noãn cảm thấy cơ thể như bị gậy thịt xé toạc và la lên đau đớn, trong khi Cố Quân Ngộ bị nàng kẹp chặt, rêи ɾỉ một cách vô thức.

“Còn đau không?” Sau khi Cố Quân Ngộ tiến vào, vật to lớn của chàng ở trong đó, Cố Quân Ngộ không dám động đậy thêm vì sợ Khương Noãn Noãn sẽ không thoải mái.

Cho dù chịu đựng khó chịu đến phát điên, Cố Quân Ngộ cũng khống chế du͙© vọиɠ, kiên nhẫn đợi huyệt nhỏ của Khương Noãn Noãn quen với côn ŧᏂịŧ của mình.

"Đau quá ... đau quá …" Khương Noãn Noãn cảm thấy nơi tư mật của mình như bị chia làm hai mảnh, thứ đó còn dính chặt trong cơ thể khiến nàng vô cùng khó chịu, nhưng đồng thời, nàng cũng cảm thấy được lấp đầy.

"Chờ một chút sẽ không đau đâu ... Ngoan ..." Cố Quân Ngộ cố gắng chịu đựng cho đến khi trán đẫm mồ hôi. Lúc này, nếu không cắm sâu thêm thì sẽ rất khó chịu. Tất cả những gì chàng có thể làm là để xoa dịu nữ nhân nhỏ bé dưới thân mình, nhưng cũng mong nàng thích nghi với côn ŧᏂịŧ to lớn của chính mình càng sớm càng tốt.

"Noãn Noãn ... Ta không thể nhịn được nữa ..." Sau khi Khương Noãn Noãn đã thích ứng được một chút, Cố Quân Ngộ cảm thấy Khương Noãn Noãn không có vẻ đau mới dám nhấp vài lần.

"Noãn Noãn ... Ah ..." Cố Quân Ngộ kêu lên một tiếng, đột nhiên mất đi lý trí.

Sau một hồi, cảm giác đau đớn biến mất, chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bao trùm cả hai.

“Thoải mái không?” Cảm thấy người phía dưới bớt khó chịu, ngược lại còn chủ động tiến tới, Cố Quân Ngộ lại tăng thêm vài phần sức lực.

"Đừng… kẹp chặt ..." Cố Quân Ngộ không ngừng di chuyển dưới thân nàng, mỗi lần cắm vào rồi rút côn ŧᏂịŧ ra, bên trong mềm mại gắt gao hút lấy cự vật, sự đυ.ng chạm chặt chẽ này khiến Cố Quân Ngộ thở hổn hển.

“A ….chàng nhẹ nhàng chút…” Cố Quân Ngộ thoải mái nheo mắt lại, động tác dưới thân vừa sâu vừa nặng, mỗi lần xâm nhập đều hung hăng vào huyệt nhỏ khiến Khương Noãn Noãn suýt chút nữa nữa ngất đi.

“Muốn nhẹ sao…” Nghe thấy giọng nói quyến rũ của người nữ nhân nhỏ bé trong lòng mình, Cố Quân Ngộ cười đắc ý xấu xa, thả lỏng động tác, không tiến sâu, mỗi lần rút ra khỏi huyệt nhỏ cũng chậm rãi hơn. Khương Noãn Noãn ưm a ra tiếng.

"Ưm ... ưm ..." không giống như trước đó vừa mới mãnh liệt làm, Khương Noãn Noãn lại thấy bất mãn kêu lên, cũng chủ động vặn vẹo bờ mông mềm mại tiến đến gần Cố Quân Ngộ hơn. Nàng cắn nhẹ ngón tay, híp mắt lại đắm chìm.

"Ngoan ... gọi phu quân ..." Nhìn thấy nàng quyến rũ như vậy, Cố Quân Ngộ cười khẽ một tiếng, vừa dỗ dành nàng vừa đè nặng trên bụng nàng.

"A ... phu quân ... thϊếp muốn ..." Khương Noãn Noãn bị lực mạnh đẩy vào hoa tâm, liền run rẩy cao trào, đôi chân trắng nõn không quên ôm lấy vòng eo cường tráng của Cố Quân Ngộ, hưởng thụ nhiệt độ nóng rực trên người nam nhân, ngoan ngoãn nói những lời chàng muốn nghe.