Chương 10

Khi còn sống tiên hoàng chỉ có một nữ nhân là Thái hậu, cả đời này bà chưa từng trải qua cảnh tranh giành tình cảm, cho nên tính tình cũng vô cùng dịu dàng.

Ta biết đối với ta Thái hậu không quá hài lòng, nhưng bà không biểu hiện ra ngoài.

Khi ta đến thỉnh an bà, bà luôn có vẻ mặt ôn hòa.

Có thể là nể mặt Sở Trạch Diễn.

Ngày hôm đó, Thái hậu muốn xuất cung đến miếu nguyệt lão cầu phúc, ta cùng Hy Hòa Công chúa đi trước.

Việc Thái hậu cải trang ra ngoài này, không để lộ thân phận ra ngoài.

Phía sau miếu nguyệt lão có một rừng mai, bây giờ vừa lúc là mùa hoa mai nở rộ.

Ta và Hy Hòa Công chúa đến nhờ ông từ xin quẻ trước, thừa dịp Thái hậu đang xin quẻ, chúng ta cùng nhau đến rừng mai thưởng hoa.

*ông từ: người coi miếu

Ông từ hỏi Thái hậu: “Thí chủ muốn cầu gì?”

Thái hậu nói: “Muốn hỏi một chút về nhân duyên nhi tử nhà ta.”

Ánh mắt ông từ dừng lại trên quẻ thăm, cân nhắc nói: “Tựa như gió trên tầng lầu, mây che đỉnh núi, đây là quẻ xấu, người hắn hướng tới không phải là lương duyên, không nên ở bên, chọn một người tốt khác, mới là thượng sách.”

Sắc mặt Thái hậu khẽ biến, sau đó thở dài: “Ta cũng biết chúng nó không phải lương duyên, nhưng con ta thích, chẳng lẽ ta phải cầm gậy đánh uyên ương sao?”

“Thí chủ, hay là đưa ngày sinh tháng đẻ của hai người họ cho ta, ta sẽ tính nhân duyên giúp họ.”

Thái hậu lệnh cho ma ma đưa cho ông từ ngày sinh tháng đẻ đã chuẩn bị từ trước.

Sau khi ông từ xem qua, sắc mặt trầm xuống, lắc đầu nói: “Hai người bọn họ, bát tự tương khắc, nếu cứ nhất quyết ở bên nhau, sẽ dẫn tới đại họa, thí chủ nên cắt đứt thì hơn.”

Vẻ mặt Thái hậu buồn rầu.

Ông từ đem ra một ống quẻ thăm, đưa về phía Thái hậu: “Nếu thí chủ không thể quyết định, không bằng để cho ông trời quyết, ngài lấy ra một quẻ từ đây, ông trời sẽ chỉ dẫn cho ngài.”

Thái hậu rút ra một quẻ thăm từ ống tre, đưa cho ông từ.

Ông từ nhìn rõ quẻ, sắc mặt đại biến: “Thí chủ, quẻ này, là quẻ “sát”...”

Sắc mặt Thái hậu khó xử, bà lệnh cho ma ma để lại tiền đèn nhang, đứng dậy rời đi.

Thái hậu đi rời, Tiết Ninh từ trong khoảng tối đi ra, gật đầu với ông từ.

Ông từ nói với Tiết Ninh: “Đã làm theo phân phó của muội, đổi hết tất cả quẻ thăm trong ống tre thành quẻ sát, nếu bà ta tin vào phong thủy huyền học, nhất định sẽ cân nhắc lời nói của ta.”

“Vất vả rồi, biểu huynh.” Tiết Ninh gật đầu.

Nàng ta nhìn bóng dáng Thái hậu đã đi xa qua ô cửa sổ, trong mắt hận thù cuồn cuộn: “Thẩm Đàn Âm, ta không gi được ngươi, nhưng có người khác sẽ gi được ngươi!”

Nàng nói xong quay ra hỏi ông từ: “Thẩm Đàn Âm rút được quẻ gì?”

Ông từ đưa quẻ ta đã rút được cho Tiết Ninh, nói: “Là quẻ tốt nhất.”

Tiết Ninh nhìn quẻ thăm, bẻ gãy, vứt vào trong chậu than: “Nàng ta không xứng.”