Chương 38

Hình ảnh Tần Nhất Xuyên che dù cho Trường Tuế được một loạt tài khoản chia sẻ, chuyển tiếp, lập tức làm dấy lên một trận sóng gió.

So với Tần Nhất Xuyên, ngược lại Trường Tuế lại càng khiến cho người ta phải tò mò hơn.

“Hình tượng này, quả thực rất có cảm giác điện ảnh!”

“Mẹ kiếp, xứng đôi quá đi!”

“Cô gái này thật xinh đẹp, khí chất cũng đặc biệt nữa, hai người khi đứng chung trong một khung hình thật sự giống như đang đóng phim vậy.”

“Hình như cô ấy là người mới của công ty giải trí Nhạc Văn, đang chuẩn bị xuất đạo.”

“Cô ấy tên là Khương Trường Tuế, tên cũng rất đặc biệt đấy.”

“Tần Nhất Xuyên vậy mà lại đi ra ngoài đón cô ấy, còn che dù cho cô ấy nữa, có phải đó là họ hàng thân thích nào đó của nhà họ Tần không?”

“Nếu là thân thích của nhà họ Tần sẽ không đến mức phải ký hợp đồng với một công ty nhỏ như Nhạc Văn chứ?”

Cư dân mạng và các phương tiện truyền thông cố gắng tìm hiểu nửa ngày, nhưng tin tức vẫn chỉ dừng lại ở việc Khương Trường Tuế là người mới của công ty giải trí Nhạc Văn, còn về thân phận cùng với bối cảnh của cô thì một chút tin tức cũng đều tra không ra, giống như một người đột nhiên xuất hiện vậy.

Mà lúc này, Bàn Tử đang ở ngay tại hiện trường tang lễ lại đang vô cùng phấn khích. Tuy rằng trong trường hợp này thì cảm xúc như vậy có chút không thích hợp nhưng anh ta lăn lộn trong giới lâu như vậy rồi mà đây cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy rất nhiều nhân vật cấp bậc đại thần đến như vậy.

Hơn nữa có quá nhiều ký giả truyền thông đến thăm dò tình huống của Trường Tuế, anh cũng không thể không tắt chuông điện thoại di động.

Anh vẫn luôn theo dõi động thái trên internet, tuy rằng không lên hotsearch, nhưng bởi vì lễ tang này rất được chú ý, cộng thêm đãi ngộ đặc biệt của Tần Nhất Xuyên đối với Trường Tuế nên độ thảo luận đã rất cao

Tại hiện trường lễ tang, Trường Tuế cũng nhận được rất nhiều sự chú ý.

Nguyên nhân là bởi vì có không ít người phát hiện vợ chồng đạo diễn Tần cùng với Tần Nhất Xuyên đối xử với cô gái trước đây chưa từng thấy qua này có vẻ hơi đặc biệt.

“Bà cụ Tần là người tốt, bà Tần lại quanh năm tín phật nên mang lại phúc đức cho người nhà. Khi bà cụ Tần xuống tới địa phủ sẽ được luân hồi chuyển thế, được đầu thai vào hoàn cảnh tốt nên gia đình không cần phải quá mức thương tâm.”

Trường Tuế nói.

Nghe cô nói như vậy, trong lòng đạo diễn Tần dễ chịu hơn nhiều.

Hai mí mắt ông ta sưng vù, đôi mắt đầy tia máu, có vẻ như mấy ngày nay cũng chưa từng ngủ nhưng ánh mắt có vẻ trong trẻo hơn không ít, sương mù xám trước đó bao phủ quanh thân ông ta lúc này đã nhạt đi rất nhiều.

Bà Tần hai mắt đỏ hoe kéo tay Trường Tuế: “Tiểu Khương, lần này thực sự là nhờ có cô.”

Mấy ngày nay bà và Tần Diệu Văn ngẫm lại, đều có chút sợ hãi.

Nếu không phải do Trường Tuế phát hiện ra sớm, chỉ sợ Tần Diệu Văn cũng đã xảy ra chuyện.

Bà Tần dường như nhớ ra cái gì đó liền quan tâm hỏi: “Đúng rồi, Tiểu Xuyên nói với tôi là vì nó sơ suất nên cô mới bị thương, thương thế cũng rất nghiêm trọng, bây giờ cô sao rồi?”

Trường Tuế mỉm cười đáp: “Chỉ là vết thương nhỏ thôi, bà đừng để ở trong lòng.”

Cô cứ nhẹ nhàng bâng quơ như thế lại làm cho bà Tần băn khoăn hơn, vừa muốn nói gì đó, Từ Nghiêu đã dâng hương xong đi về phía bọn họ: “Đạo diễn Tần, chị dâu, xin hãy nén bi thương.”

Tần Diệu Văn bắt tay Từ Nghiêu, rồi ôm nhau một cái.

Hai người nói chuyện với nhau vài câu, ánh mắt Từ Nghiêu liền rơi vào trên người Trường Tuế.

Nói về diện mạo của Trường Tuế, ở trong giới giải trí này không tính là đứng đầu nhưng hơn người ở chỗ khí chất đặc biệt, ở trong giới còn chưa có hình mẫu nào như cô khiến cho người ta nhịn không được muốn nhìn lâu hơn một chút.

Đặc biệt là khi nhìn thấy bà Tần đang nắm lấy tay cô, Từ Nghiêu không khỏi tò mò về thân phận của cô.