Chương 3

Chẳng bao lâu sau, con cá mập đó lại đến và lần này Vân Thời đã thành công gϊếŧ nó.

[Bạn đã thành gϊếŧ cá mập · Nhỏ]

[Hệ thống: Chúc mừng người chơi thăng cấp lên cấp 5, ngươi đã mở khóa ô vũ khí phụ]

[Hệ thống: Chúc mừng người chơi đạt được [ Răng Nanh Cá Mập ] *3; [ Da Cá Mập ] *1; [Thịt Cá Mập ] *4]

Phần thưởng hào phóng tới bất ngờ, không chỉ có điểm kinh nghiệm mà còn tăng thêm ba vật phẩm màu xanh (chất lượng xuất sắc). Vân Thời kiểm tra kỹ lại, thì phát hiện chúng có thể chế biến thành vũ khí phụ, da cá mập cũng có thể sử dụng được để làm áo giáp hoặc thuyền. Thịt có thể nướng rồi ăn, cũng có thể kết hợp với các nguyên liệu khác để làm nên những món ăn cao cấp hơn.

Độ bền còn lại của chiếc thuyền gỗ đủ để nó đi được một đoạn ngắn nữa thì bị hỏng, chiếc thuyền cuối cùng cũng cập bến bãi biển.

Vân Thời đang định xuống thuyền, nhưng trước khi rời thuyền, cậu quay lại và chuyển toàn bộ đồ đạc còn lại trên thuyền vào ba lô.

Điều tận tâm nhất của game này có lẽ là chiếc ba lô, theo thuật ngữ thông lệ của Vân Thời trong game, nó có thể gọi là nút không gian, có mục đích tương tự như nút không gian giữa các tinh hệ.

Khoảng trống của nút không gian rất lớn, Vân Thời lật qua, có tới 30 ô trống, có đến hai mươi trang.

Vân Thời bây giờ là một người đàn ông nghèo, còn game là một game sinh tồn rất gần và thực tế, trong tương lai chắc chắn cậu sẽ phải sử dụng vỉ nướng, máy lọc nước, nhiên liệu và những thứ khác để tồn tại. Nếu không phải cái thuyền không cho vào nút không gian được, cậu thậm chí sẽ nhét cả nó vào, ngay cả khi có thể được mua từ NPC với giá vài đồng, ít nhất cậu cũng tiết kiệm được vài đồng.

Sắp xếp xong, Vân Thời cuối cùng cũng đặt chân lên đảo.

[Hệ thống: Chúc mừng người chơi đã đạt được thành tựu ‹Thành công đổ bộ lên Đảo Song Tử›]

Hóa ra nó được gọi là Đảo Song Tử. Ngoài ra còn có phần thưởng cho thành tích trong game, vì có buff [Tiểu Phú Quý], nên giá trị kinh nghiệm của Vân Thời đã được cộng thêm 50% và cậu cũng có thêm 39 đồng bạc.

Đồng thời, hệ thống còn mở các sàn giao dịch, kênh thế giới, danh sách bạn bè và bảng xếp hạng cho cậu.

Góc dưới bên trái giao diện game Vân Thời ngay lập tức trở nên sống động.

“Aaaaa!!! Tôi như một kẻ ngốc chờ khi mong phiên bản mới giảm độ khó vậy!”

“Giống như kẻ ngốc +1! Haha, game vẫn khó như cũ, đã mười năm rồi mà vẫn không có hướng dẫn cho người mới!”

“Ôi,trăm triệu không nghĩ tới, trên mông mình lại có một con cá!!”

“??? lầu trên nói chuyện quái gì vậy?”

“Này, chắc cậu ta đã bị cá mập cắn vào mông.”

"Tất cả chỉ đều là một cái bẫy! Khi NPC chết, nó dụ cá mập, trên thuyền chỉ còn lại hai củ khoai tây. Sức phòng thủ của cá mập cao đến mức không thể gϊếŧ được. Tôi đã chết đói ngay khi đặt chân lên hòn đảo, tôi đã sống lại và bị trừ một nửa điểm kinh nghiệm. Tôi chỉ mới Lv1 thôi đó, có tin được không chứ?

“Nếu tôi không đọc hướng dẫn trong phiên bản beta, tôi không nghĩ mình có thể lên được đảo.”

“Chắc chắn có người chơi thậm chí không thể lên được đảo! Mọi người không nhận thấy rằng hiện tại trên đảo có rất ít người sao?”

“Tôi chỉ muốn hỏi, tọa độ nhiệm vụ là gì?”

“Điều duy nhất có thể làm là hỏi NPC trên đảo. Tôi đã tìm được nơi NPC sinh sống. Tọa độ là (xxx,xxx).”

“Thật là một người tốt!”

“Người tốt có cuộc sống bình yên!”

“Công đức vô lượng”

“Tuyệt vời! Người này đã cấp 4 rồi, chắc chắn là đại lão đấy! Hãy dẫn tôi đi!”

Như những người chơi khác đã nói, hiện tại trên đảo có rất ít người, cũng không quá mười chiếc thuyền gỗ nhỏ đang neo đậu trên bãi biển chỗ Vân Thời đang đứng. Cậu để tâm tới việc chênh lệch cấp độ, mà nhập tọa độ của NPC vào bản đồ rồi đi theo hướng dẫn.

Trong giai đoạn đầu của game, người chơi đều phải tìm các NPC để nhận nhiệm vụ, giá trị kinh nghiệm sẽ cao hơn so với việc tiêu diệt quái hoang, cũng sẽ được thưởng một số tiền nhất định sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa, Vân Thời cũng muốn xem, vật liệu rơi ra từ cá mập khi đổi với NPC sẽ có giá trị bao nhiêu, hay trao đổi nó cho người chơi thì có giá trị hơn?

Phía sau bãi biển là một khu rừng rậm rạp, vì gần với rừng mưa nhiệt đới, nên cây cối trong đó rất tươi tốt và trông vô cùng sống động.

Nhưng đừng quên, đây là ngày mạt thế, nên đó chính là một khu vực hoang dã.

Trong bụi cỏ truyền đến từng tiếng xào xạc, dây leo quấn quanh thân cây cũng lắc lư, thỉnh thoảng vang lên tiếng gầm rú của dã thú ở sâu trong rừng rậm… Nếu là trước đây thì cảnh này chẳng mấy đáng sợ, dù sao cũng cách một màn hình nên nguy hiểm cỡ nào thì chẳng thể lan tới được, nhưng bây giờ không còn như xưa nữa.

Vân Thời nhìn da gà đang nổi lên trên mu bàn tay, lại thở dài cảm thán một lần nữa, hệ thống cảm biến của game này thực sự quá thực.

Có một số người chơi đi vào khu rừng rậm cách đó không xa, đã bắt đầu hú hét.

“Ahhh! Tôi chỉ muốn hái một quả thôi mà! Tại sao toàn là nhện vậy?”

“Má ơi! Có độc, máu! Máu rớt liên!! Xong rồi xong rồi!!!”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hai người nói xong hai câu nói trực tiếp ngã xuống đất, hai người còn lại mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, tính sao đây? Phải xuyên qua cánh rừng này mới đến được tọa độ của NPC nha.

"Uy! Các người đi sai đường rồi!" Có một người chơi ở chỗ giao nhau giữa rừng rậm và bờ cát hét lên: “Rừng cây đấy toàn độc không đấy! Đi theo hướng này!”

Người chơi đang nhắc nhở bên ngoài ID là Anh Đào Có Vị Gì, lúc này anh ta đang phát sóng trực tiếp, cậu ta nhìn tốp năm tốp ba những người chơi cẩn thận ra khỏi rừng, rồi thở dài với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của mình: "Ầy tôi lại lần nữa cứu được mấy đứa nhỏ lạc đường rồi, tôi đây thật lợi hại!”

"Cho nên, các người chơi khi chơi 《Sinh Tức》 phải cẩn thận nhiều hơn. Từ biển đến đảo, khắp nơi đều có cạm bẫy! Các bảo bảo phải nhớ rõ những điểm mấu chốt mà Đào Tử ca hôm nay nói đến.” Cậu ta vừa nói vừa kiểm tra cấp và dị năng nguyên tố của người chơi.

“Nhìn xem, tôi cứu được những vị nào đây? Hệ Hỏa cấp 2; hệ Lôi cấp 2; hệ Thủy cấp 1... Quả nhiên đều mấy ma mới. Đào Tử ca ca đây thích nhất mang theo ma mới nha. Ôi, vẫn còn một người, chưa ra hết. Hệ Phong, người này cũng là —— chết tiệt! Cấp 5?!”