Chương 12: Lời Nói Dối

Lâm Dụ bị cậu đột nhiên lớn tiếng chất vấn dọa cho cả người đều run lên, thân thể theo bản năng muốn lùi lại, nhưng con trai cũng không buông hắn ra, ngược lại đem hắn nắm đến càng chặt hơn, một cái tay khác nắm cằm hắn khiến cho hắn phải đối diện với tầm mắt của cậu, không cho phép hắn có chút trốn tránh nào.

Rốt cuộc, nước mắt của Lâm Dụ không nhẫn nại được mà chảy ra ngoài, môi cũng run nhè nhẹ, hắn thở dốc vài cái, trong lòng hoảng loạn muốn chết, ngay cả trong đầu cũng đều là một mớ lộn xộn.

Không thể, không thể bị con trai biết chuyện kia, chuyện cha con lσạи ɭυâи này chỉ cần một mình hắn gánh là được rồi, nhất định không thể để con trai biết được.

Trong đầu của Lâm Dụ chỉ có cái suy nghĩ này, hắn không thể để con trai biết được chuyện sai lần giữ hai người, cho nên khi con trai lại chất vấn một lần nữa, Lâm Dụ nhỏ giọng nói:

“Đối tượng làʍ t̠ìиɦ……”

Lâm Thịnh ngẩn người, biểu cảm trên mặt đều cứng đờ, “Cái gì?”

Môi Lâm Dụ run rẩy mà bắt đầu biên nói dối, “Ba có một đối tượng làʍ t̠ìиɦ…… Thi thoảng sẽ gặp mặt…… Lần trước không có làm tốt bài thi……”

Hắn nhìn khuôn mặt khϊếp sợ cùng thần sắc dần dần lộ ra sự thất vọng của con trai, trong lòng hàm chứa một chút tuyệt vọng, nhưng vẫn ngoan tuyệt mà hạ quyết tâm nói:

“Ba và hắn từng nói qua với nhau, hắn nói sẽ cùng ba ở bên nhau, đem bảo bảo sinh hạ ra…… Cho nên, cho nên A Thịnh, ba…… ba sẽ rời khỏi nhà……”

Lời nói dối của hắn chậm rãi thông thuận hơn, “Con đã 18 tuổi, là một người trưởng thành rồi, ba đã không có nhiệm vụ nuôi nấng con nữa, ba cũng muốn trải qua cuộc sống của chính mình, về sau…… Về sau ba sẽ trở về thăm con……”

Hắn gian nan nói xong lời nói dối này, liền nhận thấy cánh tay đang siết chặt của con trai chậm rãi buông ra, trong lòng thoáng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng đem vạt áo kéo xuống.

Che lại cái bụng dị dạng của mình, lại đứng dậy đi lấy vòi hoa sen, “A Thịnh, ba giúp con gội đầu, đây có thể là lần cuối cùng, về sau thì đều phải dựa vào bản thân con …”

Lâm Dụ hàm chứa nước mắt nói nói ra như vậy, thật ra trong lòng hắn muôn vàn không muốn tách ra khỏi con trai, đối với một người luôn lấy con trai làm trung tâm mà nói, sự đau khổ nhất trên đời này của hắn chính là tách ra khỏi con trai.

Nhưng Lâm Dụ biết chính mình không thể không rời đi, nếu vẫn ở cùng với con trai thì hắn không biết bản thân sẽ thành như thế nào nữa ……