Chương 9: giao dịch

Chú sâu màu đỏ mũm mĩm cũng chỉ có thể xác định phương hướng cho nàng chứ không thể tìm được đến chính xác, hơi nước nóng trong hồ phả vào mặt, Phượng Ly chỉ có thể dựa vào bản năng mò mẫm tìm tòi ở thành hồ, rốt cuộc thì cơ quan mật đặt ở đâu chứ? Bị hơi nước nóng làm cho cả người toát cả mồ hôi.

Ngón tay lại sờ qua một mảng "vách đá" bóng loáng, nàng thấy hơi nghi hoặc, xúc cảm này sao lại giống da thịt của người thế nhỉ?

Chậm rãi tìm tòi đến một chỗ nhô ra, chẳng lẽ đây chính là cơ quan? Mặc dù cái cơ quan này cảm giác có chút kỳ lạ, Phượng Ly vẫn thử nhấn xuống, hướng mà sâu nhỏ chỉ chính là hướng này, nói không chừng đây chính là cơ quan cửa vào, ấn xuống một cái lại không có phản ứng.

Nàng khẽ nhíu mày, chẳng lẽ cách ấn của mình không đúng? Nàng lại đổi thành kéo lên trên, trong lòng còn đang nghĩ sao cơ quan này lại nhỏ như vậy, ngay lúc nàng vừa kéo lên một tí, một giọng nói đột ngột vang lên.

"Sờ đủ chưa?" Một giọng đàn ông trầm ấm êm tai lại tràn ngập từ tính vang lên, Phượng Ly bị giọng nói vang lên đột nhiên này dọa đến dưới chân trượt một cái, "bủm" một tiếng rơi xuống hồ.

Nước từ bốn phương tám hướng nhào vào khoang mũi và xộc xuống phổi nàng, bên tai lại vang lên tiếng cười khẽ của nam nhân, nam nhân tựa hồ không ngờ nàng lại sợ hãi giống con thỏ nhỏ, trong nháy mắt rơi xuống hồ nước.

Bất kể người nào nếu đang tập trung tinh thần lần mò làm một việc gì trong đêm tối, mà trước đó lại không biết nơi này có người, bị người này làm giật mình đương nhiên đều sẽ giật mình, Phượng Ly luống cuống tay chân muốn đứng dậy.

Tối mịt không nhìn thấy gì, nàng quờ quạng loạn xạ, bàn tay cũng không biết cầm phải thứ gì, vật kia nhanh chóng phình to lên trong tay nàng. Phượng Ly bừng tỉnh, "biếи ŧɦái!" Sau đó đạp về phía nam nhân một phát.

Nam nhân có chút cạn lời, rõ ràng là chính ngươi sờ soạng hắn từ trên xuống dưới, cuối cùng còn mắng hắn biếи ŧɦái, tức chết được, đỡ nữ nhân vào thành hồ tắm, "Nữ nhân, chỗ này của bản vương không phải ngươi cũng có thể tùy tiện tới."

Giọng nói của hắn đầy truyền cảm, trong màn đêm lộ ra mấy phần ma mị, cả người Phượng Ly đã ướt đẫm, nhưng may mà không có ánh đèn, hai mắt của nàng đã lướt qua một đạo sát ý.

Nhẹ nhàng gõ gõ móng tay, trong không khí có cái gì vỡ ra, một chút bột phấn màu trắng được rắc ra, gϊếŧ người trong vô hình.

"Dạ Vương điện hạ, lần này ta đến đây chỉ vì muốn lấy Huyết Dạ châu, nếu ngươi có thể đưa Huyết Dạ châu cho ta, ta sẽ vô cùng cảm kích." Giọng nói của nàng đã duy trì bình tĩnh.

Độc phấn chẳng mấy chốc nữa thôi sẽ có tác dụng, bây giờ nàng chỉ là đang kéo dài thời gian mà thôi, "Ồ? Bản vương vậy mà không biết Thiếu chủ Quỷ y môn nổi tiếng thiên hạ lại vì một hạt châu nhỏ mà đến thăm hàn xá, còn dùng cách này muốn bản vương giao hạt châu ra, ngươi nói xem, ngày khác có cần bản vương đến Quỷ y môn của ngươi lấy châu không? Hả?"

Chất giọng gợi cảm chết người của nam nhân khiến nàng thấy hơi quen thuộc, chẳng lẽ Quân Vô Dạ này chính là nam nhân bị mình thả ra từ trong quan tài ở dưới Bắc Hải sao! Chẳng trách từ lúc nãy nàng đã có cảm giác giọng của hắn rất quen.

"Nếu Dạ Vương có yêu cầu gì, ta cũng có thể trao đổi." Phượng Ly đè xuống khϊếp sợ trong lòng, tiếp tục trầm ổn nói, chỉ là nàng vẫn không hiểu vì sao độc còn không phát tác?

"Trao đổi?" Quân Vô Dạ đột nhiên vỗ tay một cái, căn phòng lập tức sáng rực lên, nhất thời Phượng Ly không kịp thích ứng với ánh sáng chói mắt đột ngột này. Hòa hoãn một chút mới mở mắt, bên trong căn phòng này thế mà khảm nạm trên trăm viên châu để chiếu sáng!

Toàn bộ màu sắc chủ đạo của hồ nước nóng là màu đỏ chủ đạo! Tinh thạch khảm nạm xung quanh là hồng não thạch vô cùng trân quý, một viên giá trị cũng phải lên đến trăm đồng vàng, nam nhân này thế mà lại dùng hồng não thạch để khảm nạm ở phòng tắm của hắn? Mà lại toàn bộ dưới đáy hồ cũng thế, tất cả đều là màu đỏ.

Làm hồ nước đều nổi bật một màu đỏ chói, lúc này nàng có cảm giác mình đang ở trong ao máu, quét mắt quanh phòng nàng mới nhìn đến người nam nhân trước mặt, đập vào mắt là một l*иg ngực rắn chắc.

Nhưng mà trên cơ ngực săn chắc trắng nõn, lại có một chỗ đỏ rực rất rõ ràng, khụ khụ, cái này chẳng nhẽ là chỗ mà lúc nãy Phượng Ly nghĩ là cái nút cơ quan nên hết ấn rồi lại bóp lại vặn? Nàng có chút ngượng ngùng dời ánh mắt đi.

Phía trên bộ ngực rắc chắc là xương quai xanh tinh xảo gợi cảm của nam nhân, cái cổ thon dài, lại lên nữa chính là một gương mặt chỉ có thể dùng từ họa thủy để hình dung, bờ môi hoàn mỹ ưu nhã xong lên, mũi thẳng.

Nhất là một đôi mắt như cười mà không cười nhìn chằm chằm nàng, làn da trắng nõn nà, so với những nữ nhân bảo dưỡng bao nhiêu ngày đều tinh tế tỉ mỉ hơn nhiều, phối hợp lại tổng thể dung nhan vô cùng tà mị.

Một đôi mắt thâm thúy, phảng phất chỉ cần liếc nhìn nàng một cái, ngay cả linh hồn của mình đều sẽ bị hắn hút đi, một giọt thuận theo gò má hắn trượt xuống cổ của hắn, lăn qua hầu kết lộ rõ rất nam tính trượt xuống, sau đó tách một tiếng rơi vào trong hồ nước.

Người nam nhân này đúng là tà mị chết người, danh xưng thiên hạ đệ nhất mỹ nam cũng không phải tự nhiên mà có, Phượng Ly xác thực bị kinh diễm, nhưng chỉ là một cái chớp mắt nàng đã khôi phục lại bình thường, ánh mắt nhìn chằm chằm biểu lộ trên mặt của nam nhân, chờ hắn bị độc phát.

"Thiếu chủ đang chờ cái gì thế?" ánh mắt hắn sắc bén nhìn nàng, như thể đã sớm nhìn thấu ý nghĩ của nàng.

"Đương nhiên là chờ điện hạ trả lời, ta là thành tâm muốn mượn Huyết Dạ châu, nếu Dạ Vương điện hạ có yêu cầu gì, nếu ta vừa vặn có, không ngại có thể trao đổi một chút." Nàng bình tĩnh nói.

Nhìn thấy bình tĩnh trong mắt nữ nhân, nàng không có linh lực lại dám một mình xâm nhập Dạ Vương phủ, bây giờ rơi vào trong tay của mình, vẫn còn có thể bình tĩnh cò kè mặc cả cùng hắn như vậy, sự quyết đoán này không phải người bình thường có thể có được.

Quả nhiên không hổ là nữ nhân hắn coi trọng, mặc dù hôm đó ở trong quan tài Phượng Ly không nhìn thấy mặt hắn, nhưng ánh mắt của hắn lại có thể nhìn thấy trong bóng tối.

Lúc hắn vừa về tới hoàng thành đã cho người điều tra rõ mọi thông tin về Phượng Ly, khóe miệng Quân Vô Dạ khẽ nhếch, nụ cười tà mị này, nếu là nữ nhân bình thường thì sớm đã bị mê đắm đến điên đảo không tìm thấy đường về rồi, mà nàng lại chỉ cảm thấy có chút dựng cả tóc gáy.

"Bây giờ Thiếu chủ đã trong tay ta, ngươi lấy đâu ra dũng khí mà đàm phán với bản vương?" Quân Vô Dạ cười nhẹ, cũng không vạch trần.

Phượng Ly cũng không biết hắn đã đoán được thân phận của nàng, còn yên lặng chờ độc phát, "Chỉ bằng ta là Thiếu chủ Quỷ y môn, nếu điện hạ động vàota, ta đảm bảo Dạ Vương phủ này của ngươi từ nay về sau sẽ không có một ngày thanh tịnh." Khóe miệng của nàng khẽ nhếch lên một đường cong diễm lệ.

Nàng cũng không biết đối với nam nhân, nụ cười như thế của nàng hấp dẫn như thế nào, Quân Vô Dạ đã có sự xúc động muốn gỡ mặt nạ của nàng ra rồi, "Được, bản vương sẽ làm một cái giao dịch với ngươi."

"Dạ Vương điện hạ quả nhiên là người hiểu chuyện, không biết điện hạ muốn trao đổi cái gì?" Nếu Quân Vô Dạ có thể trực tiếp đưa Huyết Dạ châu cho nàng, đây cũng là kết quả tốt nhất.

Nam nhân nhìn chăm chú dung nhan của nàng, nàng đã bị ướt hết, đường cong cơ thể lộ rõ dưới lớp vải, nhưng trong mắt của nàng lại lóe lên khát vọng với Huyết Dạ châu, "Muốn cái gì sao? Bản vương muốn ngươi" nam nhân bỗng nhiên cúi người xuống, sắc mặt Phượng Ly đại biến!