Chương 43: Sinh Con Như Thế Nào

"Ngoại tổ mẫu, đây là cái gì, vì sao lại ở trong trâm cài ?" - Sở Thanh Ly vẻ mặt ngây thơ hỏi. Không có cách nào, mình là một đứa trẻ, không thể biểu hiện quá đặc biệt. Nàng biết, mình đã phi thường đặc dị, chỉ là nàng không muốn thêm một cái nữa. Vạn nhất bị người ta coi làm yêu quái đi thắp đèn trời, vậy phiền toái lớn rồi. Nàng thật vất vả mang theo ký ức kiếp trước đầu thai chuyển thế, cũng không muốn bị chính mình đùa chết lần nữa.

"Ly nhi, cây trân này còn có thể dùng được không?"

" Có thể a!"- Sở Thanh Ly gật gật đầu. : "Ngoại tổ mẫu, Ly nhi này liền đem trâm tóc một lần nữa lắp đặt lại, cam đoan nhìn không ra!"

Sở Thanh Ly đem trâm hoa lan bạch ngọc đã sửa xong, giao cho lão thái thái.

" Ly nhi vừa rồi chỉ phát hiện, trâu tóc này có một mùi vị kỳ quái, cho nên mới tò mò muốn mở nó ra xem một chút. "- Sở Thanh Ly thật sự không cố ý, nhìn lão thái thái nói.

" Ly nhi của ta rất tốt, ngoại tổ mẫu nên hảo hảo cảm ơn Ly nhi, Ly nhi là phúc tinh của ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu vui vẻ còn không kịp, làm sao có thể tức giận chứ?" - Lão thái thái cười nói.

"Trời không còn sớm, Ly nhi nghỉ ngơi trước một chút, đợi lát nữa ngoại tổ mẫu gọi ngươi ăn điểm tâm được không?"- Lão thái thái vẻ mặt yêu thương nói.

" Được! Cảm ơn ngoại tổ mẫu! "- Sở Thanh Ly ngáp một cái, cười ngọt ngào. Thân thể của nàng dù sao cũng còn nhỏ, nếu không nghỉ ngơi tốt, vậy thật sự sẽ không cao. Sở Thanh Ly tay chân trèo lên giường, ngoan ngoãn nằm xuống. Có lẽ, cô thực sự mệt mỏi, chỉ chốc lát sau, liền truyền ra tiếng hít thở đều.



Nụ cười trên mặt lão thái thái biến mất, cùng với đó là một bộ mặt tức giận. Thật là một lễ bộ thượng thư, lại dám chơi loại tâm cơ này. Hắn đây là chuẩn bị để Tiết gia tuyệt hậu sao? Thật sự là tâm ngoan a! Vì tính kế cho mình, ngay cả nữ nhi cũng tính kế, Hồng thị còn tâm tâm niệm niệm bọn họ. Lão thái thái tuy rằng dễ nói chuyện, nhưng mà, nàng cũng không phải dễ chọc. Hiện tại, mình tuy rằng không có cách nào ? Bất quá, một khoản nợ này nàng thật sự ghi nhớ , thời gian còn dài Ai tính kế ai còn không nhất định đâu! Lão thái thái nhìn thoáng qua Sở Thanh Ly đã ngủ say, trong lòng thật sự trăm cảm xúc đan xen.

Chỉ chốc lát sau, cây trâm tóc kia liền xuất hiện ở trước mặt Tiết Đan Dương.

" Nương, người tìm ta a! "- Tiết Đan Dương là một đại hiếu tử, lúc này vừa nghe mẹ hắn tìm hắn, lập tức chạy tới.

"Đúng vậy, vi nương tìm ngươi có chút chuyện, ngươi xem cái kia là của con dâu ?"- Lão thái thái dùng ngón tay một cái, trên bàn đặt trâm cài hỏi.

"Đây không phải là trâm cài vừa rồi Lan nhi cho Ly nhi sao, sao vậy, trâm cài này có vấn đề gì sao?" - Tiết Đan Dương nhìn mẫu thân nhà mình, không hiểu ra sao hỏi.

" Dương nhi, ngươi còn nhớ rõ lai lịch của tâm cài này không? "- Lão thái thái không trả lời hỏi ngược lại.

"Biết, cây trâm tóc này là ngày chúng ta xuất phát từ kinh thành, Lễ bộ thượng thư phu nhân giao cho Lan nhi, nói là tổ truyền của các nàng, để Lan nhi mang theo bên người, có thể được tổ tiên phù hộ. Cho nên, Lan nhi cho dù thế nào đi nữa, nàng cũng không nỡ bán đi, vẫn ở lại bên người, ngoại trừ buổi tối ngủ mới có thể tháo ra. " - Tiết Đan Dương cau mày nói, hắn liền không rõ. Lúc ấy, mẹ hắn rõ ràng ở đây, vì sao còn cố ý gọi hắn tới hỏi một lần?