Chương 48

Tiết đại tướng quân đi rồi, Sở Thanh Ly an bài việc tiếp theo.

"Vô ích, ta lại cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi bảo những con chuột khác thời khắc chú ý hướng đi của mãnh thú kia, nếu có dị động lập tức báo cáo với ta."

" Không thành vấn đề! "- Con chuột trắng dẫn nhiệm vụ vui vẻ rời đi.

Sở Thanh Ly sắp xếp xong tất cả, cô sờ sờ bụng nhỏ của mình, phát hiện bụng có chút đói bụng. Đúng lúc này, lão thái thái bưng một chén cháo thịt thơm ngát bốn phía tiến vào.

"Ly nhi, đói bụng đi, mau đến ăn cháo đi!" - Lão thái thái cười nói.

" Thật là tốt quá , ngoại tổ mẫu, cháo này rất thơm a! "- Sở Thanh Ly nếm thử một ngụm nhỏ, nhấp cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt tận hưởng.

"Ha ha, đứa nhỏ này nhà ngươi, đây là đang dỗ ngoại tổ mẫu cao hứng, phải không?"

"Không có, là ngoại tổ mẫu nấu cháo thật sự quá thơm, Ly nhi thật sự là nhịn không được. Ngoại tổ mẫu, ta vụиɠ ŧяộʍ nói cho ngừơi biết một bí mật, người ngàn vạn lần đừng nói cho mẫu thân biết. " - Thanh Ly thần bí nói.

" Bí mật gì, bí ẩn như vậy, còn không thế nói cho mẹ ngươi biết?" - Lão thái thái cũng lập tức hứng thú

" Ngoại tổ mẫu, ta nói cho người biết, cháo người nấu so với mẫu thân nấu thơm hơn nhiều." - Sở Thanh Ly nhớ tới sau khi mình hiểu chuyện, lần đầu tiên uống cháo mẹ nấu thật sự là một lời khó nói a! Từ đó về sau, chỉ cần mẫu thân nấu cơm, nàng nhất định sẽ ngồi một bên chi điểm , tay nghề nấu cơm kiếp trước cùa mình tuy rằng không tốt lám, nhưng mà so với Tiết Đan Vân mà nói vẫn tốt hơn nhiều.

"Ha ha ha, thích thì ăn nhiều một chút." - Lão thái thái nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ cùa Sở Thanh Ly, vẻ mặt yêu thương nói.

Nữ nhi của mình ngọai trừ múa dao múa kiếm, có thể xem như chưa từng vào phòng bếp. Mấy năm nay, một mình mang theo hài tử ở lãnh cung, nàng thật sự không dám tưởng tượng. Nghĩ tới đây, trong lòng lão thái thái cực kỳ khó chịu.

"Ngoại tổ mẫu yên tâm, chờ thu xếp xong xuôi ở đây, con sẽ bí mật dẫn mẹ con đến thăm mọi người. Con nói cho tổ mẫu biết, mẹ con rất đẹp, cha con cặn bã không xứng với mẹ con. Con sẽ giúp mẹ tìm người đàn ông tốt nhất trên thế giới này." - Sở Thanh Ly vỗ ngực và nói.

"Cái gì, Ly nhi, ngươi nói giỡn sao? Mẫu thân của ngươi vẫn là trong cung làm phi, cho dù bị phế, cũng là nữ nhân của hoàng thượng, ngươi không thể tùy tiện nói như vậy." - Lão thái thái vội vàng khuyên can.



"Ha ha ha, Ly nhi biết, về sau con sẽ không nói nữa!" - Con sẽ chỉ trực tiếp làm thôi. Nhưng tất nhiên mình sẽ không nói với ngoại tổ mẫu trước khi làm điều đó.

“ Lão thái thái Tiết tướng quân gọi người qua đó ."- Triệu phó tướng kêu mọi người .

" Thuần thú trường tập hợp xong rồi, đi thôi!" - Giọng Hồng thị vang lên ngoài cửa.

" Đến đây ."

“Đi thôi !” - Lão phu nhân vội vàng đứng lên.

Sở Thanh Ly biết rằng đây là cơ hội ngoại tổ phụ tạo cho mình.

“Vô ích đi ra!” - Sở Thanh Ly nhìn lão thái thái đi xa, vội vàng gọi chuột bạch nhỏ.

"Chi Chi Chi ..... chủ nhân, ta đại vương tới rồi." - Chuột bạch nhỏ nhanh chóng chui ra khỏi cái lỗ trên mặt đất.

"Đi thôi, mang ta đi tìm một chút đồ vật, nhất định phải tránh người, tuyệt đối không thể bị người khác phát hiện."

Dưới sự dẫn dắt của chuột bạch nhỏ, Sở Thanh Ly nhanh chóng tìm thấy hai bọc đồ ở Hướng Tây. Có lẽ vì sợ mắc lỗi nên đã cố ý đánh dấu nó. Sở Thanh Ly mỉm cười nhẹ. Chợt phát hiện anh chàng kia thật ra cũng khá dễ thương, ít nhất anh ta không để cô mất quá nhiều công sức.

" Vô Ích, ngươi làm sao vậy, làm sao nhìn có chút không yên lòng?" - Sở Thanh Ly cau mày hỏi.

"Chi ...chi..chi .. Ta...Ta chỉ đang xem... Nhìn... thật sự.... nhìn xem!" - Chuột bạch nhỏ lắp bắp nói.

"...."

“Rút!... "" Sở Thanh Ly còn chưa nói xong đã bị tiếng chuột kêu gấp cắt ngang.