Chương 34: Chỉ Là Đau Bụng

Tô Khuynh Thành mở miệng: “Các ngươi có trông thấy mặt của cô ta không?” Đây mới là vấn đề Tô Khuynh Thành quan tâm nhất.

Chúng nô tỳ đều lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

Trong phòng Tô Khuynh Hoạ chỉ có Tô Vương Gia, mấy vị di nương cùng các tiểu thư. Chương thị mang theo Tô Khuynh Thành đến gần gian phòng, hai người cùng chờ mong hướng đầu nhìn quanh trên giường Tô Khuynh Hoạ. Hỏi vội: “Thế nào rồi, đại phu, Khuynh Hoạ sao rồi?”

Đại phu chỉ lắc đầu, không nói câu nào, trên thực tế hắn đã bị Tô Khuynh Hoạ mua chuộc, tất nhiên là một câu cũng không thể nói.

Thất di nương lại cảm thấy đáng tiếc, vốn muốn xem Tô Khuynh Hoạ cùng hai mẹ con Tô Khuynh Thành đấu đến một mất một còn, không ngờ Tô Khuynh Hoạ vô dụng lại tử trận nhanh như vậy.

“Chao ôi, Khuynh Hoạ thật đáng thương, mới đến phủ được vài ngày còn không có nửa ngày tốt lành, còn trẻ như vậy lại sắp phải chết rồi.” Thất di nương cố ý lau nước mắt.

Tô Vương Gia trừng mắt liếc bà ta: “Đừng nói càn, còn chưa chết nàng đã trù nó chết. Các ngươi nhớ kỹ cho ta, bất luận kẻ nào cũng không được tiết lộ chuyện này ra ngoài.”

Chỉ một câu nói của Tô Vương Gia, tất cả mọi người liền ngoan ngoãn không dám có bất kỳ ý kiến nào.

Tô Khuynh Thành tiến lên phía trước, muốn nhìn khuôn mặt bị huỷ của Tô Khuynh Hoạ, kéo chăn ra thấy được khuôn mặt hoàn hảo không chút tổn hao của Tô Khuynh Hoạ, khϊếp sợ thốt ra: “Sao cô lại không có chuyện gì thế này? Tại sao mặt cô lại không bị thối nát chứ?”

Lời này Tô Khuynh Thành vừa thốt ra, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Tô Khuynh Thành, Tô Khuynh Thành biết mình nói sai, vội vàng che miệng, giải thích: “Ta, ta chỉ nghe nói.”

Tô Khuynh Hoạ cười nói: “Nhị muội, mọi người đều nói ta là tràng xuyên bụng nát, muội là nghe ai nói ta bị huỷ dung?”

Tất cả mọi người chấn kinh, chỉ cần là người sáng suốt đều có thể đoán được thuốc này là do ai hạ.

Chương thị gấp gáp nói: “Con không phải sắp chết sao? Sao lại tựa như chẳng có chuyện gì thế này?”

Lúc này, vị đại phu một lời không nói cuối cùng cũng mở miệng: “Vương Gia, Phu Nhân, các vị tiểu thư, Đại tiểu thư chỉ là ăn phải đồ hư nên đau bụng, cũng không đến mức tràng xuyên bụng nát, ta cho tiểu thư vài thang thuốc là ổn rồi.”

“Cái gì? Chỉ là đau bụng? Vậy sao có người nói nàng ta sắp chết?!” Tô Khuynh Thành không giữ nổi bình tĩnh, độc dược nàng hạ không lý nào chỉ đau bụng đơn giản như vậy, điều đó không thể nào. Tô Khuynh Hoạ ăn hết độc dược, khuôn mặt hiện tại đã sớm bị huỷ rồi, vì sao kết quả lại không giống như nàng nghĩ?

Tô Khuynh Thành nhìn về phía tỳ nữ thân cận, chẳng lẽ là tỳ nữ này lừa gạt nàng? Tỳ nữ sợ hãi lắc đầu, dùng ánh mắt nói với Tô Khuynh Thành đích thân nàng ta mua độc dược.

Chương thị cũng hiểu được chuyện này quá kỳ lạ, nhưng hôm nay có một vấn đề nan giải còn lớn hơn, đó là bà ta cùng Tô Khuynh Thành đã bị Tô Khuynh Hoạ tính kế, lâm vào tình trạng khó xử.

Chương thị cái khó ló cái khôn, kéo tỳ nữ thân cận bên người Tô Khuynh Thành qua, hung dữ ném một cái tát lên mặt nàng ta, quát to: “Đều là ngươi ăn nói lung tung, Khuynh Hoạ chỉ bị đau bụng, ngươi lại đi nói với Khuynh Thành tin tức không thật.”

Rồi bà ta hướng về Tô Vương Gia giải thích: “Vương Gia, đều tại nha đầu này nói lung tung, nên Khuynh Thành mới cho rằng Khuynh Hoạ bị huỷ dung nhan, thϊếp sẽ dạy dỗ nha đầu này thật cẩn thận.”

“Người đâu, đem tỳ nữ này ra ngoài đánh hai mươi đại bản cho ta.”

Lời Chương thị khiến người khác không thể nói gì hơn nữa, đem toàn bộ đổ hết lên người tỳ nữ, trút đi thật sự vô cùng sạch sẽ.

Tỳ nữ bị kéo ra ngoài kêu rên nhưng nàng ta lại không dám biện minh cho mình. Vì nàng ta biết rõ nếu như nói ra sự thật, nàng sẽ chết vô cùng thảm chứ không phải chỉ đánh hai mươi đại bản đơn giản như vậy.