Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phượng Hoàn Sào

Chương 6-2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lăng Tâm Phàm run rẩy đứng đối diện với Lăng Dương Lam, y đứng lên, gương mặt trở nên vặn vẹo thật khó coi, dường như đang cực kì phẫn nộ, điều này làm cho Lăng Tâm Phàm sợ đến mức chân cũng nhuyễn đi một nửa.

“Ngươi dám để cho Phương Giáo Toàn xem qua thân thể của ngươi à? Y còn ngửi được hương thơm trên thân thể ngươi? Chẳng phải ta đã bảo ngươi không được đi ra ngoài cùng với y nữa hay sao? Các ngươi còn dám lên giường ngủ với nhau?”

“Không… Không, hai nam nhân làm sao có thể…”

Hắn nói đến đây thì vội đình khẩu ( ngậm miệng), lập tức nhớ tới hình ảnh Lăng Dương Lam làʍ t̠ìиɦ cùng với tên nam tử trẻ tuổi kia, buổi tối ngày hôm đó, nếu không phải Lăng Dương Lam cố ý đùa cợt hắn, thì có lẽ cả hai cũng đã……

Lăng Dương Lam thô bạo đẩy hắn ngã xuống giường, bị y đối xử như vậy, hắn hoảng sợ đến mức sắp phát khóc, tay chân không ngừng run lẩy bẩy, Lăng Dương Lam cũng không nói thêm điều gì, chỉ lẳng lặng nằm đè lên trên thân thể của hắn.

“Ngươi biết câu dẫn ta vô vọng, nên mới đi tìm người khác đúng không?”

“Không phải, không phải như thế, ta không có gặp y nữa mà, thực sự…”

Thể trọng của Lăng Dương Lam khiến Lăng Tâm Phàm bị đè ép hầu như không thở nổi, y còn nhanh tay thoát hạ y phục của hắn xuống, Lăng Tâm Phàm vội níu kéo cánh tay đối phương, luôn miệng cầu xin:”Không nên, Dương Lam, không nên như vậy…”

Y liền chặn ngay đôi môi của hắn lại, thoả thích vói đầu lưỡi vào bên trong thăm dò thần nội, say sưa hút lấy dòng mật dịch thơm ngát hương lan kia, hai phiến lưỡi giao triền cùng nhau, lúc này,đầu óc của Lăng Tâm Phàm cũng trở nên mê muội như đang bị say sóng.

“Người khác có thể hưởng thụ, vì sao ta lại không cơ chứ? Dù sao cũng chỉ là phát tiết nɧu͙© ɖu͙© mà thôi, ta sẽ chống mắt lên nhìn thử, để xem ngươi có khả năng gì mà dám câu dẫn ta.”

Lăng Tâm Phàm không hiểu y đang lẩm bẩm cái gì, Lăng Dương Lam vẫn loay hoay gỡ bỏ y kết của hắn xuống, bây giờ nửa thân trên đã hoàn toàn xích͙ ɭõa, đôi môi cả hai mới luyến tiếc rời xa nhau.Lăng Dương Lam lại dùng ngón tay vuốt ve hai khối hồng nhũ nho nhỏ của hắn, loại kí©h thí©ɧ này khiến cho Lăng Tâm Phàm hầu như không chịu nổi nữa, hắn không hiểu vì sao nam nhân lại có thể mẫn cảm như thế, hơn nữa cảm thụ cũng rất tuyệt vời.

Lấy ngón tay mơn trớn vẫn còn chưa đủ, Lăng Dương Lam cúi thấp người xuống, há miệng cắn nhẹ, thân thể Lăng Tâm Phàm run run lên, hắn thở dốc nhanh hơn, thắt lưng cũng có chút phản ứng. Lăng Dương Lam quấn lấy hạ khố của hắn, sau đó liền nhanh chóng cởi bỏ, sau đó toàn thân Lăng Tâm Phàm đã xích͙ ɭõa nằm cùng Lăng Dương Lam ở trên giường.

Hương thơm cơ thể của hắn tựa như lời Phương Giáo Toàn đã nói, vị đạo nhàn nhạt thập phần mê người, Lăng Dương Lam lại tiếp tục hôn xuống, tay cầm lấy bộ vị nam tính nơi hạ thân của đối phương. Lăng Tâm Phàm khẽ rêи ɾỉ, nơi đó vừa mới bị chạm vào, liền bắn ra một chất dịch màu trắng đυ.c ẩm ướt.

Lăng Dương Lam thấy thế thì cười rộ lên: “Thích lắm đúng không? Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu cơ khát?”

Lăng Tâm Phàm đỏ cả mặt, đã sớm biết rõ Lăng Dương Lam không hề tôn trọng mình,nên hắn vội đẩy y ra: “Được rồi, Dương Lam, chúng ta không thể làm như vậy, như vậy là sai…”

Đối với thái độ ham muốn nhưng còn ra vẻ thanh cao của hắn, Lăng Dương Lam chỉ cười nhạt: “Sai? Sai mà lại khiến cho ngươi sảng khoái đến thế sao?”

Lăng Tâm Phàm còn chưa kịp đáp lời, y liền đưa ngay ngón tay tham tiến vào bên trong hậu huyệt của hắn, Lăng Tâm Phàm thoáng kinh hãi,hai hàng lệ nóng đã doanh đầy tròng. Lăng Dương Lam thì thào chửi bới, y không ngờ nơi ấy của đối phương lại nhỏ bé như thế, tựa như chưa bao giờ làm chuyện ấy cùng với nam nhân ( mi là tên xé tem = =’’), Tiểu Thao vốn đã quen với việc nằm dưới thân hầu hạ kẻ khác, cho nên hậu huyệt của Tiểu Thao khá trơn, y có thể trực tiếp tiến nhập luôn mà không cần đến giai đoạn chuẩn bị.

Lăng Dương Lam cũng không rút tay ra, ngược lại còn ngậm lấy khối ngọc hành mềm nhuyễn do vừa đạt đến cao trào của Lăng Tâm Phàm vào miệng, hắn muốn giãy dụa để cự tuyệt, thế nhưng Lăng Dương Lam xảo diệu dùng khoang miệng vây quanh bộ vị yếu đuối của hắn, cảm giác lửa nóng kia lần thứ hai lại quay trở về.

Lăng Dương Lam thấy hắn có cảm giác, mới dùng ngón tay quệt một ít du cao để bôi trơn nội bích.

Lăng Tâm Phàm khép hờ hai mắt, cả người phát run lên, ngón tay Lăng Dương Lam lướt đến nơi nào thì hắn lại nhịn không được mà phát ra tiếng ngâm khe khẽ.Tư thái vừa điềm đạm đáng yêu lại vừa xinh đẹp như vậy, khiến cho hạ bộ của Lăng Dương Lam hầu như sắp bạo phát, y chưa bao giờ được trải qua cảm nhận mãnh liệt đến mức này, cho dù là Tiểu Thao kỹ xảo đầy mình cũng không thể…

Lăng Dương Lam thở phì phò (như trâu), nhanh chóng xả hạ quần xuống đất, Lăng Tâm Phàm vừa nhìn thấy cơ thể tráng kiện của đối phương, hắn càng run rẩy lợi hại hơn trước, thấy hắn phản ứng ngây ngô như vậy, một cỗ du͙© vọиɠ muốn chinh phục đột nhiên lại nảy lên trong đầu Lăng Dương Lam.

Y muốn lập tức chạy ào vào bên trong cơ thể của hắn, sau đó không kiêng nể gì mà chiếm đoạt tất cả, thỏa mãn nhu cầu *** cùng sở hữu của bản thân, thế nhưng Lăng Dương Lam vẫn cố gắng kiềm chế, y không làm như vậy, chỉ nhẹ nhàng kéo tay Lăng Tâm Phàm,sau đó đặt lên trên bộ vị dương cương của mình.

“Giúp ta xoa nắn đi, mau lên.”

Thanh âm của Lăng Dương Lam lúc này hầu như đã khàn đến mức phát không ra tiếng, Lăng Tâm Phàm tuy hơi xấu hổ,nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn nghe lời, dùng bàn tay nhỏ bé băng lãnh cầm lấy ngọc hành rồi vụng về xoa nắn, ngay từ đầu dường như hắn đã không biết nên làm cách nào để lấy lòng Lăng Dương Lam, thế nhưng mỗi lần hắn vuốt ve đểu khiến y phát sinh tiếng rêи ɾỉ dày đặc.

“Đáng giận, đáng chết…”

Lăng Tâm Phàm chỉ là lấy tay mà thôi, nhưng cũng đủ khiến cho y dục tiên dục tử, nếu mà thực sự được tiến nhập vào trong cơ thể hắn, thì nhất định sẽ càng sảng khoái hơn gấp trăm lần, thế nhưng nơi đó vẫn còn hẹp lắm, nếu tùy tiện tiến nhập sẽ gây thương tổn cho hắn, hơn nữa còn có thể bị thương rất nặng.(Cũng còn chút lương tâm)

“Tiếp tục, mau một chút.”

Y cầm tay Lăng Tâm Phàm, tỉ mỉ dạy cho hắn biết cách nhu lộng, sau đó lại hôn lên đôi môi của hắn, không ngừng mυ"ŧ liếʍ, thắt lưng yêu kiều của Lăng Tâm Phàm cũng nhẹ ưỡn lên phía trước, tiểu đệ đệ mềm nhuyễn ban nãy rất nhanh liền ngẩng đầu dậy.

Thế nhưng vẫn còn chưa đủ, hình ảnh Lăng Tâm Phàm mặt đỏ tâm ấm như thế kia, thực sự khiến cho ngọc hành của Lăng Dương Lam càng trở nên thô to hơn, y đành phải quệt thêm du cao vào ngón tay, tiến nhập vào trong cơ thể đối phương, không ngừng bôi trơn, bộ dạng Lăng Tâm Phàm khi đang anh anh thở dốc, cũng đẹp đến nỗi y không thể nào thừa thụ được.

Lăng Dương Lam vội vàng lao đến, xỏ xuyên qua cơ thể Lăng Tâm Phàm,khi nghe đối phương bởi vì đau đớn mà kêu lên, tâm của y tựa như bị kim châm vào, y thực lòng không muốn gây đau đớn cho hắn.

Lăng Dương Lam nâng mặt Lăng Tâm Phàm lên, do bị đau nên nước mắt vẫn không ngừng chảy ra, ướt đẫm gương mặt của hắn, y cẩn thận hôn lên gò má trơn mịn của hắn một chút, thuần hậu ôn nhu nói: “Thả lỏng một chút, lúc sau sẽ thư thái ngay thôi.”

“Hảo…”

Lăng Tâm Phàm nhỏ giọng trả lời, cố gắng nén xuống sự đau đớn kịch liệt, thân hình mảnh mai đáng thương, khiến bộ vị nam tính của Lăng Dương Lam đang ở bên trong cơ thể hắn càng trướng to hơn nữa, Lăng Tâm Phàm cảm thụ được sự biến đổi đó, đôi môi cũng không khỏi mấp mấy run sợ.

Lăng Dương Lam chậm rãi rút ra, sau đó lại chậm rãi tiến nhập, y cứ như thế lập lại vài lần, Lăng Tâm Phàm bắt đầu vặn vẹo cơ thể, bất quá đau đớn dường như đang dần dần tiêu thất đi, một cỗ khoái hoạt tê dại bắt đầu lan tỏa ra khắp toàn thân.

“Dương Lam… Ta… Ta… Ta…”

Thân thể Lăng Tâm Phàm bắt đầu co quắp lại, nhất là nơi đang nuốt trọn nhiệt vật của Lăng Dương Lam, mỗi lần co rút thì một trận kɧoáı ©ảʍ tựa như thủy triều lại nảy lên, Lăng Dương Lam cũng thô thanh rêи ɾỉ, thật là hảo, y chưa từng nghĩ tới Lăng Tâm Phàm lại có thể tuyệt vời như vậy.

Y hôn lên vòm lưng của hắn, đồng thời mỗi lần đều tiến nhập đến tận nơi sâu nhất, Lăng Tâm Phàm bắt đầu phát ra thanh âm nức nở mê người, hắn vùi đầu vào trong chăn, cái mông khẽ nhếch lên cao, để cho đối phương có thể dễ dàng đi vào sâu hơn nữa.

Lăng Dương Lam nắm lấy cặp mông tuyết trắng của hắn, động tác không hề đình trệ, thế nhưng nhìn không thấy biểu tình kiều mị của Lăng Tâm Phàm khi đạt đến cao trào, nên y vẫn cảm thấy chưa đủ. Lăng Dương Lam rút ngọc hành ra, Lăng Tâm Phàm xoay mặt lại,hắn cắn cắn môi dưới nhìn y tựa như đang van xin, nhìn thấy được nhu cầu trong mắt đối phương, hạ bộ nóng rát dường như lại sắp bị bạo khai.

Y liền nâng Lăng Tâm Phàm lên, bắt hắn ngồi ở trên đùi mình, thấy hắn lộ ra ánh mắt khó hiểu cùng bất an, Lăng Dương Lam mới trầm giọng nói: “Chân quấn vào thắt lưng của ta.”

“Để… Để làm gì?” Hắn đỏ mặt,ấp úng hỏi.

Bộ dáng Lăng Tâm Phàm lúc đỏ mặt thật đáng yêu, khiến Lăng Dương Lam càng nóng lòng muốn phát tiết, y kéo hai chân của hắn lại gần, để cặp đùi thon dài xinh đẹp kia bao lấy thắt lưng của mình, sau đó ôm chặt vòng eo Lăng Tâm Phàm, chậm rãi ấn ngọc hành nóng bỏng vào bên trong cơ thể ấm áp của hắn…. Lăng Tâm Phàm nín thở, gương mặt cũng ửng hồng theo từng nhịp tiến nhập của y.

Bộ dáng này không chỉ là đẹp, mà còn mê người đến cực điểm, khiến y muốn độc chiếm hắn, không cho bất luận kẻ nào nhìn thấy được hình dạng say tình của hắn.

Sau khi đã tiến nhập vào sâu bên trong, Lăng Dương Lam vươn tay vuốt ve bộ phận nam tính của Lăng Tâm Phàm, màu sắc phấn hồng thập phần khả ái, Lăng Dương Lam một bên vừa đĩnh động thắt lưng, một bên lại giúp đối phương nhu lộng nam căn.

Sự kɧoáı ©ảʍ dường như đã ăn mòn tất cả tâm trí của Lăng Tâm Phàm, vòng eo của hắn khẽ lay động,hai chân đang quấn lấy người kia cũng run lên không ngừng.

Y cúi đầu hướng về phía trước, cắn lên đôi nhũ hồng của hắn, thoả thích day nghiến, cho đến khi hai nhũ tiêm hồng nhạt kia bị sưng đỏ tấy, Lăng Tâm Phàm không thể chịu được nên khóc nấc lên.

Lăng Dương Lam biết hắn sắp đạt đến cao trào, nên y nhất quyết không buông tha, tiếp tục ra sức tiến nhập, Lăng Tâm Phàm khóc càng lớn hơn nữa, nội bích gắt gao co rút lại tựa như muốn cắn chặt lấy y, khiến Lăng Dương Lam thiếu chút nữa cũng nhẫn không nổi, y phát sinh tiếng ồ ồ thở dốc.

Hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lăng Tâm Phàm, một lần lại một lần đi vào càng sâu hơn, Lăng Tâm Phàm đã toàn thân vô lực,để mặc y muốn làm gì thì làm, nước mắt chảy ra giàn giụa trên gương mặt phù dung, ưm a rêи ɾỉ, khiến cho đối phương càng muốn chiếm giữ lấy hắn…

—————————————————-

Èo máy hư = = ”.Thật xui xẻo,làm ta phải cài lại 1 đống chương trình luôn.Thiệt là nản =((
« Chương TrướcChương Tiếp »