Chương 3

Mặc dù vợ của nguyên soái không có lông, vừa thoát xác đã phải đối mặt với nguy cơ bị biếm vào “lãnh cung”, nhưng sự tương hợp của bạn lữ vẫn chình ình ra đó, ai biết liệu nguyên soái nhà mình có đói bụng ăn quàng hay không… Hừ, liệu ngài ấy có thỏa hiệp không? Độ phù hợp là 99,9%, cho dù mục tiêu có là sâu đậu, ngài ấy cũng dùng thôi!

Mond lau mặt, kiên định nhìn về phía vợ nguyên soái mới sinh đã hói đầu: "Vừa rồi không nhìn rõ, để tôi nhìn kỹ lại một chút."

Nhìn lần đầu tiên, không thấy tóc đâu...

Nhìn lần thứ hai, trên cơ thể không những không có lông, thậm chí ngay cả móng tay cũng không có...

Lần thứ ba nhìn, làn da hồng hào, là màu sắc mà nguyên soái ghét nhất...

Mond tướng quân đã tuyệt vọng.

"A!" Một người trông coi vỏ trứng hét lên, chỉ vào hộp ấp trứng, kinh ngạc nói: "Phu nhân có tóc! Một lớp đấy!"

“Ở đâu?” Mond nhanh chóng bước tới, nhếch miệng cười toe toét: “Tôi đã nói mà, vợ của nguyên soái nhà mình sao có thể kém cỏi như vậy được? Anh xem, không phải vẫn có tóc đấy thôi… tóc đâu?” Nụ cười của Mond cứng đờ: "Cái này chắc phải cầm kính lúp mới thấy được!"

Trong l*иg ấp, Thời Nhiên đang trợn mắt nửa chừng thì nhớ ra mình vẫn chưa mở mắt, không thể đảo mắt coi thường được nên đành phải vặn vẹo cơ thể trẻ con mềm mại, nhét đầu vào vỏ trứng vỡ, quyết định cứ để mấy kẻ cười nhạo cậu xấu xí này ăn phân luôn đi.

Một nhân viên mặt tròn vẫn luôn không lên tiếng đột nhiên đẩy kính lên nhắc nhở: "Mond tướng quân, sau khi kiểm tra, chúng tôi phát hiện ra trí thông minh hiện tại của phu nhân đang ở giai đoạn thiếu niên..."

Nội dung ẩn ý: Tuy phu nhân bây giờ chỉ là một bé con chưa đủ lông đủ cánh, nhưng mỗi một lời anh nói bây giờ đều sẽ trở thành bằng chứng trước tòa sau này.

“Giai đoạn thiếu niên?” Mond sửng sốt.

"Không thể nào, một bé con vừa phá vỡ vỏ trứng làm sao có thể có trí tuệ cao như vậy?" Lake nhìn chằm chằm vào bé con nằm dưới vỏ trứng, vẻ mặt thờ ơ: "Tại sao số liệu dị thường lại không báo cho tôi biết?"

Đối với Lake và Mond, Lệ Nhung Phong không chỉ là nguyên soái mà bọn họ ngưỡng mộ, mà còn là một người bạn, là người anh em, bao năm qua, bọn họ cùng nhau vào sinh ra tử, từ con trai trưởng của nhà họ Lệ ở địa cầu cổ đại đến nguyên soái đế quốc tiền đồ vô hạn, cũng vì vậy mà tạo ra quá nhiều kẻ thù, có rất nhiều người muốn gϊếŧ Lệ Nhung Phong, anh ấy đã từng nhìn thấy rất nhiều loại thủ đoạn, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới có người sẽ dùng độ tương thích của bạn lữ để ra tay, bởi vì chuyện này là do anh ấy đích thân giải quyết.

Ánh mắt Lake lạnh lùng đến nỗi ngay cả Thời Nhiên đang ngủ say cũng có thể cảm nhận được, cậu lê thân hình non nớt của mình, chật vật chui vào chiếc chăn bông mà nhân viên đã chuẩn bị sẵn cho mình.

"Ai, không đến mức đó đâu, anh cũng đã thấy rồi đấy, cậu bé này còn không to bằng một nửa bàn tay của tôi và anh, có thể gây ra chuyện gì xấu chứ? Nếu thật sự không yên tâm thì để bọn họ kiểm tra thêm mấy lần là được." Mond đập vào anh ấy, nói.

“En...” Mơ màng màng nghe được có người nói mình nhỏ, Thời Nhiên kinh thường khẽ hừ một tiếng.

Anh thì giỏi rồi, đợi lát nữa tôi biến thành một người đàn ông cao 1,8 mét cho anh sợ chết khϊếp.

Trước khi biến thành gấu trúc đầu trọc, Thời Nhiên chỉ cao 1m75, vẫn chưa biết chiều cao trung bình của cư dân hành tinh Mễ Tư Đặc là 2,3 mét.