Chương 17

Thu gia đại thiếu gia Thu Linh bị người ta xách từ trên giường lên.Chính xác là xách, là một phát nắm ngay cổ xách lên

“Tên khốn nào…ah, Kiểu Kiểu, sao lại là ngươi?”

“Các ngươi đều ra ngoài!”

Đám nha hoàn đang đấm lưng bóp tay, đưa điểm tâm cho thiếu gia nhà mình không dám không nghe theo, vội vàng lui ra ngoài .

Hành Cáp nhìn thiếu niên mới sáng sớm đã lộ vẻ phong lưu sa ngã, trong lòng âm thầm khinh bỉ. Tiêu Minh Kiểu ngược lại đã quen, ngồi xuống bên cạnh, nhăn mặt hỏi ‘biểu cả, chuyện trước kia ta nhờ ngươi tra, đã có tin tức chưa?’

Hai người dù hơn kém nhau ba tuổi nhưng từ nhỏ lớn lên cùng nhau, bình thường lại hay cùng nhau làm xằng làm bậy. Thu Linh vừa nhìn đã biết tiểu nha đầu này đang nén lửa trong lòng, vội hỏi ‘chuyện Triệu Thừa An sao? mấy ngày trước ta gọi người tìm hắn uống rượu nhưng không moi được gì, tên kia miệng rất chặt, nói đêm đó hắn ở cùng chỗ với muội muội nhà hắn”

“Muội muội? Muội muội cái đầu hắn?” Tiêu Minh Kiểu dựng thẳng mày liễu, tức giận vỗ tay lên khay trà bằng bạch ngọc bên cạnh “mấy cô nương nhà hắn, không phải ta chưa từn gặp, có dùng mạng che mặt, ta cũng sẽ nhận ra”

“Chao ôi, chao ôi, mới vừa mua , đừng có vỗ nứt ah” vội vàng rót chén trà rót vào tay tiểu cô nương đang xù lông, thiếu niên mắt hoa đào câu người vỗ ngực đảm bảo “ai nói không phải chứ. Triệu Thừa An kia chắc chắn là đang gạt người. Ngươi yên tâm, ta nhất định giúp ngươi làm cho hắn lòi đuôi cáo”

Tiêu Minh Kiểu tức giận uống cạn chén trà trong tay, mím môi nói ‘ta vừa mới gặp Khang Hoa ở bên ngoài, trâm cài tóc trên đầu nàng giống như của nữ tử đêm đó. Ngươi…đi tra nàng đi”

“Khang Hoa…” Thu Linh sững sờ, “Ngươi nói là Khang Hoa quận chúa?”

Tiêu Minh Kiểu gật đầu, trong lòng có cảm giác không tốt khó hiểu

Bọn họ đều cho rằng nữ nhân ở cùng Triệu Thừa An vào đêm Nguyên tiêu là tiểu thϊếp hay ngoại thất gì đó, vì hôn kỳ của hắn và a tỷ nàng sắp tới, hắn sẽ không dám cũng không thể thông đồng làm bậy với quý nữ đủ có thể làm chính thê của hắn, nhưng hôm nay…

Thu Linh do dự nói ‘Triệu Thừa An không có dũng cảm vậy chứ?”

Một chân đạp hai thuyền là chuyện bình thường nhưng cả hai con thuyền đều là quận chúa hoàng thất, trong đó còn được thánh sủng..mấy ai dám chứ? không cẩn thận, không chết cũng bị thương ah

“Vậy cũng khó nói, phụ vương ta nói , nam nhân bị sắc mê tâm thì chuyện gì cũng có thể làm được”Tiêu Minh Kiểu quệt miệng, có chút bất an vặn vẹo thân người ‘tóm lại tra trước nói sau” .

“Được, được, đều nghe ngươi, tiểu tổ tông”

Nhìn thiếu niên cố ý là ra bộ dáng chân chó lại liên tục nhìn mình thở dài, Tiêu Minh Kiểu rốt cuộc cũng nở nụ cười. Tính nàng tới nhanh đi cũng nhanh, vừa nghĩ tới việc kia dù thế nào cũng xem như có tiến triển, tâm tình lập tức tốt hơn nhiều

‘Đúng, còn có…’nhớ tới mục đích chuyến đi hôm nay, nàng vội vàng nói ra chuyện tìm thần y

“Tiểu tổ tông phân phó, tiểu nhân sao dám không nghe, đợi lát nữa liền phái người đi thăm dò’ Thu Linh lập tức đáp ứng, sau đó nheo mắt hoa đào, cười nói ‘Xuân Hoa lâu mới có một tiểu nương tử giọng hát như chim sơn ca, lát nữa cùng đi không?’

Hành Cáp đứng sau lưng Tiêu Minh Kiểu liền ghét bỏ liếc hắn một cái, mang quận chúa nhà nàng tới kỹ viện hoa lâu làm gì, quận chúa nhà nàng cũng không làm ăn được gì,chi bằng đi Trân Vị các ăn vịt nướng. Vịt nướng ở đó ngon cực kỳ”

“Không được, ta còn phải đến Định Quốc công phủ một chuyến”Tiêu Minh Kiểu không biết ám vệ tỷ tỷ nhà mình đang lau nước miếng trong lòng, nói xong ,ánh mắt vừa chuyển, rơi xuống mấy cuốn sách mới tinh sau lưng Thu Linh

Suýt chút nữa đã quên, lần trước đã đáp ứng với Vệ Cảnh sẽ mang cho hắn mấy cuốn thoại bản dân gian

“Tiểu thuyết mới ra? vừa vặn ta gần đây rất nhàm chán’ nói xong dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai, tiểu cô nương lập tức ôm mấy cuốn sách kia bỏ chạy

Thu Linh sững sờ ‘chao ôi, chao ôi, ngươi chờ một chút”

Trong mấy cuốn sách đó có một bản đông cung đồ mới tinh mà hắn mới có được, dù sao cũng phải để hắn xem qua một lần rồi hãy lấy đi nha