Chương 25

Tiêu Minh Kiểu ngược lại không có chuyện gì, dù theo mọi người lục tìm trong núi cả đêm trong tiết trời giá rét nhưng thân thể của nàng vốn tốt, trở về uống chén canh gừng, ngủ vài giờ là khỏe lại. Nhưng vì lo lắng nên tâm tình của nàng không tốt, ỉu xìu nằm bên giường tỷ tỷ không chịu rời đi, trong đầu cũng không nhớ chuyện gì khác. Nàng mơ hồ cảm thấy như mình đã quên chuyện gì đó nhưng vừa nhìn thấy Tiêu Minh Yên, nàng lại không có công phu để nghiền ngẫm. Cứ như vậy ở bên Tiêu Minh Yên suốt hai ngày

Tiêu Minh Yên vừa tỉnh dậy, thấy muội muội bên cạnh, nghi hoặc trừng mắt nhìn, hồi lâu mới nhớ ra chuyện xảy ra trước khi mình hôn mê. Trong lòng trầm xuống, sau lại nghĩ dù thế nào mình cũng đã an toàn về nhà, nàng lại thấy thoải mái hơn. Nàng cố gắng nâng cánh tay không có chút khí lực, nhè nhàng vuốt ve mu bàn tay của muội muội

Tiêu Minh Kiểu vội hoàn hồn, nhìn nàng, liên tục hỏi ‘a tỷ, ngươi tỉnh? có muốn uống nước không? có đói bụng không? có nơi nào không thoải mái không?”.

Tiêu Minh Yên ánh mắt nhu hòa, góc cạnh trong lòng cũng mềm đi, khẽ mở miệng, cảm giác cổ họng khô khốc như kim châm, gian nan nói ra một tiếng ‘nước’

“Được’Tiêu Minh Kiểu vội đi rót nước cho nàng uống

Uống nước xong, Tiêu Minh Yên khôi phục được chút khí lực, nói chuyện cũng không tốn quá nhiều sức, thấy muội muội thần sắc tiều tụy, đau lòng nắm tay nàng ‘ta ngủ một giấc, ngươi liền biến dạng”

“Nói bậy’ Tiêu Minh Kiểu hất cằm ‘ta mới không xấu đâu, phụ vương nói ta vĩnh viễn xinh đẹp, dù đế tám chín mươi tuổi vẫn là một nhành hoa trong phủ chúng ta”

‘Nhành hoa trong phủ chúng ta?’ Tiêu Minh Yên nhịn không được cười thành tiếng ‘khi đó ngươi đã sớm xuất giá”

Tỷ tỷ đã tỉnh,tâm tình Tiêu Minh Kiểu cũng tốt hơn, ưỡn ngực nói “vì để bảo trụ địa vị một nhành hoa trong phủ, ta sẽ không thành thân”

“Thật không gả? gặp được lang quân tốt nhất trên đời cũng không gả?”

“Không gả!”

Hai tỷ muội đang đùa giỡn thì Phúc vương đến, thấy đại nữ nhi đã tỉnh, béo mỹ nam trung niên liền vui vẻ nói‘có ai không? mau đi làm ít cháo gà xé sợi mang đến, Minh Yên thích ăn món này, cũng phải chuẩn bị nước nóng nữa, nằm lâu như thế chắc chắn là không thoải mái”

Tiểu mập mạp cũng đi cùng hắn, vội chạy đến bên giường, nhón chân hôn Tiêu Minh Yên một cái, bi bô nói ‘Đại cô cô, ngươi tỉnh nha, Chu Chu rất lo cho ngươi, lo tới mức thịt khô cũng ăn không vô”

Tiêu Minh Yên càng thêm vui vẻ, nắm bàn tay mềm mại của hắn, ôn nhu nói ‘vậy giờ Đại cô cô đã tỉnh,Thuyền nhi có thể yên tâm ăn rồi, lát nữa ta bảo phòng bếp đưa thêm cho ngươi mấy khối được không?”

Hai mắt tiểu mập mạp sáng lên, lại hôn nàng hai cái ‘Đại cô cô tôt nhất, Chu Chu yêu Đại cô cô nhất”

“Tiểu không có lương tâm , buổi sáng vừa mới nói yêu nhất tiểu cô cô nha’Tiêu Minh Kiểu bất mãn nhéo hắn một cái, chọc cho tiểu mập mạp cười thành tiếng, lúc thì bảo ‘tiểu cô cô xấu xa” khi thì nịnh nọt ‘tiểu cô cô tốt nhất”

Không khí ngộ ngạt trong phủ lại được thay bằng tiếng cười nói, Phúc vương nhìn bên này rồi lại nhìn bên kia, cười đến mắt híp lại thành một đường, không nhìn ra bộ dáng mấy ngày trước đã khóc đến sưng mắt. Hắn vừa định nói chuyện liền có nha hoàn bên ngoài đến báo có Gia Nhu công chúa đến

Tiêu Minh Yên kinh ngạc “Gia Nhu muội muội? nàng sao lại đến đây?”

Long Đức đế có sáu nam năm nữ, Gia Nhu công chúa là nữ nhi thứ tư của hắn, do Diệp thục phi sinh ra. Diệp thục phi đã thất sủng nhiều năm nên Gia Nhu cũng không được đế vương yêu thích nhưng vì Diệp thục phi xuất thân cao quý, bản thân cũng an phận nên địa vị của hai mẹ con nàng ở trong cung cũng khá vững chắc.

Gia Nhu công chúa cao ngạo ngang ngược, cùng là tiểu bá vương như Tiêu Minh Kiểu nên hai người không hợp nhau, càng không thích nàng là công chúa chính thống lại không được sủng ái bằng Tiêu Minh Yên nên bình thường không có lui tới với hai tỷ muội Tiêu Minh Kiểu, nàng đột nhiên tới cửa nên mới khiến tiêu Minh Yên cảm thấy kỳ lạ

Điều làm cho Tiêu Minh Yên thấy ngạc nhiên hơn là sau khi Phúc vương và Tiêu Minh Kiểu nghe xong liền cùng nhíu mày, vẻ mặt phẫn nộ