Chương 5: Một người một phòng? Đừng mơ

Kìm nén rung động trong lòng, Công Tôn Huyền Ninh bình tĩnh gật đầu thi lễ với Mã Văn Tài, nhưng khi quay người lại không tự chủ mà bước nhanh hơn.

Gặp được, vậy mà thật sự gặp được, giống y như hắn trong giấc mơ, thật sự là rất giống.

Đột nhiên, Công Tôn Huyền Ninh dừng bước, giống nhau đến như vậy? Phải chăng những sự việc nàng thấy trong giấc mơ đều sẽ lặp lại? Nghĩ đến việc này, nàng không khỏi nhíu mày, xem ra về sau nên chuẩn bị sẵn sàng.

Kỷ Gia bên cạnh nghi hoặc khó hiểu: “Chủ tử làm sao vậy?”

“Kỷ Gia.” Huyền Ninh nhìn về phía nàng ta: “Ngươi có tin sự việc trong mơ sẽ biến thành hiện thực không?”

Thấy nét mặt kỳ quái của Kỷ Gia, Huyền Ninh nhấp môi không nói thêm điều gì.

Nếu đối với sự tình trước đó Công Tôn Huyền Ninh còn mang thái độ mông lung, thì sau đó khi Mã Văn Tài thay những học trò kia trả tiền tu sửa , Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài xuất hiện, cùng với việc sắp xếp hai người chung một phòng đã khiến Công Tôn Huyền Ninh hoàn toàn tin tưởng, cảnh tượng trong mơ dường như chính xác lặp lại tại hiện thực.

Nhìn bảng danh sách thông báo, tên của nàng và Mã Văn Tài bất ngờ được xếp cùng nhau, Công Tôn Huyền Ninh giấu đi cảm xúc trong đáy mắt : Mã Văn Tài, ngươi tốt như vậy, há nào có thể để ngươi chịu khổ như vậy?

“Hai người một phòng? Tại sao lại như vậy?” Kỷ Gia lẩm bẩm tự nói.

“Sư mẫu!” Đột nhiên một giọng nói vang lên từ đám đông .

Công Tôn Huyền Ninh nghe theo âm thanh mà quay lại, trong mắt nhất thời tràn đầy lạnh lùng, lạnh lẽo đến mức khiến Kỷ Gia bên cạnh giật mình: “Chủ tử…?”

“Đi thôi.” Công Tôn Huyền Ninh xoay người muốn đi ra khỏi đám người lại vô ý đυ.ng vào một người: “Xin lỗi.”

Ngẩng đầu nhìn lên, Huyền Ninh ngay lập tức lui về phía sau, lại là hắn, lại là Mã Văn Tài; nhưng lần này lại tình cờ lui về phía đám người đằng trước.

“Công Tôn đồng học, ngươi cũng muốn một người một gian?”

Công Tôn Huyền Ninh dừng bước lại nhìn vị sơn trưởng phu nhân trước mặt, không cẩn thận lại nhìn thấy Mã Văn Tài đã bước lên phía trước, lúc này sắc mặt u ám nghiêm chỉnh nhìn nàng.

Nàng biết dưới tình cảnh này, tiếp theo sơn trưởng sẽ ra mặt, chuyện hai người một phòng chắc hẳn là kết cục đã định.

“Không phải.” Huyền Ninh khẽ lắc đầu, bình tĩnh đối mặt với sơn trưởng phu nhân, nói: “Sư mẫu, thật ra ta thấy hai người ở chung một phòng khá tốt.” Nói xong còn gật gật đầu cực kỳ chân thành.

“Sao người lại cảm thấy hai người một phòng tốt hơn?” Sơn trưởng phu nhân mỉm cười hỏi.

Hoàn toàn bỏ qua ánh mắt như muốn ăn thịt người của Chúc Anh Đài, Huyền Ninh im lặng một lúc như tự hỏi, lúc sau vươn ba ngón tay, nói: “Có ba lý do, thứ nhất, hai người một phòng có thể vun đắp quan hệ cùng trường và mức độ ăn ý , mà quan hệ thân sơ cũng phụ thuộc vào việc tiếp xúc, thư viện lập ra hẳn cũng là dựa trên điểm này. ”

“Thứ hai, có thể giúp tăng thành tích, tuy sau giờ học nếu không hiểu có thể thỉnh giáo tiên sinh phu tử, nhưng cũng khó tránh khỏi làm phiền tiên sinh phu tử, dưới tình huống này, nếu hai người một phòng có thể cùng nhau trao đổi.”