Chương 10: Đẹp hơn em sao?

Cố Trạch Thần không rõ.

Trước đây anh luôn cho rằng Tô Vãn muốn chạy trốn khỏi anh, nhưng bây giờ thái độ của cô có chút mơ hồ.

"Trạch Thần."

Tô Vãn tắm xong, mặc một bộ váy ngủ màu trắng sữa bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc dài ướŧ áŧ xõa xuống vai, vẫn còn nhỏ giọt nước.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mịn màng dưới ánh đèn trông vô cùng mong manh, cả người thuần khiết và quyến rũ.

Hơi thở của anh dường như ngừng lại, gần như ngay lập tức, cơ thể Cố Trạch Thần bắt đầu nóng lên, cổ họng trở nên cực kỳ khô khốc.

Tô Vãn còn đang lo lắng mình không trang điểm có phải xấu lắm hay không, cô chậm rãi bước đến bên giường.

Cố Trạch Thần nhìn đôi chân thon dài trắng nõn của cô gái bước đi, ngọn lửa nhỏ trong lòng anh càng lúc càng lớn.

Buộc mình phải cúi đầu xuống, anh nhặt một cuốn sách ở góc bàn, ngồi đó đọc.

Ngồi trên giường, Tô Vãn chờ hồi lâu cũng không thấy Cố Trạch Thần lên tiếng, cô ngẩng đầu nhìn thấy người đàn ông này thật sự đang đọc sách, cô ngơ luôn.

"Cuốn sách đó hay đến thế à? Nó đẹp hơn em sao?"

Cô giận dữ bước tới, Tô Vãn đột nhiên giật cuốn sách khỏi tay người đàn ông, trợn mắt nhìn anh.

Được rồi, không dễ dàng gì cô mới có can đảm bảo anh ở cùng cô, sao anh lại đọc sách cơ chứ?

Chẳng lẽ sức hấp dẫn của cô không bằng sách?

Ánh mắt chạm nhau.

Ánh mắt họ gặp nhau không nói nên lời giữa không trung.

"Hở!?"

Giây tiếp theo, Tô Vãn hét lên một tiếng, cơ thể của cô đột nhiên bị Cố Trạch Thần ôm lên.

Làn da mềm mại nở ra trong lòng bàn tay người đàn ông, mịn màng như lụa.

Cố Trạch Thần ôm Tô Vãn, nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường mềm mại giữa phòng.

"Thình thịch thình thịch" Tim cô đập dồn dập, hai má Tô Vãn nóng bừng, cô cắn nhẹ môi dưới.

Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Cố Trạch Thần, cô không tự chủ nuốt nước bọt.

Không phải là.......làm đấy chứ.

Mặc dù cô không kháng cự làm loại chuyện đó với Cố Trạch Thần chút nào, nhưng dù sao cô cũng chẳng có kinh nghiệm gì cả, kiếp trước sau khi bỏ trốn với Đường An Dương thì thường xuyên cãi vã, cô và hắn ta ở chung không hề hòa hợp, loại chuyện này ngoại trừ lần cô mất trinh kia, căn bản không hề có lần nào nữa.

Cho nên, cô có hơi sợ.

Cô gái trước mặt xinh đẹp đến nghẹt thở, dù có bình tĩnh và vững vàng như Cố Trạch Thần, nhưng không thể khống chế nhịp tim càng ngày càng nhanh của mình.

Cô căn bản không hề biết, bản thân có sức hấp dẫn như thế nào đối với anh.

Cơ thể người đàn ông đè xuống, nụ hôn dịu dàng tiếp tục rơi xuống khuôn mặt và đôi môi nóng bỏng của Tô Vãn.

Ngay khi Tô Vãn cho rằng thật sự sắp làm chuyện đó, Cố Trạch Thần đột nhiên rút tay ra, chỉ ôm eo cô, nói: "Ngủ đi."

____ ____ ____