Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quân Hôn 100 Điểm: Cô Vợ Ngọt Ngào Quyến Rũ Trọng Sinh

Chương 25: Làm càn (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Công việc kinh doanh của Lâm gia mấy năm nay ngày càng tốt lên, sản nghiệp càng ngày càng lớn.

Là con cưng của nhà họ Lâm, Lâm Tâm Di không chỉ có học thức cao, xinh đẹp giáo dưỡng tốt, mà còn có danh tiếng rất tốt, có thể nói là rất hoàn hảo.

Bản thân cô chỉ gặp Lâm Tâm Di hai lần, một lần tại bữa tiệc sinh nhật của cô và một lần tại đám cưới của cô với Cố Trạch Thần.

Nhưng cô chưa bao giờ quên anh mắt mà Lâm Tâm Di nhìn chồng của cô.

Phải nói là đong đầy tình ý.

Có điều người phụ nữ ở bên Cố Trạch Thần bây giờ là cô!

Về phần Lâm Tâm Di, đừng nói Cố Trạch Thần kiếp trước không cưới cô ta, kiếp này anh ấy càng sẽ không bao giờ cho cô ta cơ hội nào.

Cho nên nói... tam quan của cô em chồng này rất là có vấn đề nha.

Tô Vãn phải nhanh chóng chuẩn bị quay lại trường để tham gia kỳ thi CET-4 và CET-6 môn tiếng Anh, cô không vội mà chỉ lấy sách ra xem qua một lần.

Thật trùng hợp, kiếp trước cô học gì cũng kém, chỉ có môn tiếng Anh là giỏi, mỗi lần thì đều gần như đạt điểm tuyệt đối.

Nhưng thành tích thì phải xem tổng hợp toàn diện, cho nên cô trở thành cái tên đại biểu cho cụm từ “Không tiến bộ” trong miệng của các thầy cô.

Mà ngôi trường điện ảnh này, rất nhiều người cho rằng cô được vào học hoàn toàn là nhờ vào gia đình, nhưng thực tế, vì Tô gia không ủng hộ con đường cô chọn, nên cô căn bản không thể đi cửa sau.

Cũng chỉ có duy nhất lần thi vào đại học, cô cũng coi như là nỗ lực một trận, dựa vào sức mình thi đậu.

Khi đó chẳng biết cô đã bị chảy máu cam bao nhiêu lần, có thể nói đây là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời cô.

“Đem tất cả những thứ không liên quan đến bài thi ra ngoài.” Giám thị đứng ở cửa lớp nói.

"Tô Tô, cậu ôn tập thế nào rồi?" Lâm Nghiên Nghiên mỉm cười đi về phía Tô Vãn.

Tô Vãn lười để ý cô ta, quay người đi vào trong phòng học.

Thấy vậy, Lâm Nghiên Nghiên vội bước tới, đứng trước mặt đối phương, "Tô Tố, chẳng lẽ cậu vẫn còn tức giận chuyện lần trước sao?"

Tô Vãn liếc nhìn cô ta nhưng không nói gì.

"Thật đấy, cậu tin tớ đi, chúng ta là bạn nhiều năm như vậy, cậu không tin nhân phẩm của tớ sao?" Lâm Yên Nghiên chân thành cười, nhưng trong lòng lại tức muốn chết.

Con nhóc chết bằm này bây giờ sao lại khó đối phó như vậy?

Còn cần cô phải cúi đầu chủ động tìm tới, đúng là đáng chết.

Tô Vãn nhướng mày.

"Tô Tô, lần trước tớ thật sự không cố ý." Lâm Nghiên Nghiên nói xong, liền cho tay vào túi quần, lén lút lấy ra một mảnh giấy nhỏ.

“Xong chưa?” Tô Vãn nhìn cô ta.

Lâm Nghiên Nghiên sửng sốt.

“Xong rồi thì tôi vào thi đây.” Tô Vãn xoay người chuẩn bị bước vào phòng thi.

“Chờ đã.” Lâm Nghiên Nghiên vội vàng tiến tới, dùng sức kéo cô lại, “Tớ, tớ còn có lời muốn nói......”

Mặt khác, cô ta nhanh chóng lặng lẽ nhét mảnh giấy trong tay vào túi của Tô Vãn.

"Các bạn học sinh, nhanh chóng vào phòng thi. Mười phút nữa sẽ bắt đầu làm bài.” Giám khảo bắt đầu thúc giục ở cửa.

Tô Vãn có chút không kiên nhẫn, “Có chuyện gì thì nói sau đi.” Nói xong, cô dứt khỏi tay Lâm Nghiên Nghiên, đi vào phòng học.

Lâm Nghiên Nghiên sửng sốt trong giây lát, nhưng ngay sau đó, lại nhếch môi.

Thú vị.

Không sai, thứ cô nhét vào trong áo của Tô Vãn là một tờ giấy ghi đầy các từ tiếng Anh và cấu trúc ngữ pháp, không phải điện thoại di động nên thiết bị dò không thể phát hiện được, nhưng nếu bị giám thị phát hiện ra Tô Vãn gian lận, thì sẽ ra sao đây?

Kỳ thi diễn ra suôn sẻ.

Vốn dĩ Tô Vãn tiếng Anh rất tốt, cô nhìn lướt qua bài thi, cảm thấy CET-4 và CET-6 cũng không quá khó.

Sau khi nghe xong phần nghe, cô nhanh chóng làm xong rồi nộp bài.

"Thầy ơi, em nộp bài ạ."

Giám thị đi tới, nói: "Làm nhanh như vậy, không kiểm tra lại sao?"

Tô Vãn lắc đầu, các môn khác cô kém nhưng rất tự tin về tiếng Anh.

Cô đứng dậy cầm tờ giấy định đi nộp, nhưng vừa lên bục định đặt bài làm xuống thì có người ngáng chân khiến cô cùng bài làm bay xuống đất.

Cùng lúc đó, mảnh giấy trắng trong túi áo khoác của cô cũng rơi ra ngoài.

“Bạn học, có sao không?”

Giám thị tới đỡ cô, liếc mắt nhìn tờ giấy: "Đây là cái gì?"

____ ____ ____
« Chương TrướcChương Tiếp »