Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quân Hôn 100 Điểm: Cô Vợ Ngọt Ngào Quyến Rũ Trọng Sinh

Chương 8: Sao anh lại ở đây

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Trạch Thần vừa cùng cấp dưới đi làm nhiệm vụ trở về, chưa kịp nghỉ ngơi hai phút, điện thoại đã nhận được hai tin nhắn.

Đột nhiên, sắc mặt người đàn ông thay đổi.

Tần Mộ Bạch chỉ uống một ngụm nước rồi nói: "Lão đại, lát nữa định ăn ở đâu? Tôi biết có một nhà hàng rất ngon, ở......."

Lời còn chưa dứt đã thấy Cố Trạch Thần cầm chìa khóa xe đi ra ngoài.

Tần Mộ Bạch vẻ mặt khó hiểu: "......"

Lão đại nhà anh gần đây bị làm sao thế? Anh hoang mang.

Mà vào lúc này, trái tim của Cố Trạch Thần như bị thiêu đốt, thiêu đến độ toàn bộ lục phủ ngũ tạng của anh đều đau đớn.

Anh nhận được hai tin nhắn trên điện thoại:

Đầu tiên là tỗ vãn và đường an dương đang ở khách sạn, bọn họ mới là một đôi, anh chết tâm đi

Một cái khác là, khách sạn Lệ Hòa, phong 402.

Cố Trạch Thần hai mắt đỏ ngầu, trái tim đau đớn.

Sao có thể?

Chẳng lẽ những thay đổi mấy ngày nay của Tô Vãn thật sự là một cách để trốn thoát khỏi anh ư?

Anh không muốn tin.

Bởi vì cho dù Vãn Vãn có cáu kỉnh đi chẳng nữa, ghét anh đi chăng nữa, cũng sẽ không tùy tiện để người ta làm nhục, trong này chắc chắn có vấn đề.

Cố Trạch Thần nhấn ga——

Từ năm mười sáu tuổi, anh đã thích cô mười năm, không dễ dàng gì mới cưới được cô, cho dù cô thật sự muốn ly hôn, nhưng anh làm sao có thể để cô đi?

…....

Tô Vãn vừa rời khỏi cửa chính của khách sạn Lệ Hòa, đang định bắt taxi về nhà thì nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu đen quen thuộc chạy về phía cô.

Nheo nheo mắt, cô cẩn thận nhìn biển số xe, sững sờ trong giây lát.

Hể? Đây không phải là xe của Cố Trạch Thần sao?

Sao anh ấy lại ở đây?

"Cố Trạch Thần! Cố Trạch Thần!" Tô Vãn giơ tay hét lên, nhưng không ngờ người đàn ông lại lái xe thẳng đến cửa chính của khách sạn, không nhìn thấy cô.

Tô Vãn: "....."

Nhìn thấy người đàn ông vội vàng đi vào khách sạn, Tô Vãn cảm thấy có chút kỳ lạ, nghĩ một lát, cô quay người đi theo anh.

“Đưa thẻ phòng 402 cho tôi.”

"Thưa ngài, xin lỗi, không......” nhân viên lễ tân đang định từ chối, nhưng khi nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông, lập tức đổi ý: "Vâng, xin vui lòng đợi một lát."

Cố Trạch Thần! ?

Đúng là Cố Trạch Trần, thiếu tướng trẻ nhất nước W?

Cô ấy thường nhìn thấy khuôn mặt này trên TV, không phải là đang nằm mơ đấy chứ.

Thân là thiếu tướng, sao anh ấy lại tới đây?

Con sâu hóng chuyện bát quái trong lòng nhân viên lễ tân hừng hực nổi lên, sau khi đưa thẻ phòng cho người đàn ông thì xì xầm bàn tán.

Cố Trạch Thần nhanh chóng đi lên lầu tìm phòng 402, trực tiếp quẹt thẻ đi vào—

Cửa vừa mở ra, một cỗ mùi hương ái muội xộc đến, Cố Trạch Thần bật đèn, liền nghe thấy một tiếng kinh hô.

"A, tên khốn này, anh làm cái quái gì thế!”

......

Lâm Nghiên Nghiên có thế nào cũng không thể hiểu nổi tại sao cô ta và Đường An Dương lại ở cùng nhau.

Tô Vãn đâu? Tô Vãn đâu rồi?

Cô ta nhìn quanh, nhìn thấy người đàn ông ở cửa phòng, Lâm Nghiên Nghiên hét lên, dùng tấm trải giường quấn lấy cơ thể mình.

"Tôi sẽ kiện anh tội cưỡиɠ ɧϊếp, tôi sẽ kiện anh, tôi sẽ tống anh vào tù!"

Xấu hổ đến mức muốn đào cái lỗ mà chui xuống, Lâm Nghiên Nghiên giơ tay tát Đường An Dương một cái.

Trên mặt đột nhiên đau nhức, Đường An Dương bây giờ mới tỉnh ngủ, mở mắt ra nhìn thấy người phụ nữ trước mặt liền bị dọa cho ngốc.

“Cô, sao cô lại ở đây?”

“Trạch Thần, Cố Trạch Thần?” Tô Vãn vừa hét vừa chạy về phía người đàn ông.

Sao anh ấy lại tới đây?

Nhưng ngay khi Cố Trạch Thần quay lại nhìn thấy cô, anh liền sải bước về phía trước, đưa tay ra ôm lấy cô.

Mang theo mùi hương nam tính của riêng anh, ùn ùn kéo tới.

Lòng bàn tay rộng của anh che mắt cô lại, "Đừng nhìn."

____ ____ ____
« Chương TrướcChương Tiếp »