Chương 11

Đôi môi với màu sắc ảm đạm ấy bị son môi của cô nhuộm màu đỏ ửng, sau đó lan tràn trên mặt anh.

Cổ của Triệu Tinh Vũ đỏ bừng, ánh mắt anh nhìn cô dịu dàng như có thể nhỏ ra nước.

“Tư Tư~”

Anh gọi tên cô bằng chất giọng cực kỳ thâm tình, si mê và mong nhớ.

“Vâng, ông xã~”

Tề Tư Tư nở nụ cười ngọt ngào.

Thật tốt quá!

Khởi đầu của hạnh phúc!

“Đáng tiếc, chân của anh vẫn còn chưa khỏi hẳn, không thể dẫn em đi dạo.”

Triệu Tinh Vũ cúi đầu nhìn cái chân bị thương của mình, trái tim vốn bình tĩnh giờ phút này lại bắt đầu xao động.

“Không sao, chúng ta cũng không phải khỉ, muốn người ta vào tham quan miễn phí!"

Tề Tư Tư không thèm để ý.

Vốn dĩ kế hoạch của đám cưới này chính là, chú rể đến phòng cưới mà nhà họ Tề đã chuẩn bị xong xuôi đâu vào đấy để đón cô, đạp xe đạp đưa cô đi một vòng trong sân bộ đội rồi trở về.

Đúng vậy.

Phòng cưới là của nhà họ Tề.

Chức vụ của Hàn Quế Binh thăng tiến rất nhanh chỉ trong thời gian ngắn, bộ đội không có phòng trống, sau khi kết hôn hai người chỉ có thể ở lại nhà họ Tề.

Đây cũng là ý định của Hàn Quế Binh.

Chủ yếu để cho hắn có thể bồi dưỡng tình cảm với cha Tề, giúp bọn họ nhận thức được điểm tốt của hắn, dần dần tin tưởng hắn…

“Anh muốn cho mọi người đều biết chúng ta đã kết hôn với nhau." Triệu Tinh Vũ nói ra ý đồ thật sự của mình.

Mọi người trong bộ đội đều biết là hôm nay Tề Tư Tư sẽ kết hôn cùng với Hàn Quế Binh, hiện tại mặc dù đã đổi người, nếu như họ vẫn không biết chú rể thật sự là anh, vậy thì quá thua thiệt cho anh rồi!

Tề Tư Tư không nhịn được muốn cười.

Người đàn ông này ngây thơ quá chừng!

“Vậy bây giờ đến lượt em ôm anh ra ngoài?" Tề Tư Tư cười trêu ghẹo.

Triệu Tinh Vũ không vui, mím môi không nói lời nào.

Tề Tư Tư chọc chọc má anh, người đàn ông ngây thơ này thật thú vị.

"Được rồi, để em chở anh đi xe đạp, được không?"

“Chuyện đó có khiến em mệt quá hay không?”

Triệu Tinh Vũ chớp chớp đôi mắt.

Buổi tối còn phải động phòng nữa mà!

Mặc kệ bây giờ Tề Tư Tư đã vì suy nghĩ gì mà bất ngờ thay đổi quyết định của mình, nếu cô trêu chọc anh, anh tuyệt đối sẽ không buông tay!

Chính miệng cô nói rằng cô muốn ở chung một chỗ với anh, ở bên cạnh anh cả đời!

Bởi vì chấp niệm của Triệu Tinh Vũ, phân đoạn đón dâu vốn dĩ bị hủy bỏ lại được nhắc tới.

Hiện nay đất nước đã có luật bài trừ những tập tục mê tín của thời phong kiến, cho nên quá trình diễn ra đám cưới tương đối đơn giản.

Dựa theo kế hoạch, là chú rể tới đón cô dâu, đi dạo một vòng xung quanh, sau khi trở về đối phương mới tuyên thệ với ảnh chân dung của chủ tịch Mao, rồi kính trà sửa miệng cho cha mẹ hai bên.

Tề Tư Tư trang điểm đậm một chút, đẩy Triệu Tinh Vũ xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Tư Tư, sao vậy con?”

Mẹ Tề lo lắng đám cưới sẽ xuất hiện biến cố thêm lần nữa, hơn nữa bà lo lắng con gái của mình thay đổi quyết định, vừa nhìn thấy con gái đẩy Triệu Tinh Vũ đi ra, bà lập tức bỏ lại chuyện trong tay chạy tới.

“Mẹ, dựa theo quy trình, sau khi Tinh Vũ tới đón con thì hẳn là phải đi một vòng, để mọi người biết chúng con đã thành thân với nhau.”

Mẹ Tề vừa nghe, nhất thời cười đến mức không ngậm miệng lại được, "Ôi, con coi trí nhớ của mẹ kìa, đúng là nên làm như thế thật!”

“Có điều," Quay đầu lại nhìn thấy Triệu Tinh Vũ bị thương ở chân, mẹ Tề trưng ra vẻ mặt khó xử, "Chân của con rể còn chưa khỏi nữa.”

“Không sao, dù sao cũng chỉ là đi vòng quanh một chút mà thôi, con dẫn anh ấy và anh ấy dẫn con đi cũng không có gì khác nhau cả." Tề Tư Tư trưng ra vẻ mặt không sao cả. Chỉ cần cô cưới đúng người là được.

Vẻ mặt của mẹ Tề sửng sốt.

Đây thật sự là con gái của bà ư?

Cô dâu nhà ai có thể đưa ra quyết định như vậy cơ chứ!

“Tinh Vũ, con cũng đồng ý với chuyện này à?”

Mẹ Tề ôm một tia hy vọng cuối cùng, hy vọng Triệu Tinh Vũ có thể từ chối.