Chương 14

Khách khứa tới đây hầu như đều là đồng nghiệp của cha Tề, lãnh đạo cấp trên trong bộ đội, còn lại đều là những thanh niên thiếu nữ của những nhà trong khu bộ đội này... Nhờ chuyện này mà họ cũng nhìn ra được bản chất thật sự của Hàn Quế Binh.

Hiện tại tất cả mọi thứ đều diễn ra rất tốt đẹp với Triệu Tinh Vũ.

Nghĩ đến đây, Tề Tư Tư lập tức nở nụ cười.

Người ngoài nhìn vào, không thể nghi ngờ việc cô chủ nhà họ Tề rất hài lòng với Triệu Tinh Vũ.

“Tư Tư!”

Ngay khi hai người đang vai kề vai thay phiên nhau mời rượu, một giọng nói vang lên ở cửa nhà.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt khiến cho Hàn Quế Binh vô cùng khϊếp sợ.

Có làm sao hắn cũng không nghĩ tới bản thân chỉ nhất thời sơ sẩy mà Tề Tư Tư đã thật sự không cần hắn nữa, thậm chí cô còn tìm Triệu Tinh Vũ để anh thay thế vị trí của hắn.

Cô nghiêm túc đấy à?

“Anh tới đây làm gì?”

Tề Tư Tư đánh giá người trước mặt.

So với dáng vẻ uy nghiêm sau này của hắn được tạo thành khi có cuộc sống giàu sang phú quý và quyền cao chức trọng, lúc này Hàn Quế Binh chỉ là một thanh niên khờ khạo bình thường, khuôn mặt với nước da ngăm đen, đôi mắt đen bóng, phơi nắng nhiều đến mức hai má tróc da và đỏ lên, thoạt nhìn giống một cậu trai trẻ ngây thơ vô tội.

“Tư Tư, anh biết mình đã sai rồi. Chuyện hôm nay chỉ là ngoài ý muốn thôi. Dù gì vì cái hôn lễ này mà chúng ta đã chuẩn bị nhiều như vậy, giờ em muốn hủy bỏ, điều này đối với anh thật bất công!”

“Anh xin thề, nếu em cho Thúy Thúy ở lại làng, kiếp này anh sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Giấy kết hôn của chúng ta đã được nộp lên rồi, giờ chỉ còn mỗi hôn lễ nữa thôi. Nếu giờ thay đổi người, thì thật là không công bằng đối với Triệu Tinh Vũ.” Hàn Quế Binh trưng ra bộ mặt chân thành nói.

Chỉ cần thuyết phục được Tề Tư Tư thì những chuyện ngày hôm nay sẽ được Phó tư lệnh Tề lo liệu ổn thỏa thôi. Bây giờ chỉ còn cách níu giữ Tề Tư Tư lại thì anh mới có thể cứu được tương lai của mình.

“Không!”

Vẻ mặt của Tề Tư Tư đột nhiên trở nên rất lạnh lùng.

Trên đời này đã gặp không ít người không biết xấu hổ, nhưng chưa bao giờ gặp người nào không biết xấu hổ như anh ta.

Hàn Quế Binh thật sự cho rằng mọi người đều là kẻ ngốc sao?

“Anh và Mâu Thúy Thúy có hôn ước, tôi biết điều này, tôi cũng biết mẹ của anh đã nói với dân làng ở đó là muốn đưa Mâu Thúy Thúy tới đây để kết hôn.”

“Từ đầu đến cuối, anh chưa từng có ý định sẽ đưa em về cái làng đó, cũng không muốn cho họ biết anh sẽ cưới em.”

“Vào ngày cưới, anh còn gian díu với Mâu Thúy Thúy, vậy giờ anh nghĩ tôi vẫn sẽ chọn anh sao?”

“Tôi sẽ báo cáo cho quân đội biết điều này để họ nghiêm khắc xử lý anh!”

Lời nói của Tề Tư Tư rất đanh thép, hơn lần trước rất nhiều.

Nói xong, cô nhìn hắn ta với ánh mắt lạnh lùng.

Mấy vị lãnh đạo ngồi cùng bàn với cha Tề lúc này đã nghiêm mặt, họ không thể tươi cười được nữa.

“Tiểu Tề, lần này con đã thấy lỗi sai của mình khi chọn nó chưa?”

“Thật sự không ngờ, giữa ban ngày ban mặt, vậy mà nó dám làm chuyện như vậy, dám lừa dối cả ta…” Mặt cha Tề trở nên u ám.

Ông rất coi trọng Hàn Quế Binh, cảm thấy cậu thanh niên này tính tình lương thiện, dù không tài giỏi bằng Triệu Tinh Vũ nhưng cũng có thể chấp nhận cho hắn làm con rể mình được.

Bây giờ thì mọi chuyện đã rõ rồi, tất cả sự lương thiện, trung thực đó chỉ là lớp ngụy trang thôi!

“Tư Tư, có phải có người nào đó đã nói gì với em đúng không?”

Hàn Quế Binh vô cùng hoảng sợ, nhưng hắn ta vẫn tỏ ra bình tĩnh, suy nghĩ mọi cách để ứng phó.

Hắn ta không ngờ rằng mọi kế hoạch mình dày công chuẩn bị lại bị Tề Tư Tư biết hết.

Hắn ta thắc mắc không biết Tề Tư Tư biết chuyện này từ lúc nào?

Có phải cô ấy đã biết từ lâu rồi yên lặng quan sát mình không?

“Tôi nói trúng rồi đúng không?”

Tề Tư Tư nhìn hắn ta với ánh mắt giễu cợt.

Nhìn sự hoảng loạn lúc này của hắn ta, chắc hẳn đã không nghĩ ra cách gì ứng phó nữa rồi.